Thập Niên 70: Cô Bạn Thân Cực Phẩm Của Nữ Phụ Trong Văn Niên Đại - Chương 71

Cập nhật lúc: 2025-12-18 17:09:27
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Trình: Có ở đây là em cứ chỉ đạo suốt thôi. Y tá Hứa bảo em lười biếng, xem cũng chẳng sai tí nào. Cả vườn rau , chẳng lẽ công lao của ?

Tần Dao chép miệng: Đàn ông các mắt lúc nào cũng chỉ chằm chằm bản , chỉ thấy công lao của mà chẳng thấy sự hy sinh của khác. Anh xuống vườn mấy ?

Sau vườn rau trong sân nhà sẽ để tâm nhiều hơn là chứ gì? Khóe môi Cố Trình nhếch lên, ngày càng mong chờ tương lai. Nuôi thêm mấy con gà mái, đợi em sinh con mâm, sẽ tự tay thịt gà hầm canh cho em bồi bổ cơ thể.

Khóe miệng Tần Dao giật giật, chuyện chẳng giống như cô tưởng tượng gì cả. Rau thì nỡ ăn, mà gà nuôi thì nỡ g.i.ế.c, thật là hung hãn quá mức. Cô mới chỉ nhắc đến chuyện kết hôn, cái tên nghĩ xa đến tận chuyện sinh con mâm .

Cố Trình: Ăn lá rau béo lên , Dao Dao, ngày thường em nên ăn nhiều thịt . Từ lúc lên đảo em gầy bao nhiêu , đưa em về gặp bố , vợ tương lai trách đối xử tệ bạc với em. Có ở nhà ăn em chịu ăn uống t.ử tế ?

Tần Dao cạn lời: Ăn ăn , em để bản đói , em còn lười biếng nữa mà, cứ yên tâm .

Cố Trình bảo: Đợi mấy ngày nữa sang nhà họ Cao, hai đứa mua ít thịt qua đó, sẽ đích xuống bếp nấu cơm cho em ăn.

Tần Dao: ... Anh định gì?

Bác sĩ Hà chẳng đến nhà cô xào một món rau , cô khen nức nở mãi. Sao chẳng bao giờ Trần Bảo Trân khen mặt em nhỉ? Chẳng là nấu ăn thôi ? Anh cũng .

Tần Dao đầy dấu hỏi chấm trong đầu: ??? Không chứ, trong đầu đàn ông các rốt cuộc là đang nghĩ cái gì thế?

Y tá trưởng Cát, đây là bản thảo đầu tiên em , chị xem xem phù hợp ạ? Tần Dao gọi y tá trưởng Cát giờ tan , đưa bản thảo cho bà. Trong lòng cô chút lo lắng, ở hiện đại cô gặp quá nhiều khách hàng kiểu "bên A", hồi học cũng quá nhiều luận văn, quen với việc sửa bài hết đến khác . Cô sự kiên nhẫn đó, cùng lắm là sửa vài , chắc chắn sẽ khiến bên A hài lòng.

Y tá trưởng Cát ngây : Em xong nhanh thế ? Bao nhiêu chữ ?

Viết một vạn chữ ạ, chắc là hơn một vạn một chút, em đếm kỹ. Tần Dao một cách nhẹ tênh. Với cô, một vạn chữ chẳng thấm tháp gì, khi xuyên cô là biên tập viên, thường xuyên trao đổi với nhiều tác giả. Các tác giả mạng trong tương lai, một ngày ba nghìn chữ coi là lề mề , ngày sáu nghìn, một vạn thậm chí hai vạn chữ nhiều như lông bò. Viết một vạn chữ trong vài ngày đối với cô là chuyện nhỏ như con thỏ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-ban-than-cuc-pham-cua-nu-phu-trong-van-nien-dai/chuong-71.html.]

Tần Dao cũng y tá trưởng Cát thích kiểu gì, nên cô theo ý tưởng của . Gọi là kể chuyện nhân vật nhưng cũng tương đương với một truyện ngắn mini, cuối cùng thêm chút biểu cảm sướt mướt. Mà Tần Dao ở hiện đại quá nhiều truyện sảng văn, nên cô theo bản năng thêm câu chuyện của y tá trưởng Cát những tình tiết đảo ngược và các điểm nhấn kịch tính, y tá trưởng Cát như nữ chính của một cuốn truyện truyền cảm hứng, cốt truyện một vạn chữ cực kỳ kịch tính. Đọc xong thấy sướng thấy cảm động!

