Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 251: Cháu ngoan của bà
Cập nhật lúc: 2025-11-19 13:30:31
Lượt xem: 67
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kinh đô. Ký túc xá của một đơn vị nọ.
Trong căn hộ ba phòng một sảnh, một bà lão tóc hoa râm, đeo cặp kính gọng bạc, tay cầm một xấp ảnh. Bà ngắm nghía gọi ông lão đang xem Tin Thời Sự ti vi.
“Ông nó ơi, mau đây! Xem , xem , xem mấy tấm ảnh !”
Ông lão hình mảnh khảnh, tóc mai hoa râm nhưng tinh thần vẫn quắc thước, đôi mắt nghiêm nghị, toát lên vẻ chính khí. Dù chỉ ở nhà, ông vẫn giữ tư thế vô cùng ngay ngắn, uy nghiêm. Ông rời mắt khỏi chiếc ti vi đen trắng, sang hỏi với vẻ mặt đắn: “Ảnh gì thế?”
“Ôi trời, ti vi thì bằng ảnh . gọi ông nãy giờ, mà gọi khó thế?” Bà lão tỏ vẻ vui, thẳng tới ti vi, tắt phụt .
“…” Vẻ nghiêm nghị trong mắt ông lão biến mất, đó là cái hờn dỗi liếc bà lão.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Bà lão lườm ông một cái, : “Cái tính thối của ông! gọi ông thèm để ý. tắt ti vi, ông còn định giận dỗi đấy ?”
Ông lão tức đầy bụng nhưng dám lên tiếng.
“Cái nhà họ Cố các ông, cái gì cũng , trừ cái tính thối ! bao nhiêu mà ông sửa ? Tính truyền cho con trai ông thì thôi , cuối cùng con trai ông truyền cho cháu trai ông!” Bà lão bực bội : “Nếu mấy các ông mà ôn hòa hơn một chút, thì cuộc đời mỹ .”
Ông lão , cũng bực lên, cãi : “Nhà họ Cố , cứ như bà nhà họ Cố . Con trai , cháu trai , là con trai bà, cháu trai bà ? Cứ chuyện thì liên quan đến , chuyện thì đều là di truyền từ ! Hừ!”
Oan ức quá mà.
Bà lão lập tức bộ dạng giận dỗi của ông cho bật , : “Được , . Ông là đại thủ trưởng, ông gì cũng lý.”
Ông lão dỗ một chút, trong lòng cũng xuôi xuôi, : “Ở nhà bà mới là thủ trưởng! Bà là to nhất! Bà gì thì , bút trong tay bà, đại sự quốc gia đều do bà định đoạt. xin cúi đầu bái phục.”
“Ông già . Cũng tệ nha, xem cháu trai thương vợ, cũng là di truyền từ ông đấy.” Bà lão đưa hết xấp ảnh trong tay cho ông lão, : “Ông nó ơi, xem , là ảnh của Cẩn Nhi nhà chúng , ảnh nó chụp với vợ nó. Đẹp ?”
Ông lão vẫn xụ mặt, nhưng tay thì lật xem từng tấm ảnh.
Ảnh đều là ảnh đen trắng, nhưng ảnh hưởng việc ông ngắm cháu trai .
Trong ảnh, Cố Cẩn đội mũ rơm, đang xe đạp, yên xe chở một cô gái đầu đội vòng hoa.
Không cần cũng , cô gái chắc chắn là vợ mà Cố Cẩn cưới ở nông thôn.
Có nhiều ảnh, ảnh Cố Cẩn chụp chính diện, ảnh chụp nghiêng trái, nghiêng . Tấm chụp chính diện, Cố Cẩn khẽ nhếch miệng . Xuống nông thôn đầy một năm, trông nó rắn rỏi hẳn lên, dáng vẻ đạp xe đạp cũng đầy hăng hái, nhưng trong sự hăng hái đó thêm vài phần nội liễm.
Ảnh chụp nghiêng, đường nét khuôn mặt Cố Cẩn càng thêm lập thể, trông càng chững chạc.
“Bà nó ơi, kính của ?” Ông lão càng xem càng thích, mắt dán chặt tấm ảnh, hỏi bà Cố tìm kính lão.
“Chậc chậc, mới nãy còn bảo xem, giờ xem thì dứt ?” Bà lão khinh bỉ ông, đưa kính lão cho ông, ánh mắt tràn ngập ý .
