Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 98: Công lực thâm hậu!
Cập nhật lúc: 2025-11-07 09:32:10
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Cẩn bộ thấy, mắt vẫn dán sách.
Vẫn còn đang tức giận.
“…” Tần Du nhíu mày, chỉ sai một câu, mà thật sự tức giận?
“Ngươi mà ăn, đây! Ta nghĩ món gì, đưa cho Lương Quân ăn đầu tiên sẽ hơn.” Tần Du tiếc nuối , “Dù cũng là hiểu mỹ thực nhất!”
Cố Cẩn bỗng chốc đầu, con ngươi hẹp dài sâu thẳm lạnh lùng chằm chằm nàng, âm u mở miệng, “Ngươi rốt cuộc vấn đề ở , mới nhận thức như ?”
Lương Quân là hiểu mỹ thực nhất?
Vậy là cái gì?
Hắn mới là ăn qua vô mỹ thực, ?
“Tại ngươi nhận thức như , mong chờ một thường xuyên chọc ngươi tức giận như , nhận thức mỹ?” Tần Du cúi đầu, khẽ than, âm u .
“…” Con ngươi lạnh nhạt và bất mãn của Cố Cẩn lập tức tan , tuy rằng buổi sáng so sánh với heo con bực, nhưng thái độ nhận sai , vô cùng hài lòng, “Xem mặt mũi ngươi còn chút tự nhận thức , quyết định cho ngươi một cái mặt mũi, ăn một miếng.”
“Thật cảm ơn ngươi. Tiểu nữ tử thật vô cùng vinh hạnh.” Tần Du vui vẻ, cực kỳ ân cần lấy tăm xiên một miếng cho Cố Cẩn.
Cố Cẩn cao lãnh nhận lấy, nhét miệng.
Thịt vịt hun khói, da thịt giòn thơm, cay cay , tư vị đậm đà, chỉ ăn một miếng đủ?
“Có nếm hương vị? Vậy thưởng thêm cái mặt mũi, thêm một miếng nữa?” Tần Du thấy Cố Cẩn ăn xong, lập tức xiên cho Cố Cẩn miếng nữa.
Sự tinh ý Cố Cẩn càng hài lòng.
“Hay là, đem phần còn cắt hết, chúng ở nhà chính từ từ ăn?”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Cố Cẩn ăn vài miếng, giọng điệu mềm xuống, “Đề nghị , thể.”
Cứ như , Tần Du dùng tốc độ thể thấy, Cố Cẩn ăn hết nửa con vịt.
Vịt ướp tương cay nồng, ăn xong, sẽ cảm thấy khát, bên ăn xong mấy miếng, Tần Du liền rót cho một ly xanh, ăn một hồi, Cố Cẩn no căng.
Hắn lâu tham ăn như .
Tần Du vẫn giống như sáng sớm, mắt sáng lấp lánh .
Tim Cố Cẩn đập thịch một cái, “Ngươi như gì? Nếu ngươi mấy lời đầu óc như sáng sớm…”
“Ngươi nghĩ ? Ta là sai liền sửa, cùng một sai lầm, thể phạm hai ? Ta là hỏi, Vịt ướp tương , ngon ?” Tần Du nghiêm túc hỏi.
“Cũng .” Cố Cẩn trả lời.
Tần Du , đây lẽ là câu trả lời nhất thể cho.
Cố thanh niên trí thức là ai? Mắt cao hơn đỉnh.
Đến công xã của họ, hình như còn khen ai bao giờ.
“Vậy ngươi cảm thấy, con vịt , bán bao nhiêu tiền một cân thì ?” Tần Du khiêm tốn thỉnh giáo.
“Một con vịt của ngươi bao nhiêu tiền?” Cố Cẩn hỏi .
“Trung bình một đồng tám một con.”
“Vậy bán năm đồng tư một con.” Cố Cẩn nhíu mày mà trả lời.
Tần Du lập tức , Cố Cẩn chỉ là đồ tham ăn, còn là cao thủ định giá.
Nàng định giá con vịt cũng tầm đó, nhưng đầu tiên bán thứ đắt như , nàng trong lòng kỳ thật tự tin.
Cố Cẩn , nàng lập tức cảm thấy tự tin.
