Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 236: Lợn con chết rồi
Cập nhật lúc: 2025-11-19 11:38:24
Lượt xem: 58
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Cố Cẩn, tự luyến quá ! Anh nghĩ nhiều ! Âm 'jin' bao nhiêu chữ. Anh cứ nghĩ đó là chữ 'Cẩn' của , tùy tiện lấy là chữ 'Cẩm' trong 'cẩm tú', ?” Tần Du lên, lớn tiếng cãi .
“……” Cố Cẩn liếc xéo cô một cái, ý định nhượng bộ, đanh thép , “Phát âm cũng giống mà.”
“Lão nương đây lúc đó miệng méo, mắt mù. Đặt một cái tên khiến hiểu lầm, ?”
Sao phạm sai lầm chứ?
Khó trách cứ trộm suốt.
Cố Cẩn con ngươi sâu thẳm chằm chằm Tần Du đang đầy vẻ bối rối, trong lòng rõ ràng , sống c.h.ế.t chịu thừa nhận.
Trong lòng cô rốt cuộc khúc mắc gì?
Khiến cô đối với tình cảm của chống cự như .
Không , kiên nhẫn.
Năm tháng còn dài, từ từ sẽ đến.
“Được . Coi như tự luyến một .” Cố Cẩn lướt qua, điểm dừng, lên , “Thời gian cũng sắp hết, thể gọi vịt về nhà.”
“……” Nhanh nhượng bộ?
Tần Du còn đang nghi hoặc, Cố Cẩn cầm lấy một chiếc lá, bắt đầu thổi sáo.
Ánh nắng chiều tà trút bỏ cái nóng gắt của buổi trưa, dần dần mát mẻ lên, Cố Cẩn thẳng tắp, con ngươi lạnh lùng đàn vịt trong ruộng, thần sắc khôi phục vẻ hờ hững đó, dường như thật sự gì với cô cả.
Đàn vịt ở công xã ăn cả một ngày, con nào con nấy diều căng tròn, thấy tiếng sáo gọi về, chậm rãi lên đường lớn.
Sau khi đàn vịt gần như lên hết đường, nhạt nhẽo một câu, “Lên xe. Em thổi .”
Vừa Cố Cẩn chọc tức cô, nhưng rốt cuộc cũng lùi bước, cô nếu tiếp tục rối rắm, thì vẻ như cô bỏ xuống .
Ngồi lên xe Cố Cẩn, Tần Du ngắt một chiếc lá, chậm rãi thổi sáo.
Giống như lúc đến, đoàn vịt đường, xe thấy xe nhường, thấy tránh.
Phía Tần Du xe Cố Cẩn mở đường, phía Lý Vệ Dân, Hạ Thanh Liên, Tần Minh Nguyệt áp giải.
Đội quân vịt con, suốt đường thu hút vô xem.
Tần Du đàn vịt đông đảo, con nào cũng ăn no căng, chút nổi, dáng vẻ ngây thơ, liền thấy buồn .
Đàn vịt của cô, ngay từ đầu định sẵn sẽ là ngôi .
Về đến công xã, mặt trời lặn về tây.
Tần Du từ xe Cố Cẩn nhảy xuống, chuẩn dắt đàn vịt lên sườn núi, thì thấy một đám vội vã chạy về phía sân nhà cô.
“Kỹ thuật viên, nhanh lên, nhanh lên!” Có hô.
Kỹ thuật viên cô quen, là thú y của công xã bên cạnh.
“Xảy chuyện gì ?” Tần Du bắt lấy một thôn dân đang hóng chuyện bên cạnh hỏi.
Thôn dân thấy Tần Du, lập tức than thở, “Trời ạ, Du Nha, cô cuối cùng cũng về ! Bọn họ , lợn con ở trại lợn, c.h.ế.t mất hai con !”
Tim Tần Du 'thịch' một tiếng!
Cô mới ngoài một ngày, công xã cử đến nuôi lợn, c.h.ế.t mất hai con?
Cả lợn tổng cộng mới 12 con, c.h.ế.t hai con, tính theo tỷ lệ mà , một ngày xuất hiện 17% tỷ lệ t.ử vong, đây là tỷ lệ t.ử vong siêu cao!
“Con lợn hôm qua còn khỏe mạnh. Sao hôm nay c.h.ế.t hai con?” Có thôn dân hỏi.
“Ai mà ? Sợ giống như mấy tháng , dịch lợn chứ?” Thôn dân vô cùng kiêng kị .
Sau trận dịch lợn, lão Vương c.h.ế.t, đó Tần Du cho lên trại lợn.
Lợn yên một thời gian.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-236-lon-con-chet-roi.html.]
Giờ bắt đầu c.h.ế.t.
Thật là xui xẻo.
“Không thể nào là dịch lợn!” Tần Du khẳng định trả lời.
Trại lợn, cô thường xuyên tiêu độc, ngày cô xử lý đàn vịt, trong ngoài trại lợn đều rắc vôi, vôi đó đều thể tiêu độc, thể dùng mấy ngày.
