Bố Bạch  lo lắng gì về điều .
Trường học cách nhà thầy lang  gần, chỉ mất vài phút  bộ, Bạch Tiểu Quân tự  học     vấn đề gì.
Họ cũng  xa cửa hàng bách hóa,  bộ hơn hai mươi phút, mua đồ cũng  tiện.
Cửa hàng bách hóa ở thành phố quy mô lớn hơn, chủng loại hàng hóa nhiều hơn, khả năng lựa chọn cũng lớn hơn.
Tóm ,  cần lo lắng cho Bạch Tiểu Quân, cuộc sống của   chỉ  thể ngày càng  hơn.
  Bạch   chút im lặng: "Trước đây Tiểu Quân học y ở đội sản xuất, cách vài ngày còn  thể gặp mặt, còn  thể ở nhà một đêm, bây giờ đột nhiên chạy đến thành phố, một năm  thể gặp một hai  là  lắm , đứa trẻ  ở bên cạnh,    còn  với chúng  ."
Bạch Thục Hoa thấy   đang lo xa: "Mẹ, em trai con   mới mấy tuổi thôi ."
Bố Bạch cũng : "Con trai của    loại  vong ơn bội nghĩa, nếu  thì thầy lang cũng  tận lực bồi dưỡng nó như . Huống hồ    truyền hết nghề gia truyền cho Tiểu Quân , Tiểu Quân  thiết với ông  một chút cũng là bình thường. Chẳng  em cũng   để Tiểu Quân phụng dưỡng ông  ."
Mẹ Bạch trách móc: "Em chỉ   thôi,  ngờ  khiến hai bố con   nhiều như ."
Bạch Thục Hoa  tươi đáp: "Thực   vẫn  nỡ xa em trai con."
Mẹ Bạch thở dài: " là  nỡ, nó  bao giờ xa chúng  đến ."
Bạch Thục Hoa chống cằm: "Đợi đến khi con  thể  học đại học,  lẽ sẽ xa bố  hơn đó."
Mẹ Bạch “Hừ” một tiếng: "Con nghĩ gì , đại học dễ  như  ,  bao nhiêu  đang nhắm  suất đó chứ."
Bạch Thục Hoa vỗ ngực: "Con cũng  ưu tú mà, con thi  nhất khối đó."
Bố Bạch cũng  thở dài: " suất đại học công nông binh   chỉ xem thành tích ."
Bạch Thục Hoa cũng cố ý thở dài theo: "Vậy  tiếp tục cố gắng!"
Bố Bạch  tính đến chuyện  tìm hiểu một chút về điều kiện trúng tuyển suất giới thiệu , xem con gái lớn của ông đạt  bao nhiêu, còn những điều gì cần bổ sung.
Có cần tìm lãnh đạo  cửa  .
Ông tích cực như  cũng là vì con gái lớn của ông thực sự thích học, ngoài  cũng vì cô còn quá nhỏ, dù  cũng  khó  nhà máy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-con-gai-ba-phai/chuong-304-c.html.]
"Bố, bố nghĩ gì ,  chuyện với bố mà bố cũng  trả lời." Bạch Thục Hoa sắp đưa tay  kéo ông luôn .
Bố Bạch  hồn : "Mọi   gì ."
Bạch Thục Hoa và  Bạch cùng trợn mắt,    chuyện còn  thể ngẩn ngơ, phục sát đất luôn !
Mẹ Bạch  dậy: "Mẹ  giặt quần áo đây."
Bạch Thục Hoa cũng định , cô còn nhiều bài tập lắm.
Bố Bạch đưa tay : "Đừng  mà,   chuyện thêm nữa ? Vừa  con hỏi bố cái gì ? Hỏi  bố ."
Bạch Thục Hoa nhịn , cuối cùng  thích bán   khác cũng  bán   .
Sau khi Bạch Thục Hoa lên lớp mười một vẫn chăm chỉ nỗ lực,  lẽ là còn nỗ lực hơn nữa.
Dù  thì   cô  đến gần với ngôi trường danh tiếng nhất cả nước.
Chỉ cần  trượt, cô cũng   ảo tưởng .
Cô chính là một học sinh kém cỏi mà!
Học sinh kém cỏi  thi  trường danh tiếng khác gì cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga.
Trong lúc chăm chỉ, trong lòng cô cũng  chút lo lắng, cảm giác cứ như chiếc giày cuối cùng vẫn  rơi xuống .
Cứ như , học kỳ một lớp mười một kết thúc, học kỳ hai bắt đầu.
Chớp mắt   tháng mười, kỳ thi đại học cuối cùng cũng  khôi phục!
Trên báo,  máy ghi âm,  loa phát thanh đều đưa tin .
Bạch Thục Hoa  thực sự quá kích động, vì cô  sớm muộn gì cũng .
 các thầy cô trong trường thì sắp ‘Phát điên’ lên , tháng mười hai   thi, mà chương trình học của học kỳ  họ vẫn  giảng xong.
Phải nhanh chóng tăng tốc độ thôi, đồng thời còn  ôn tập nữa.