Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 215: Gió xuân thổi, mầm lại sinh

Cập nhật lúc: 2025-11-19 05:00:52
Lượt xem: 65

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Hồng Mai kinh ngạc: “Du Nha, đội trưởng cả tuần khá hơn, con thật là ba bốn hôm là dậy ?”

 

. Mẹ, con xoa bóp cho đội trưởng, xem nhé. Nếu con thời gian, giúp ông ấn một chút.” Tần Du , lấy dầu hạt bậu cửa sổ của Tần Chấn Bân bôi lên tay , tay từ cột sống đẩy hai bên, đó day từ lên dọc hai bên cột sống.

 

“Á! Đau! Con bé !” Tần Du còn đẩy mấy cái, Tần Chấn Bân đau đến mức gào lên, tay nắm thành quyền, đ.ấ.m thình thịch xuống ván giường.

 

“Đội trưởng, ông ráng nhịn một chút! Không thông thì đau, thông thì hết đau ngay.” Tần Du an ủi Tần Chấn Bân.

 

Cố Cẩn một bên, trong lòng tìm sự an ủi.

 

Tưởng cảnh ngày đó Tần Du cạo gió, cứ nghĩ chỉ sợ đau, hóa , đội trưởng cũng sợ đau.

 

Có điều, càng rõ, bọn họ sợ đau là một chuyện, phụ nữ tay tàn nhẫn là chuyện thật!

 

“Du Nha, là nhẹ tay một chút!” Thẩm Hồng Mai thấy Tần Chấn Bân đau đến mồ hôi rịn trán, căng thẳng hỏi.

 

“Mẹ, đau lòng ?” Tần Du đầu hỏi.

 

“Con bé , bậy gì thế?” Thẩm Hồng Mai trừng Tần Du một cái, mặt đầy vẻ giận dỗi.

 

Tần Du mím môi : “Lần đầu tiên đẩy thật sự thể nhẹ ! Mà nhẹ tay thì đẩy tan chỗ ứ tắc, đội trưởng sẽ còn đau mãi. Ông còn thoát vị đĩa đệm, đợi đỡ hơn một chút, các động tác phục hồi. Về cũng thể việc quá nặng nhọc.”

 

“Ông đội trưởng, chính là quản gia của cả xã, thể lụng vất vả?”

 

“Vậy thì chỉ thể cố gắng bảo trọng! Tĩnh dưỡng cho .” Tần Du trả lời, đầu Thẩm Hồng Mai: “Mẹ, lúc nãy con đẩy cho đội trưởng, rõ thủ pháp ?”

 

“Cũng… rõ.” Thẩm Hồng Mai chắc chắn lắm.

 

“Vậy thử một chút . Con tìm ít lá ngải, xoa bóp xong, dùng lá ngải cứu một chút. Lát nữa con về nhà, một ít điếu ngải cứu, cứu sẽ tiện hơn nhiều.” Tần Du , cửa nhà Tần Chấn Bân.

 

Vào Tết Đoan Ngọ, thói quen treo ngải cứu cửa để trừ tà. Cửa nhà Tần Chấn Bân cũng treo ít, trải qua mấy tháng gió thổi, lá ngải đều khô cong.

 

Tần Du lấy hết lá ngải treo cửa chính nhà Tần Chấn Bân, tìm một cái hũ nhỏ dụng cụ hơ ngải, bỏ lá ngải .

 

“Mẹ, động tác của đủ lực, . Phải dùng sức một chút!” Vừa , cô thấy Thẩm Hồng Mai đang ấn eo Tần Chấn Bân như gãi ngứa.

 

“Như thế , dùng sức một chút.” Tần Du ấn lên tay Thẩm Hồng Mai, dùng sức đẩy .

 

Thẩm Hồng Mai toát mồ hôi hột, : “Mạnh như ?”

 

. Sau đều mạnh như . Đẩy chừng đó thời gian là thể hơ ngải .” Tần Du châm điếu ngải, đưa dụng cụ hơ ngải cho Thẩm Hồng Mai, : “Cái nhẹ tay một chút , chỉ cần đảm bảo bên ấm ấm là .”

 

“Vậy để thử xem.” Thẩm Hồng Mai phát hiện, mặt con gái, trở nên lóng ngóng lạ thường.

 

“Vâng.”

 

“Như nóng ? Có thoải mái ?” Thẩm Hồng Mai lăn lăn dụng cụ, hỏi Tần Chấn Bân.

 

“Ấm ấm, nóng nóng, thoải mái.” Tần Chấn Bân trả lời.

 

“Vậy thì .” Thẩm Hồng Mai cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

 

“Ô, trong nhà náo nhiệt quá nhỉ.” Giọng của Vu Đại Khang từ ngoài vọng .

 

Tần Du đầu, thấy Vu Đại Khang nhà Tần Chấn Bân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-215-gio-xuan-thoi-mam-lai-sinh.html.]

 

Vu Đại Khang thấy Tần Du và Cố Cẩn đều ở đây, mặt vô cùng lúng túng.

