Thập Niên 70: Cô Bạn Thân Cực Phẩm Của Nữ Phụ Trong Văn Niên Đại - Chương 82

Cập nhật lúc: 2025-12-18 17:28:50
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

gì dễ dàng bỏ qua cho cô như thế.

Chúc ngủ ngon. Tần Dao thấy ngoan ngoãn chỗ đất, trái tim đang căng thẳng lúc nãy bỗng chốc giải tỏa. Người một khi thả lỏng thì giống như quả bóng chọc thủng, chẳng thể bay lên nữa.

chút vui vẻ ngã xuống giường, giống như một chú rái cá nhỏ phóng túng, lăn qua lăn hai vòng, để tấm chăn trải giường quấn chặt lấy như thể đang gói nem cuốn.

Kiểu đắp chăn đơn giản mà nhẹ nhàng là bí kíp độc môn cô luyện từ nhỏ đến lớn.

Nghiêng mặt vùi gối, Tần Dao nhắm mắt chờ đàn ông tắt đèn. Trước đây ở ký túc xá, việc là Trương Vũ Phi .

Cô đợi một lúc lâu mà đèn vẫn tắt, nhịn mở mắt , ngay lập tức thấy Cố Trình đang xổm bên mép giường, mắt chớp chằm chằm.

Tần Dao chút lúng túng hỏi: Sao còn ngủ?

Cố Trình trợn mắt: Em định cứ thế mà ngủ ?

Lại còn tự gói thành thế , em phòng trộm đấy ?

Cố Trình "con sâu bướm" khổng lồ giường, buồn bực . Chẳng lẽ ôm một cái nem cuốn ngủ ?

Hôm nay thể gì cả, ép em, nhưng Dao Dao , chúng , bao giờ thì mới trở thành vợ chồng thực sự, em đang ám chỉ điều gì chứ? Cố Trình bên cạnh giường, cúi đầu chuyện với cô. Tần Dao dám , chỉ nghiêng đầu cánh tay .

Tần Dao thò đầu khỏi cái "nem cuốn", cô rũ chăn , mái tóc xõa tung vai. Dưới ánh đèn, làn da cô mịn màng như mỡ đông. Cô rũ mắt, suy nghĩ về lời của .

Đợi về nhà , chúng gặp mặt bố hai bên, đó đám cưới, mới thể.

Ánh mắt Cố Trình sâu thẳm, giọng trầm thấp: Nhà đông , phòng thì nhỏ. Làm đám cưới xong, về nhà em, ở phòng em ?

Không , . Tần Dao trợn tròn mắt, cô bật dậy đầy tỉnh táo. Cô nhớ đến sự uất ức của chị dâu cả và chị dâu thứ, nhớ đến lý do ban đầu rời thủ đô xuống phương nam.

Những ai từng ở trong phòng ngăn vách đều , hiệu quả cách âm kém đến mức vô lý. Hai chị dâu buổi tối chuyện đó với chồng, cả nhà đều thấy, tiếng to hơn tiếng , mà chẳng ai dám lên tiếng.

Cùng lắm là khi quá quắt đến cực điểm, cô - Thẩm Quế Hương sẽ mắng một câu, còn bố cô - Tần Truyền Vinh thì ngủ say như c.h.ế.t, tiếng ngáy cũng chẳng át nổi tiếng của hai chị dâu.

Tần Dao trải qua chuyện hổ như .

Nhà cô nhỏ đến đáng thương, nhà Cố Trình dù lớn hơn chút thì vẫn còn bố ở đó, cũng ngại, sợ lén.

Vẫn là ở đây hơn, ít nhất trong căn lầu nhỏ hiện tại chỉ hai bọn họ, dù gây động tĩnh lớn thế nào thì bên cạnh cũng .

Hay là cứ ở đây . Tần Dao đành cam chịu.

Cố Trình nén nụ nơi khóe miệng: Vậy thì chọn ngày bằng gặp ngày.

Tần Dao giơ tay véo khuôn mặt điển trai của một cái, coi như ngầm đồng ý. Giờ giấy đăng ký kết hôn cũng lĩnh, về mặt pháp luật là vợ chồng, ngăn cản nữa cũng chẳng ý nghĩa gì.