Lợn ở trại trong thời gian chỉ là ăn no, ăn ngon, gầy nhiều, nhưng tuyệt đối bệnh.
“Cố Cẩn, em lên xem!” Tần Du đầu với Cố Cẩn.
Cố Cẩn gật đầu, “Được. Anh nhốt vịt xong sẽ lên ngay.”
Tại trại lợn, Vu Đại Khang mặt, Mã Vang, Mạc Thúy Liên, Triệu Triều Hà những cũng ở đó.
Kỹ thuật viên đang xem xét tình hình của đàn lợn.
Lợn ở trại lợn thở hổn hển, mười một con lợn con c.h.ế.t hai con, những con còn cũng đều thở hổn hển, liệt đất.
Tần Du thấy tình hình , mặt tức giận đến xanh mét.
“Thư ký Vu, xin hỏi, đây là tình huống gì?” Đàn lợn cô vất vả đỡ đẻ, cô hiện tại vẫn còn nhớ dáng vẻ đáng yêu của từng con lợn con lúc chào đời, mỗi con lợn con cô đều ôm qua, giống như ôm trẻ con .
Đàn lợn con khỏe mạnh, cô đến, chỉ thấy thi thể.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Tần Du cảm giác g.i.ế.c .
“Các ăn kiểu gì ? Nuôi một ngày, c.h.ế.t hai con lợn của ?” Tần Du ánh mắt sắc lạnh Triệu Triều Hà bọn họ.
“Cô hét mặt chúng gì? Cô nuôi lợn là nuôi, chúng nuôi cũng là nuôi. Tại c.h.ế.t, ? Cô nghĩ chúng lợn c.h.ế.t ?” Triệu Triều Hà tức giận đáp Tần Du.
Vu Đại Khang thấy Tần Du và Triệu Triều Hà bọn họ cãi , vội vàng hòa, “Du Nha, tiên đừng nóng giận. cũng mới tin, lập tức chạy lên. Kỹ thuật viên hiện vẫn đang kiểm tra. Chúng xem xem là nguyên nhân gì.”
Tần Du con ngươi lạnh lùng chằm chằm Vu Đại Khang.
Vu Đại Khang đầu Mã Vang, Mạc Thúy Liên, Triệu Triều Hà, hỏi, “Hôm nay là ba các cô cho lợn ăn, rốt cuộc là ?”
Triệu Triều Hà lạnh lùng liếc Vu Đại Khang, khinh thường thèm trả lời.
Mã Vang cũng trả lời.
“Mạc Thúy Liên, cô xem.” Vu Đại Khang thấy Triệu Triều Hà và Mã Vang dễ chọc, liền sang Mạc Thúy Liên.
Mạc Thúy Liên sợ hãi , “Sáng sớm hôm nay chúng cắt cỏ lợn về, băm, nấu chín, buổi chiều đến định cho lợn ăn, trại lợn, liền thấy lợn c.h.ế.t hai con, những con khác cũng thở hổn hển, chúng lập tức xuống núi báo cho đại đội.”
“Trước đây cũng nuôi lợn là ở trại lợn suốt. Cho nên buổi sáng chúng cho lợn ăn xong, liền về ký túc xá.”
Tần Du trừng mắt họ.
“Kỹ thuật viên, kết quả kiểm tra ?” Vu Đại Khang bất đắc dĩ ba họ, đầu hỏi kỹ thuật viên.
Kỹ thuật viên lên, , “Mười hai con lợn xem xong , kết luận sơ bộ, là do trúng độc.”
“Trúng độc?” Vu Đại Khang kinh ngạc, “Mấy ngày Tần Du mới tiêu độc mà.”
“Không liên quan đến độc bên ngoài, cái , thể là do ăn . Còn ăn cái gì mà trúng độc, giải phẫu con lợn con c.h.ế.t mới .” Kỹ thuật viên thở dài một , “Đàn lợn lớn nhanh thật. Nghe mới hai ba tháng đúng . Đã 50-60 cân . Đáng tiếc.”
Vu Đại Khang cũng đau lòng, , “Thật là đáng tiếc.”
Nếu trúng độc, còn thể mổ lợn con ăn, đằng là trúng độc, ai dám ăn? Đó là c.h.ế.t ?
“Tần Du, cô đắc tội với ai ? Người liền đến trại lợn bỏ độc? Cô tự gây chuyện, còn chất vấn chúng !” Triệu Triều Hà nguyên nhân, lập tức hùng hổ phản bác.
Thím Xuân và cô quan hệ căng, thím Lữ cũng , đám sườn núi càng khỏi .
Chắc chắn là một trong những đó, Tần Du và Cố Cẩn ngứa mắt, cố ý chạy tới đầu độc.
Cố tình bọn họ xui xẻo, đúng lúc họ cho ăn thì lợn c.h.ế.t.