Tần Dao bảo: Anh đừng cuống. Đã là tác giả thì chẳng ai lách .
Anh tư thắc mắc: Không thì nhà văn gì?
Thì đó là sự phân cực thôi, một nhà văn nếu ở trạng thái khao khát điên cuồng thì sẽ là trạng thái cực kỳ lười . Viết chữ khổ sở lắm.
Tần Dao bày tỏ sự thấu hiểu với những . Chuyện sáng tác vốn thuộc về cảm hứng, thể cưỡng cầu. Có lẽ một thời điểm nào đó, những luồng suy nghĩ rối rắm trong đầu bỗng kết nối thành một đường thẳng, lúc đó dù quên ăn quên ngủ họ cũng cho bằng . Đến lúc , khuyên họ đừng cũng chẳng ngăn nổi.
Đến năm tám mươi tám, các tác phẩm của nhóm nhà văn bùng nổ như nấm mưa, kiệt tác xuất hiện liên tục. Họ còn ăn ý cùng ghi lời tựa trong sách để quảng cáo cho vườn bách thú, thu hút nhiều yêu văn học đến tham quan.
Đây vườn bách thú trong sách ?
Đẹp thật đấy, thần thái của động vật ở đây khác hẳn những nơi khác từng thấy!
cũng nhà văn, ở khu homestay cảm hứng ?
Sách vở vai trò quảng bá cho vườn bách thú, kéo theo nguồn thu tăng vọt. Cùng lúc đó, mảng xuất bản của Tần Dao cũng bận đến phát điên. Tự cô xuất bản ba cuốn sách, đồng thời chuyển thể chúng thành phim điện ảnh và truyền hình. Khu homestay cảm hứng cũng hơn chục tác phẩm đang chờ cải biên khởi .
Vì , Tần Dao thành lập một công ty phim ảnh vườn bách thú, chuyên trách các mảng chuyển thể . Đầu những năm chín mươi, công ty tung vô bộ phim truyền hình cực hot, nổi tiếng khắp cả nước.
Năm một chín chín mươi, hai em song sinh mười sáu tuổi, nhảy lớp tham gia kỳ thi đại học. Anh cả Cố Quân Thụy thi đỗ Đại học Công an, học chuyên ngành hình sự. Tần Dao chẳng thể ngờ con trai cả vốn thiên phú thiện tràn trề từ nhỏ chọn cảnh sát, nó thể hứng thú với các vụ án mạng cơ chứ?
Mẹ ơi, phim hình sự thì nhớ mời con cố vấn nhé.
Tần Dao chê bai: Con đừng mà tự tin quá đáng.
Cậu hai Cố Phái Minh thì thi đỗ Đại học Chính pháp, khiến nó ngã ngửa. Cậu học ngành Luật. Tần Dao thể tưởng tượng nổi dáng vẻ luật sư sẽ thế nào, vì hai ở nhà lúc nào cũng vẻ đáng tin cho lắm. Cậu mà luật sư, chỉ thấy lo cho chủ của thôi.
Mẹ đừng lo. Tên nhóc còn dõng dạc bảo tương lai sẽ kiểm sát viên. Cậu chút đắn đo : Để giám sát cả, tránh cho bất kỳ khuynh hướng phạm tội nào.
Tần Dao cạn lời: Các con thấy vui là .
Khác với hai ông nhảy lớp, cô út nhà họ Cố — Mai Mai — lẳng lặng chờ đến mười tám tuổi mới thi đại học. Là duy nhất trong nhà thuộc thế hệ 8x, năm cô mười tám tuổi là năm chín mươi tám. Lúc hai ông trai đều nghiệp đại học, trở thành những nhân vật xã hội bảnh bao.
Anh cả trở thành cảnh sát hình sự, vẻ ngoài trông già đời hơn hẳn. Đi nhiệm vụ lúc nào cũng các bà các đưa cho bát canh nóng hỏi han ân cần. Thường xuyên tiếp xúc với đủ hạng trong xã hội, đầy ba năm luyện bản lĩnh chuyện với bằng tiếng , với ma bằng tiếng ma.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-ban-than-cuc-pham-cua-nu-phu-trong-van-nien-dai/chuong-359-full.html.]
