Thập Niên 70: Cô Bạn Thân Cực Phẩm Của Nữ Phụ Trong Văn Niên Đại - Chương 100

Cập nhật lúc: 2025-12-18 17:54:52
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Miểu Miểu liếc cô một cái, vẻ mặt thất vọng của cô kích thích, bạn nhỏ Cố Miểu Miểu xốc tinh thần, cô bé nhíu mày mím môi, dường như hạ một quyết tâm cực lớn.

Cô bé cầm cuốn sổ tay lên, mở mặt Cố Trình: "Chú út, hôm nay cháu một việc sai trái, cháu lấy sổ của chú để đ.á.n.h cờ, cháu còn vẽ hai con vịt nhỏ đó nữa."

Nói xong, Cố Miểu Miểu trộm Tần Dao một cái, ý: Cháu đủ nghĩa khí , giúp mím gánh tội đấy nhé.

Tần Dao: "..."

Cố Miểu Miểu lật đến trang vẽ hai con vịt, vẻ mặt như chuẩn pháp trường, dõng dạc : "Vịt đáng yêu ạ."

Cố Trình đến mí mắt cũng chẳng thèm nhướng lên, thản nhiên : "Nói dối."

Cố Miểu Miểu: "?"

"Không cháu vẽ." Cố Trình khoanh tay, tạm thời hiểu rõ tình hình lắm, rõ ràng hai con vịt tận mắt vợ vẽ mà.

Tần Dao vô cùng hổ đón lấy cuốn sổ từ tay cháu gái, trải bàn: "Là mím vẽ đấy, Miểu Miểu, ."

"Lúc nãy ván cờ ca-rô vẫn xong mà, chúng chơi tiếp ."

Cố Miểu Miểu ngẩn tò te, cô bé nghĩ mím nhỏ đúng là trái tim thép, lúc mà còn tâm trí chơi cờ ca-rô tiếp.

Tần Dao vẽ một dấu "x", Cố Miểu Miểu cũng đành cầm bút vẽ tiếp dấu "o".

Cố Trình lưng Tần Dao, rũ mắt hai chơi cờ. Cố Miểu Miểu dám ngẩng đầu, rụt cổ , hận thể giấu nhẹm cái đầu trong cổ áo.

Cố Trình cuộn một cuốn sách , gõ nhẹ lên đầu cô cháu gái, nhắc nhở: "Ngẩng đầu lên, thẳng lưng ."

Cố Miểu Miểu vội vàng thẳng lưng, cô bé liếc nhanh Cố Trình một cái dán chặt mắt cuốn sổ ô vuông.

Tần Dao vẽ thêm vài dấu "x" qua với cô bé.

Cố Trình lên tiếng: "Thắng ."

Thắng á?

Tần Dao ngẩn , cô quanh một lượt: "Em thua ?"

Cố Miểu Miểu cũng ngơ ngác, thắng chỗ nào cơ?

Cố Trình đưa tay chỉ các ô vuông giấy, hai vị trí, chỉ cần Tần Dao hạ thêm một quân nữa là thể nối thành bốn dấu "x", Cố Miểu Miểu thua chắc.

Tần Dao bừng tỉnh đại ngộ: "Hóa còn chỗ nữa! Em chẳng !"

Cố Miểu Miểu: "..."

Cố Trình cái vẻ mặt ngạc nhiên khi ngước lên của cô, nhịn mà bật . Ánh mắt dịu dàng, hai tay đặt lên vai phụ nữ của .

Cố Miểu Miểu chống cằm ngẩng lên thì đúng lúc thấy nụ mặt chú út, khiến cô bé liên tưởng đến những bông hoa ngọc lan trắng muốt thấy bên ngoài bức tường đỏ của cung điện trong chuyến dã ngoại tháng Ba năm ngoái.

Rõ ràng là bức tường cung điện uy nghiêm sừng sững, tiết đầu xuân vẫn còn se lạnh, cành cây lấy một lá xanh nhưng nở rộ những đóa hoa trắng tinh khôi, in bóng nền tường đỏ ngói xanh. Vừa lạnh lùng xinh , mang ý nghĩa mùa đông lùi xa.

Tần Dao : "Có chơi thêm ván nữa ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-ban-than-cuc-pham-cua-nu-phu-trong-van-nien-dai/chuong-100.html.]