Dù Cố thanh niên trí thức cũng từ kinh đô tới, tầm của , nàng vẫn tin tưởng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-98-cong-luc-tham-hau.html.]
“Ta nghĩ thế , chân vịt, cánh vịt, nhiều thịt, tính một đồng một cân, cổ vịt ít thịt, tính 7 hào một cân, xương vịt, tính 3 hào một cân. Tính như , giá một con thể đạt tới dự tính .”
“Ừm.” Cố Cẩn đáp một tiếng, xong, phát hiện Tần Du vẫn đang , “Ngươi còn chuyện gì?”
“Sắp Tết Đoan Ngọ . Ta nghĩ ngày mai bán xong vịt, mua ít đồ về cùng bà nội, ăn Tết. Phải mua nhiều nguyên liệu, một xách nổi, ngày mai ngươi thể cùng trấn ? Ngươi ăn gì, ngươi chọn, !” Tần Du mắt long lanh , con ngươi đầy mong đợi.
“Được!” Cố Cẩn nghĩ ngợi, đáp ứng.
“Tốt quá. Cảm ơn ngươi, Cố Cẩn!” Tần Du lên, vui mừng về phòng , khi nhà nàng , dặn dò Cố Cẩn, “Ngươi ngủ sớm một chút, ngày mai chúng dậy sớm!”
Nhìn bóng dáng vui vẻ của nàng, Cố Cẩn lập tức phản ứng , đồng ý?
Không ăn nửa con vịt của nàng, ngày mai biến thành sức lao động cho nàng?
Nhất định là câu cuối cùng của nàng, mê .
Cố Cẩn đầu tiên cảm thấy, công lực của phụ nữ thâm hậu!
Hắn cẩn thận.
…
“Cố Cẩn, dậy ?” Sáng sớm, Tần Du trong sân gọi Cố Cẩn.
Cố Cẩn từ trong giấc ngủ mơ màng thức dậy, mở cửa liền thấy Tần Du đeo một cái khẩu trang đen, lưng đeo một cái túi lớn, vai còn gánh một gánh sọt.
“Chúng xuất phát.” Tần Du hạ giọng .
Cố Cẩn trang phục của Tần Du, thật đúng là kín mít!
“Ngươi chỉ bán mấy con vịt?”
“Không chỉ vịt, còn tương ớt. Mấy hôm tương ớt ủ xong, thể bán tiếp.” Tần Du trả lời.
“Vì kiếm tiền, ngươi thật đúng là liều mạng!” Người nhỏ gầy như , đeo gánh!
Không sợ đồ đè bẹp.
“Không liều ngày lành?” Tần Du hỏi , , “Ngươi mau rửa mặt đ.á.n.h răng, ! Trên đường nghỉ, ngươi chắc cũng sắp đuổi kịp.”
“ . Hôm nay bữa sáng. Chúng trấn ăn bánh bao. Ta quen một chị, bánh bao của chị cũng ngon lắm.” Tần Du dặn dò một tiếng, lập tức sân.
“…” Tính toán thật chu đáo, ngay cả bữa sáng cũng dặn dò cẩn thận.
Sự ấm lòng Cố Cẩn do dự đổi ý cũng cảm thấy trượng nghĩa.
Nhanh chóng rửa mặt đ.á.n.h răng, lập tức đuổi theo.
Trời còn tối, một bóng .
Thỉnh thoảng con vật nhỏ nhảy , cũng giật , thật , Tần Du thế nào mà ?
Thật sự sợ hãi?
Hắn tưởng sẽ nhanh chóng đuổi kịp Tần Du, ngờ, xa, cũng đuổi kịp.
Đến tận lúc nhanh đến trấn, mới thấy ven đường một cô gái bên đường, cầm khăn quạt.
“Ngươi đến !” Tần Du vì đuổi theo quá chậm, thấy , mặt mày vui vẻ.
Cố Cẩn chút ngờ, “Tốc độ của ngươi cũng nhanh thật.”
Tần Du , “Cũng . Nè, cầm lấy! Đeo .”
Nàng đưa một cái khẩu trang tự chế màu xám cho Cố Cẩn, Cố Cẩn ghét bỏ , hỏi, “Đeo cái gì?”
Lần đeo khẩu trang mấy phút, ngộp thở, hô hấp thông, như tắt thở.
---