Anh mặc thường phục trộn đám đông thì chẳng ai nhận là cảnh sát. Anh thể là một cảnh sát dân phòng bình thường đạp xe , cũng thể là gã công t.ử nhà giàu hống hách trong quán bar. Nghe kể, thích nhất là diễn vai công t.ử hư hỏng khi phá án, hễ vai đó là đồng nghiệp đùn cho diễn, đúng là diễn như diễn.
Anh mặc đồ hiệu đầy , miệng ngậm điếu thuốc: Mợ mở cái chỗ đấy, mà thèm thiếu chút tiền lẻ của ? Biết điều thì nịnh hót , sẽ lăng xê cho thành ngôi , đặt riêng một bộ phim cho đóng.
Mai Mai thi đại học xong đến nhà cả chơi, hôm định đến quán bar nổi tiếng mở mang tầm mắt, chẳng ngờ bắt gặp đúng lúc cả đang nhiệm vụ, khiến cô đúng là mở mang tầm mắt thật sự.
Về nhà cả mắng cho một trận, Mai Mai vội vàng gọi điện cho : Mẹ ơi, c.h.ế.t con , cả bây giờ cầm kỳ thi họa thấy mà ăn chơi trác táng thì đủ cả. Mẹ thấy cái dáng vẻ ngậm t.h.u.ố.c đeo dây chuyền vàng hống hách thế nào . Anh cả ngoan hiền của con thành thế !
Tần Dao im lặng đáp, sang đàn ông mặc quân phục đang sofa đằng với ánh mắt trách cứ: Đều là gene diễn sâu của di truyền cho nó cả...
Cố Trình thanh lịch vắt chéo chân, bình thản đáp: Chẳng liên quan gì đến .
Vợ chồng nhiều năm, cần cũng hiểu ý qua ánh mắt. chuyện đúng là liên quan đến thật. Đều là diễn thôi mà.
Mai Mai to: Diễn mà giống thật quá ơi, con nghi diễn giả thật luôn .
Làm cảnh sát đúng là trải nghiệm đủ dư vị cuộc đời. Khác với lúc việc, hai Cố Phái Minh mặc đồng phục thì cũng là vest chỉnh tề, lúc nào cũng trưng bộ mặt nghiêm túc chính trực. Đồng nghiệp của đỏ mặt kể với Mai Mai: Anh trai em nghiêm túc quá, khó gần thật đấy.
Mai Mai nghĩ thầm: Chị gái , chị thấy cảnh hai mặc áo cộc bày sạp bán thạch ở vườn bách thú hồi trung học thôi.
Cô đành c.ắ.n răng bảo: Chị thấy bố em thôi, hai giống bố em nhất, bố em mới là thực sự khó gần... Ngoài việc tươi với em thì bố chẳng nể mặt ai bao giờ cả. Hồi nhỏ em còn tưởng bố hiền lành, hứ, đều là giả hết, bố chỉ dịu dàng với em thôi.
Thế thì chung tình quá còn gì!
Mai Mai ngẩn .
là đàn ông , hai em chắc cũng thế nhỉ? Nói đoạn, mặt cô gái càng đỏ hơn.
Mai Mai hoang mang: Không ! Dù thế nào con vẫn thấy cả đáng tin hơn.
Thời tiết càng lúc càng nóng, giấy báo nhập học cũng về tới tay. Cô bé Mai Mai đỗ chuyên ngành thông tin của một trường quân đội, khi nhập học sẽ chính thức nhập ngũ.
Biết kết quả , đồng chí Tần Dao quyết định ăn mừng lớn: Con gái đỗ đại học , vườn bách thú miễn phí vé cửa bảy ngày!
Mai Mai thảng thốt: Con đỗ đại học thì liên quan gì đến vườn bách thú hả ?!