Thập Niên 70: Cô Bạn Thân Cực Phẩm Của Nữ Phụ Trong Văn Niên Đại - Chương 40
Cập nhật lúc: 2025-12-18 16:21:10
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hôn khóe miệng thì cũng chỉ là hôn khóe miệng thôi, chẳng kiểu hôn môi giữa nam và nữ, gì mà cuống lên chứ? Ở nước ngoài còn nụ hôn chào buổi sáng với chúc ngủ ngon mỗi ngày kìa. Cô đó là nụ hôn cảm kích, cô cảm kích chú bộ đội PLA ?
Thế nhưng lúc , giữa thanh thiên bạch nhật, hành động của giống như đang phát những đoạn mã Morse lời mà chỉ hai mới hiểu, chơi một vố " chân đèn tối" cực .
Em trai nhỏ Cố Trình mà Tần Dao từng nghĩ, là một chú sói nhỏ lương thiện thuần phác; Đội trưởng Cố mà cô hiểu rõ, cũng là một sĩ quan trẻ tuổi lạnh lùng, nghiêm túc và ít .
Còn bây giờ... Đội trưởng Cố, đừng màu thế ?
Cố Trình liếc qua Phù Tiểu Sơn thấp hơn nửa cái đầu, thầm nghĩ chẳng qua cũng chỉ là một thằng nhóc ráo m.á.u đầu, gì đáng để bận tâm. Khụ, già.
Đêm lửa trại, ở giữa đốt một đống lửa lớn, rải rác xung quanh là những đống lửa nhỏ. Mọi quây quần nướng cá, nướng tôm, nướng cua, nướng sò — vạn vật đều thể nướng. Trái cây đảo quanh năm, xoài, chuối, dứa trải đầy những tấm t.h.ả.m xanh, đều là loại mới hái xuống. Chuối trồng ở đây đặc biệt ngọt.
Tần Dao ăn một quả chuối là thấy lửng bụng, vội vàng xổm bên đống lửa nướng cá, cô cũng thật thảnh thơi. Cố Trình phiến đá, nhấp chút rượu gạo nồng độ thấp. Với những quân nhân kỳ cựu như họ, nướng mấy thứ đồ biển chẳng còn gì thú vị nữa.
"Thử ." Tần Dao hào phóng chia con cá nướng . Triệu Minh Kim nhiệt tình ủng hộ, Cố Trình lời nào, lẳng lặng đặt con cá nướng lên lá dong mặt cô, đổi lấy con cá Tần Dao nướng. Tần Dao: "..."
"Y tá Tiểu Tần nướng cá thơm thật đấy." Trưởng bộ phận nếm thử một miếng khen ngợi. Cố Trình mỗi tay cầm một con cá, lẳng lặng gật đầu. "Đội trưởng Cố, là đêm nay câu mực đêm?" Hai ngày coi như nghỉ ngơi đôi chút, trưởng bộ phận đề nghị câu mực đêm, ngư cụ đảo đều sẵn. Cố Trình từ chối: "Không , ăn chán ?"
lúc trưởng bộ phận cũng chẳng để tâm đến câu trả lời của , ông chỉ bày trò để vun vén cho đám thanh niên. Tần Dao và Trương Vũ Phi bao giờ thử thắp đèn câu mực đêm nên đều hào hứng đồng ý. Cố Trình: "..."
Thế mới đám trẻ tuổi năng lực dồi dào, Tần Dao uống chút rượu gạo ngủ sớm. Hai ba giờ sáng hôm khi trời còn sáng, cô theo thuyền đ.á.n.h cá khơi câu mực. Đàn cá thường tìm đến ánh sáng, xung quanh thuyền treo đèn, thể thấy rõ đàn cá bơi theo ánh đèn. Tần Dao thầm nghĩ, thế thì câu kéo gì nữa, quăng lưới cho . câu cá là thú vui nhàn nhã.
Cô câu mấy con mực, cảm giác thành tựu tràn đầy. Tần Dao khoái chí, mấy con mực ngốc nghếch lúc kéo lên còn phun mực cô, may mà cô né kịp, thì phun đầy mặt. Tần Dao mượn ánh sáng mờ ảo để xem chiến lợi phẩm của . Trong bóng tối, bỗng thứ gì đó nắm lấy tay cô, bàn tay lớn ấm áp lòng bàn tay cô như nóng ran lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-ban-than-cuc-pham-cua-nu-phu-trong-van-nien-dai/chuong-40.html.]