Anh nhẹ tay thôi nhé. Cô rúc trong chăn nhỏ giọng dặn dò.

Cố Trình chớp mắt: Đảm bảo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-ban-than-cuc-pham-cua-nu-phu-trong-van-nien-dai/chuong-82.html.]

Nói xong, cũng chui trong chăn. Chẳng bao lâu , chiếc chăn hoa lan giường lật tung xuống đất. Tần Dao sợ hổ, đưa tay định nhặt chăn lên, cô cảm thấy đắp chăn vẫn hơn.

Cần gì chăn, . Anh chăn cho em, bảo đảm em cảm lạnh .

Suỵt... c.ắ.n em .

...

Sáng hôm , Tần Dao lơ mơ tỉnh dậy, cơ thể như đang ngâm trong bể nước nóng, cực kỳ thoải mái. Cô thậm chí cảm thấy giống như một chú chuột lang nước đang ngâm bồn, xung quanh trôi nổi những quả quýt thơm phức, đầu cũng đội một quả quýt, nhàn nhã tận hưởng.

Cảm giác dễ chịu khiến mê đắm thôi.

Mở mắt , cô thấy đang bao bọc trong một vòng tay nóng rực. Những chuyện xảy đêm qua hiện về trong trí nhớ, mặt Tần Dao càng lúc càng đỏ, nhịn mà hồi tưởng . Chưa đến chuyện khác, chân của Cố Trình , dài thẳng.

Lần đầu tiên trong đời Tần Dao tận mắt chứng kiến đôi chân dài đến thế, suýt chút nữa cô lấy thước đo. Ba cái chân, cái nào cũng dài.

Tỉnh ? Sao ngủ thêm lát nữa? Cố Trình mở mắt, mỉm dịu dàng cô.

Tần Dao : Em đói .

Dù là sinh viên khối xã hội, nhưng cô tinh thần nghiên cứu của sinh viên khối tự nhiên. Cô lục tìm trong tủ một chiếc thước dây màu đỏ, bảo Cố Trình yên bò bên cạnh đo thử.

Cố Trình: ?

Là đàn ông, phóng khoáng. Đội trưởng Cố nghiêng giường mặc cho cô đo đạc, hề lên tiếng.

Anh cho Tần Dao , về phương diện đo đạc là dân chuyên nghiệp, đôi mắt còn lợi hại hơn cả thước dây. Tuy nhiên đoán kích cỡ, nhưng ngờ nó mềm đến thế.

Còn mềm hơn cả đậu phụ non.

Tần Dao quả hổ danh là vợ , lúc trong đầu cô cũng đang nghĩ: Không ngờ mềm như .

Sờ cảm giác như quả bóng chứa đầy nước, mềm nhũn, giống như thạch, chút thú vị.

Cô lẩm bẩm: Hình như dài như tưởng. Cũng lớn lắm.

Cố Trình thản nhiên: Em thử xem.

Miếng bọt biển nhỏ ngay lập tức nở to .

Tần Dao: !

Đừng hoang dã thế chứ.

Đôi vợ chồng mới cưới nô đùa giường một lát. Tần Dao thật sự khâm phục , cứ để "chim" chạy rông một cách hiên ngang như , bảo cô thì cô nổi, lẽ đàn ông bẩm sinh mặt dày .

Thay quần áo xong, cô ôm lấy từ phía . Tần Dao đưa tay chạm đàn ông, tiếng thông báo mức độ thiện cảm vang lên, cô vẫn chọn xem như cũ.

Mức độ thiện cảm là thứ luôn biến đổi, quá chính xác trái chỉ thêm phiền lòng. Tần Dao khổ sở vì những con lên xuống thất thường đó, nhất là đối với thiết nhất.

Tuy nhiên, khi tích lũy đủ 24 giờ ở cùng Trần Bảo Trân, món quà thiện cảm nhận đa phần là kỹ năng thấu thị, còn khi ở bên Cố Trình, món quà thiện cảm của là kỹ năng nhớ kỹ quên.

Loading...