 

cũng coi là quan, chỉ trong chốc lát, vẻ lúng túng đó biến mất tăm .

 

Ông cực kỳ tự nhiên : “Du Nha và Cố thanh niên trí thức đúng là những đứa trẻ ngoan. Vừa về đến thăm chú Tần.”

 

Tần Du với ông một cái. Ông giả tạo bao nhiêu, thì cô cũng giả tạo bấy nhiêu.

 

Vu Đại Khang căn bản dám thẳng mắt Tần Du. Ánh mắt Tần Du quá sâu xa, ông dám đối diện.

 

Ông dùng hết quan hệ đẩy Tần Du và Cố Cẩn xuống mười tám tầng địa ngục, ngờ hai , thế mà bình an trở về.

 

Không cần , những ngày , ông ngoài đề phòng thì vẫn là đề phòng.

 

Đương nhiên, còn phòng bọn họ trả thù.

 

Cỏ dại nhổ tận gốc, gió xuân thổi mầm sinh, hậu hoạn vô cùng.

 

Cố Cẩn trưng bộ mặt lạnh tanh, mặc kệ Vu Đại Khang nhiệt tình bao nhiêu, đều cực kỳ lạnh băng.

 

Tần Chấn Bân cũng để ý đến Vu Đại Khang. Màn kịch của Vu Đại Khang, ông quá thất vọng, quá đau lòng.

 

Lén lút lưng ông, chèn ép và hãm hại gia đình Tần Du, trong lúc xử lý sự việc thì âm dương hai mặt. Bề ngoài thì vẻ giúp Tần Du, nhưng thực tế mỗi câu đều giấu một con dao, g.i.ế.c thấy máu.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Quá ác độc, quá đê tiện.

 

“Chấn Bân, trấn xoay xở mãi. Lãnh đạo trấn và lãnh đạo huyện, cuối cùng mới nhất trí quyết định, để quan phục nguyên chức. Anh , bây giờ vẫn là đội trưởng xã Linh Khê của chúng . Anh , mấy ngày nay, một cha , thật sự mệt c.h.ế.t .” Vu Đại Khang thấy Tần Chấn Bân để ý đến , liền kể lể một tràng.

 

“Thế ? thấy ông thư ký đội trưởng, oai lắm mà.” Tần Chấn Bân thèm nể mặt, thẳng.

 

“Anh xem kìa, gì mà như giận dỗi thế? Quyết định của cấp , cũng chỉ thể chấp hành.”

 

“Nói . Ông đến tìm chuyện gì?” Tần Chấn Bân lười cùng ông vòng vo, hỏi thẳng.

 

“Hôm nay lên huyện họp, đội trưởng các xã đều mặt. Rất nhiều xã đều phản ánh, mạ của họ sâu ăn, lá cây c.ắ.n mất mảng lớn. Trên huyện đối với chuyện vô cùng coi trọng, tìm kỹ thuật viên đến xem. Phát hiện là châu chấu. Năm nay phỏng chừng nạn châu chấu!” Vu Đại Khang thần sắc nghiêm trọng .

 

trở về lập tức đến đồng ruộng của xã xem, phát hiện vẫn còn . Mạ của xã mắt vẫn xanh , mọc .” Nói đến đây, mặt Vu Đại Khang lộ rõ vẻ kiêu ngạo.

 

“Thứ nhiều năm xuất hiện . Năm nay bắt đầu?” Tần Chấn Bân chau mày, hỏi: “Trên huyện cấp t.h.u.ố.c diệt châu chấu ?”

 

Lần ông thấy châu chấu, là lúc ông còn nhỏ. Khi đó thời tiết khô hạn, châu chấu tràn lan, đến , bộ hoa màu, cỏ dại đều chúng gặm trụi. Năm đó cuối cùng trở thành năm nạn đói nghiêm trọng nhất, mấy em của ông đều c.h.ế.t đói.

 

“Kỹ thuật viên , năm nay thời tiết bất thường. Mấy tỉnh phía bắc khô hạn, bên chúng vẫn coi là mưa thuận gió hòa, cho nên một ít châu chấu di chuyển đến, đó sinh sôi nảy nở, lứa sinh sôi bây giờ, vặn là lứa châu chấu đầu tiên bay đến chỗ chúng !” Vu Đại Khang trả lời.

 

“Trên huyện hiện tại kinh phí eo hẹp, là tranh thủ lúc châu chấu còn tràn lan, bảo tự xử lý.”

 

“Xử lý thế nào?”

 

“Nói là bảo chúng phát động thôn dân, bắt châu chấu!” Vu Đại Khang , giọng dần nhỏ . Chính ông cũng cảm thấy quyết định thật hoang đường.

 

“Hồ đồ! Sâu còn nhỏ như ! Lớn lên bay nhanh, mắt thể thấy ?” Tần Chấn Bân tức giận đập ván giường.

 

“Cho nên, gấp gáp trở về, liền chạy tới thương lượng với . Xã chúng , thật !” Vu Đại Khang buồn bã kêu rên.

 

 

Loading...