Để chị xem nào... Y tá trưởng Cát cầm lấy bản thảo, ban đầu bà ôm hy vọng gì, nhưng khi hết trang đầu tiên, sự kỳ vọng trong lòng dâng đầy. Rõ ràng là chuyện xảy chính , tại thấy mong chờ những chuyện xảy tiếp theo đến thế? ! Người bệnh vẫn nhớ ơn bà, còn tìm bà để xin nữa! đúng đúng, bà chính là ham học hỏi và khiêm tốn như thế đấy!

Tiểu Tần , em quá mất! Y tá trưởng Cát ôm bản thảo lòng, hận thể để cho con cháu báu vật gia truyền. Chẳng trách xưa ai cũng sách lập truyền, mười nghìn chữ ngắn ngủi chính là cuốn tiểu sử cuộc đời bà, Cát Vân Hà.

Tần Dao thấy : Y tá trưởng Cát, chị xem còn chỗ nào cần sửa ạ?

Không cần sửa gì cả, cứ thế , chị mang ngay về nhà cho lão nhà chị xem mới . Y tá trưởng Cát xúc động nên lời, bài quá, một chút mùi vị sến súa nào, ngược khiến xong thấy tràn đầy nhiệt huyết, đúng là tấm gương truyền cảm hứng điển hình.

Tiểu Tần, Tiểu Tần, em đợi chút. Y tá trưởng Cát vội vàng mở ngăn kéo, lấy một gói bột mạch nha còn nguyên bóc, nhét lòng Tần Dao: Tiểu Tần, vất vả cho em , em mang về mà uống . Nhìn em dạo gầy kìa, phiền em lo lắng cho chị.

Tần Dao thấy thật ngại: Vâng, thế thì em xin nhận ạ. Sao ai cũng bảo cô gầy, rõ ràng hiện tại cô hề gầy, cùng lắm là cân đối thôi, trong đơn vị mấy cô nàng gầy như que củi đầy đấy.

Y tá trưởng Cát, chị cứ về xem cho kỹ, chỗ nào vấn đề thì bảo em để em sửa .

Được. Y tá trưởng Cát rạng rỡ, lúc bà chẳng quan tâm đến chuyện gì khác nữa, bà chỉ mong mụ đối thủ thể thấy bài một vạn chữ , để những chiến tích hùng của Cát Vân Hà bà: Lát nữa chị sẽ liên hệ với phóng viên Tôn, dùng bài em , phần cộng tác viên sẽ ghi thêm tên em . Đến lúc lên báo, đơn vị sẽ một phần thưởng, chị sẽ đưa hết cho em.

Bài của y tá trưởng Cát lên báo sẽ nhuận bút từ phía tòa soạn. phía bệnh viện sẽ tiền thưởng của đơn vị, dù cũng tuyên truyền báo chí, chắc cũng vài tệ tiền thưởng. Tần Dao tốn bao tâm sức giúp bà mà chỉ nhận vài tệ đó, Cát Vân Hà thấy áy náy vô cùng. Theo bà, mười nghìn chữ "giá trị liên thành", ít nhất cũng đáng giá một trăm tệ! Nói cũng , vẫn là bà nợ Tiểu Tần .

Tần Dao ôm gói bột mạch nha xuống lầu, Cố Trình đến tìm cô để đưa cửa hàng thực phẩm phụ mua thịt. Anh vẫn nhớ lời hứa mấy ngày , mua thịt sang nhà họ Cao nấu nướng, thể hiện "tay nghề". Cố Trình cũng giống như đa đàn ông đời , thích ăn thịt lợn, đặc biệt là thịt ba chỉ nửa nạc nửa mỡ. Anh sớm nhờ để cho hai cân.

Tần Dao: Mua thêm ít cua . Đồng chí Tiểu Tần đặt kỳ vọng quá lớn tài nấu nướng của đồng chí Cố, mua ít cua tôm về, dù là hấp luộc đều dễ hỏng món. Cô tin cua xanh hấp mà còn thể hỏng !

Cố Trình bảo: Cua tính hàn, hợp cho con gái ăn nhiều .

Em chỉ thích ăn cua thôi, cứ mua .

Loading...