Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 240: Nữ sinh viên thanh niên trí thức ưu tú nhất

Cập nhật lúc: 2025-11-19 11:38:28
Lượt xem: 50

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Nghe , nuôi vịt ở công xã các ông, là một cô gái trẻ tuổi?” Có phóng viên hỏi.

 

. Là một cô gái trẻ.” Vu Đại Khang gật đầu, vẫy tay chào Hạ Thanh Liên, , “Đồng chí Hạ thanh niên trí thức, mau đây.”

 

Hạ Thanh Liên trong đám đông, cúi đầu, mặt đầy vẻ ngượng ngùng đến mặt Vu Đại Khang.

 

Vu Đại Khang nhiệt tình giới thiệu với các phóng viên, “ xin giới thiệu với , đây là một thành viên quan trọng trong việc nuôi vịt của công xã chúng , bình thường giờ , cô đang ở công xã bên cạnh trông vịt trị châu chấu, lúc trại lợn của công xã cần cô xử lý, nên hôm nay cô .”

 

Nói xong, ông đưa tay hiệu cho Hạ Thanh Liên, , “Vừa vặn các bạn phóng viên đến, đồng chí Hạ thanh niên trí thức, cô thể chia sẻ một chút về chuyện nuôi vịt. Hôm nay cũng thật là duyên phận, nếu là thời gian khác, đồng chí Hạ thanh niên trí thức đều đang bận rộn.”

 

Hạ Thanh Liên mặt tất cả các phóng viên, chuyện nuôi vịt, cô tham gia, ít nhiều cũng thể một ít, mặt nhiều phóng viên như , lúc họ đến, cô liếc qua, cả báo Nhân Dân, báo Thanh Niên… Đây đều là những tờ báo nổi tiếng cả nước.

 

Đứng mặt họ mà nhận công lao nuôi vịt , là một vinh dự lớn lao, nhưng cũng là một áp lực cực lớn.

 

…” Hạ Thanh Liên mở miệng, liền cảm thấy vô cặp mắt đang .

 

Những ánh mắt tò mò, cũng cả sự xem thường.

 

“Đồng chí Hạ thanh niên trí thức? Cô là thanh niên trí thức? Không là thôn dân trong công xã?” Có phóng viên hỏi.

 

Vu Đại Khang thấy Hạ Thanh Liên chút gò bó, liền trả lời, “ , cô là thanh niên trí thức từ Kinh đô đến. Cũng là thanh niên trí thức ưu tú của công xã chúng , đồng thời cũng là thanh niên trí thức trong danh sách công xã chúng đề cử học đại học công nông năm nay. Vô cùng ưu tú, thôn dân vô cùng yêu mến.”

 

Thì là thanh niên trí thức ưu tú, còn là năm nay chọn học đại học.

 

“Ưu tú như , thảo nào biểu hiện xuất sắc như thế.”

 

Các phóng viên cảm giác bừng tỉnh ngộ.

 

Họ càng cảm thấy thanh niên trí thức mặt đầy ắp thông tin, một ưu tú như , nếu khai thác sâu, đó chính là một tấm gương.

 

“Thư ký Vu, chúng thể phỏng vấn riêng đồng chí Hạ thanh niên trí thức một chút ? Cô đối với đàn vịt, đối với việc trị châu chấu chắc chắn những lý giải độc đáo của riêng .” Phóng viên hỏi Vu Đại Khang.

 

“Đương nhiên, dĩ nhiên! Công xã chúng một thanh niên trí thức ưu tú như , là vinh hạnh của công xã.” Vu Đại Khang lùi sang một bên, nụ hiền hậu Hạ Thanh Liên.

 

Ông đưa cô lên đỉnh cao của danh dự, cũng coi như là sự quan tâm đặc biệt dành cho cô .

 

Thời đại , chỉ cần chuyện của họ lên báo, tuyên truyền đưa tin.

 

Ông lên thị trấn, là bàn cãi.

 

Hạ Thanh Liên thì mang theo vinh dự đại học, nghiệp, chắc chắn sẽ phân đến đơn vị .

 

“Đồng chí Hạ thanh niên trí thức, nuôi nhiều vịt như , đối với cô mà , khó khăn gì hoặc khắc phục khó khăn nào ?” Phóng viên vây quanh Hạ Thanh Liên hỏi.

 

Hạ Thanh Liên cúi đầu , dám ngẩng đầu.

 

“Cô cần ngượng ngùng. Nếu cô cảm thấy ngại, chúng thể đổi chỗ khác để chuyện.” Phóng viên thấy Hạ Thanh Liên lời nào, cho rằng cô hổ.

 

Các xã viên bên cạnh cũng đều đang chằm chằm Hạ Thanh Liên.

 

Đàn vịt là Tần Du nuôi, vịt ăn là Tần Du , thức ăn là Tần Du mua, mấy trăm con vịt về chuồng là Tần Du và Cố Cẩn thổi sáo gọi về.

 

Bây giờ biến thành Hạ Thanh Liên nuôi vịt?