Cô nghiêng đầu, chạm đôi mắt đen sâu thẳm như mực. Cố Trình chăm chú mặt biển, dáng vẻ thanh cao lãnh đạm, giống như chỉ tình cờ đến bên cạnh cô, chẳng ai phát hiện đang nắm tay cô cả.
Tần Dao cảm thấy khó chịu một cách tinh vi, khó chịu về sinh lý mà là khó chịu về tâm lý. Nếu Cố Trình giống như những đàn ông khác, đường đường chính chính theo đuổi cô thì cô thấy lấn cấn thế . Có lẽ lo cuối cùng sẽ cô từ chối nên mất mặt Đội trưởng Cố, cũng lẽ sợ chủ động xem mắt hộ nên sợ y tá trưởng Cát chê ... thể tìm cho hàng ngàn lý do, nhưng cô vẫn ngăn nổi sự khó chịu trong lòng.
Tần Dao hất tay Cố Trình , câu lên một con mực. Cô canh đúng cơ hội cố ý vung tay một cái, một bãi mực đen xì b.ắ.n thẳng lên khuôn mặt tuấn tú của Cố Trình. Tần Dao mỉm , lời mang hai ý nghĩa: "Đội trưởng Cố, đây gọi là cho nếm mùi lợi hại đấy." Cố Trình: "..."
Anh chật vật lau vết mực mặt, bộ dạng đắc ý của cô nhóc mà giận dám . Trưởng bộ phận đằng thấy lời Tần Dao, thầm nghĩ cô bé cũng ghê gớm thật, đến Đội trưởng Cố mà cũng dám trêu chọc. Tần Dao nhẹ nhàng : " đùa thôi, Đội trưởng Cố chắc để bụng chứ?" "Không."
Trưởng bộ phận liếc Triệu Minh Kim một cái, hắng giọng lớn: " cũng đùa một chút." "Năm nay là một năm , hợp để hẹn hò. Đám trẻ năm nay quen , sang năm Sửu cưới, năm nữa sinh một bé hổ con, bao nhiêu." Triệu Minh Kim: "..." Cố Trình: "..." Tần Dao: "..."
Xem lúc nãy cô "cho nếm mùi" ít .
Chương 21
Ở đảo hai ngày bắt đầu hành trình trở về, là một quãng thời gian lênh đênh biển dài dằng dặc. Đến lúc Tần Dao còn thấy bất kỳ loại hải sản nào, trong đầu chỉ nghĩ đến món dưa muối mà thèm chảy nước miếng thì cuối cùng cũng cập cảng quân sự.
Bến cảng , ánh nắng như một cái lò nướng, nung tỏa hương thơm nồng nhiệt. Tần Dao những đám mây trắng trời, cảm thấy đó mây, mà là từng con gà luộc đang treo lơ lửng. Làn nước biển chảy trôi trong mắt cô biến thành những miếng thịt ba chỉ mỡ màng, những lùm cây xanh xa xa là hành ngò và ớt xanh điểm xuyết bên .
Trên bến cảng một mặc áo đỏ, một sắc đỏ giữa vùng xanh trắng, đúng là trái ớt đỏ khiến nhớ nhung mà! Nhìn kỹ thì là cô bạn Trần Bảo Trân. Trần Bảo Trân dẫn theo chồng là Cao Kiến Quốc đến đón cô, bác sĩ Hà Quảng Trí cũng bên cạnh họ, cả ba đều đang mỏi mắt chờ mong.
"Cẩn thận một chút." Lên xuống tàu chiến là việc nguy hiểm, từng lúc xuống tàu ngã khỏi tấm ván mà mất mạng. Qua thời gian bổ túc kiến thức , Tần Dao hành động nhảy tàu là tìm c.h.ế.t, khi tàu đang chạy, đáy tàu lực hút cực lớn sẽ cuốn trong, sống c.h.ế.t xem vận may. Trẻ con lớn lên ven sông ven biển đều già dặn bảo, lúc bơi lội nhất định tránh xa tàu thuyền đang chạy.
Tần Dao chủ động ôm chầm lấy Trần Bảo Trân, dù vẫn còn "say đất" nhưng tâm trạng cô vô cùng kích động, hai cô bạn ôm reo hò ầm ĩ.