Cố Miểu Miểu ngây , nữa á?

Cố Trình bảo: "Tránh , để chú chơi với mím."

Bạn nhỏ Cố Miểu Miểu nhường chỗ, ở giữa xem đôi vợ chồng đấu cờ ca-rô.

"Chú út ơi, chú giận tí nào ạ?"

Cố Trình: "Sao cơ?"

"Năm ngoái cháu lấy sổ của chú nghịch, chú mắng cháu mà!"

"Ờ."

"Mím nhỏ vẽ vịt lên đấy kìa!"

"Ừ."

Cố Miểu Miểu đập bàn: "Đồng chí Cố, chú đây là phân biệt đối xử!"

Cố Trình liếc xéo cô bé một cái, thản nhiên : "Nhìn rõ phận của , ngoài tìm cháu , tiễn."

Cố Miểu Miểu tức nổ đom đóm mắt!

tức cũng vô dụng, cô bé Cố Trình xách cổ như xách gà con đuổi ngoài. Cố Miểu Miểu ở cửa, chỉ thấy tiếng chốt cửa lạnh lùng vang lên từ bên trong.

Cả nhà họ Cố quây quần ăn bữa sáng. Ông nội của Cố Trình dậy sớm, ăn xong bát cháo từ lâu ngoài dạo với mấy ông cụ khác, những còn tập trung bên bàn ăn.

Bên ngoài tiếng chim hót, và cả tiếng lạo xạo của chiến sĩ cần vụ đang xúc tuyết. Giữa bàn đặt hai chiếc đĩa lớn đựng ngô hấp và màn thầu, bên cạnh còn cháo loãng và mì sợi, ăn kèm với mấy đĩa dưa muối, đậu nành rang, lạc rang, thạch bì lợn và một bát nước chấm gừng tỏi.

Tần Dao múc cho một bát cháo kê nhỏ, gắp mấy miếng dưa muối để giữa, thổi một nhấp một ngụm nhỏ.

Cố Trình cạnh cô, cầm một chiếc màn thầu ngũ cốc nóng hổi, bẻ , kẹp dưa muối cho miệng.

Bé Miểu Miểu đối diện hai , lúc vẫn còn đang hầm hầm, đôi lông mày nhỏ nhướng cao như hai con sâu róm, trừng mắt chú út đối diện, đúng kiểu giận mà dám .

Cố Trình tâm trạng cực , nghĩ đến chuyện vui vẻ đêm qua, khóe môi kìm mà nhếch lên. Anh dậy, múc cho Tần Dao một bát mì, rưới nước sốt đặt bên cạnh cô.

Nhận ý trong mắt , Tần Dao lườm một cái cháy mặt. Cái gã đêm qua bịt mắt cô , lúc mắt thấy gì, những cảm giác khác trở nên nhạy cảm vô cùng.

Đồng chí Tiểu Tần hừ một tiếng trong lòng, đẩy nửa bát cháo kê ăn dở sang cho . Cố Trình đón lấy bát cháo vợ ăn thừa một cách tự nhiên, cứ thế ăn kèm với màn thầu trong tay.

Mẹ chồng Lưu Thục Cầm để ý thấy cảnh nhưng gì.

Chị dâu Hòa An cũng tâm trạng như Cố Trình. Đêm qua con gái Miểu Miểu ngủ cùng chị ở phòng ngủ chính, cô bé đầy vẻ oán trách, cứ quyến luyến bên cạnh , luyên thuyên kể đủ thứ chuyện cả đêm với ruột, nào là ném tuyết với mím nhỏ, nào là câu cá biển, còn phàn nàn chuyện chú út phân biệt đối xử...

Hòa An lặng lẽ con gái , cảm nhận sự ỷ và gần gũi của con, cuối cùng con bé đến mệt lả ngủ bên cạnh . Hòa An hôn lên mặt con, mỉm ngọt ngào chìm giấc ngủ.

Căn phòng khách tối qua dọn dẹp cũng hề uổng phí, để cho chồng chị là Cố Hưng ở, hề lãng phí chút nào.

"Miểu Miểu, ăn cái con." Hòa An dịu dàng mỉm gắp cho con một miếng thạch bì lợn.

Chồng chị bên cạnh, Cố Hưng đang buồn bực và lùa mì miếng lớn miệng.

Loading...