 

Lẽ nào đây là quyết định của công xã, cảm thấy Hạ Thanh Liên là thanh niên trí thức, là sắp đại học, nên cô trả lời sẽ hơn, thể khiến công xã của họ trông văn hóa hơn?

 

Tần Tiểu Giang nãy giờ vẫn một bên, dùng đôi mắt tò mò những xa lạ , họ cầm bút, cầm thứ mà bao giờ thấy (microphone), mấy thứ thật sự mới mẻ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-240-nu-sinh-vien-thanh-nien-tri-thuc-uu-tu-nhat.html.]

 

Cậu cũng đầy nghi vấn, mỗi vịt theo kịp, là giúp sức.

 

Lúc Tần Du bắt , cũng là trông vịt.

 

Những lúc đó, Hạ Thanh Liên một cái bóng cũng thấy.

 

Tại họ cứ luôn hỏi cô , mà hỏi ?

 

Không .

 

“Các chú các chị phóng viên, đừng hỏi cô . Các chú các chị hỏi cháu nè, nuôi vịt cháu rành lắm!” Tần Tiểu Giang từ nhảy vọt giữa đám phóng viên, mặt chút sợ hãi .

 

“……” Các phóng viên ngẩn , ánh mắt đều đổ dồn Tần Tiểu Giang.

 

Một bé mặc áo ngắn rách rưới, mày rậm mắt to, dùng ngón tay cái chỉ , vô cùng tự tin và tự hào mà đề cử bản .

 

Vu Đại Khang hoảng hốt, lập tức xách Tần Tiểu Giang từ trong đám đông , , “Tần Tiểu Giang, cháu loạn gì thế? Các cô chú phóng viên đang phỏng vấn. Cháu việc gì thì chơi !”

 

“Cháu ! Cháu phỏng vấn!” Tần Tiểu Giang Vu Đại Khang xách lên, hai chân lơ lửng ngừng giãy giụa.

 

“Cháu là một đứa trẻ con, cái gì mà phỏng vấn?” Vu Đại Khang trách mắng.

 

Cuộc phỏng vấn đang diễn , các thôn dân khác gì, chỉ nhóc con Tần Tiểu Giang điều, hóng hớt cái gì chứ.

 

“Cô mới là gì để phỏng vấn! Chị Tần Du ở đây, thì cũng đến lượt cháu. Cháu trông vịt, lùa vịt, cho vịt ăn, đếm vịt! Cháu cho vịt ăn còn tính công điểm! Cô ? Công điểm của cô nhiều bằng cháu ?”

 

Lần Tần Du cứu trong động đất lên báo, khi trở về, đại đội trưởng thưởng cho cô gấp đôi công điểm, hâm mộ ghen tị.

 

Trong đầu Tần Tiểu Giang, chỉ cần lên báo, là thể nhận lương gấp đôi, nếu lương gấp đôi, sẽ hâm mộ, khen, trong nhà cũng thể vênh mặt, cũng dám mắng nữa.

 

Cho nên, báo nhất định lên.

 

Nhất định để các phóng viên phỏng vấn .

 

Quả nhiên, lời , mặt các phóng viên liền xuất hiện vẻ nghi hoặc.

 

Cậu bé , Hạ Thanh Liên gì để phỏng vấn. Cậu nuôi vịt kiếm công điểm còn nhiều hơn cả cô Hạ Thanh Liên ?

 

Công điểm thời bình thường đại diện cho thu nhập, nhưng phần lớn thời gian nó đại diện cho thời gian việc.

 

Công điểm ở nông thôn đều là do thời gian tích lũy mà thành, bởi vì tất cả công việc đồng áng đều dựa việc mặt chấm xuống đất lưng hướng lên trời mà .

 

Rất nhiều việc cũng là dùng thời gian để tính công điểm.

 

Công điểm của Hạ Thanh Liên nhiều bằng , cách lý giải trực quan nhất chính là, trong chuyện nuôi vịt, thời gian bỏ còn nhiều hơn cả Hạ Thanh Liên.

 

Hơn nữa bé còn , chị Tần Du?

 

Chị Tần Du là ai?

 

“Cháu hươu vượn! Đó là công xã thấy cháu còn nhỏ, cổ vũ cháu, nên mới cho công điểm, cháu đừng thật sự coi là cái thá gì.” Vu Đại Khang lạnh giọng quát, ném Tần Tiểu Giang xuống đất.

 

Tần Tiểu Giang lớn từng , chỉ sợ hai , một là , ngang ngược vô lý, đ.á.n.h là đánh, tát là tát, từ nhỏ đ.á.n.h đến sợ. Người còn là Tần Du, Tần Du đ.á.n.h mắng, chỉ cần một ánh mắt là tự xem xét gây rắc rối gì .

 

Vu Đại Khang là thư ký đại đội, nhưng căn bản sợ, trực tiếp cãi ông , “Không ! Cháu trông vịt cả tuần, vịt về chuồng. Các chú các bác ai thèm để ý. Nhiều trộm vịt như , chú còn trộm cũng , đỡ tốn lương thực nuôi vịt.”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

“……” Các phóng viên Tần Tiểu Giang , đều chấn kinh.

Loading...