Bà ngay mà, ông già miệng thì cứng, chứ trong lòng thương cháu trai hơn ai hết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-251-chau-ngoan-cua-ba.html.]
Thằng nhóc Cố Cẩn , lúc kết hôn cũng chỉ báo là nó kết hôn. Ngay cả tấm ảnh cưới cũng gửi về cho ông bà.
Lần động đất ở huyện Xuyên Nam, tòa soạn báo của họ chụp ảnh Tần Du, nhưng con bé đeo khẩu trang, bà mặt cháu dâu mà mãi rõ.
May mà của tòa soạn là Tiểu Lý Tử, Tiểu Lý T.ử quen Cố Cẩn, nên cầm máy ảnh, chụp thật nhiều ảnh của Cố Cẩn và cháu dâu bà.
“Xem , hai đứa giỏi thật. Đợt nạn châu chấu ở khu vực phía Nam đặc biệt nghiêm trọng, cháu dâu nuôi mấy trăm con vịt, ban đầu chỉ vì lãng phí lương thực rơi vãi vụ gặt, để ruộng thêm màu mỡ. Không ngờ lập công lớn. Có tiền đồ, thật sự tiền đồ.” Bà lão với vẻ mặt đầy tự hào: “Cẩn Nhi bây giờ ngoan thật. Cháu ngoan của bà!”
Ông lão đang xem ảnh nghiêm túc, bà lão khen cháu trai tiếc lời, liền nhịn đả kích: “Hừ! Ngoan cái gì? Cùng vợ nuôi mấy con vịt mà gọi là ngoan ? Cái tính thối của thằng Cố Cẩn, đều là bà chiều hư đấy. Mấy hôm , nó đ.á.n.h cho tên cán bộ chuyên chính ở đó gãy tay gãy chân, hủy cả dung, bà quên ? Người lớn từng mà để bớt lo .”
“Hừ. tin Cẩn Nhi nhà chúng đ.á.n.h là lý do. Hơn nữa bây giờ chuyện thỏa ?” Bà lão hừ lạnh.
“ là nhanh lành sẹo quên đau! Nếu ông cụ Lãnh bên đè xuống, nó bây giờ vẫn còn đang nhốt đấy.”
“Đừng nhắc đến ông cụ Lãnh gì đó với ! tên ông , chỉ mong cháu trai cả đời cũng đừng dính dáng gì đến ông .” Bà lão , giọng mất kiên nhẫn xen lẫn tức giận.
“…”
“Chuyện hối hận nhất bây giờ, là ba năm để nó theo ông bộ đội chơi. Đó mà gọi là chơi ? Đó quả thực là lấy mạng . Ông đừng chuyện với nữa. Cháu bình an là . Nó ở nông thôn cả đời cũng .”
“…”
“Ôi chao, cháu trai càng lớn càng trai, cháu dâu cũng xinh xắn quá, thật gặp chúng nó quá. Ông nó ơi, hôm nay là ngày mấy? Còn bao nhiêu ngày nữa là Tết?” Bà lão…
Ông lão lạnh lùng liếc bà một cái, giờ còn tới Trung thu, Tết thì còn xa lắc.
…
So với tâm trạng của đa , thì nhóm thanh niên trí thức ở điểm thanh niên trí thức, phần lớn là vui.
Triệu Triều Hà thấy Tần Du lên báo, mà tờ báo nào công xã đặt cũng đều tin tức Tần Du trị châu chấu, cô càng xem càng bực bội.
“Cái con đàn bà Tần Du , đúng là một kẻ ích kỷ. Bất kể ai ở cạnh nó, nó đều mượn để leo lên. Mọi xem, Lý Vệ Dân, Tần Minh Nguyệt, Cố Cẩn đều đang chăn vịt, vì lúc lên ảnh, chỉ một nó chụp chính diện? Những khác trị châu chấu thì là trị ? Nó nuôi vịt trị châu chấu thì là đại công thần ?”
Tần Minh Nguyệt cô ca thán, dám đáp lời.
Nói trắng , cô cũng chỉ theo Tần Du thả vịt mấy ngày, lúc chăn vịt thì cực kỳ nhàn nhã, bóng cây chơi, cô dám nhận công lao gì.
Triệu Triều Hà sở dĩ "bất bình giùm" cô như , phần lớn là vì lên báo là Tần Du.
Mạc Thúy Liên lẳng lặng , cũng xen .
Từ vụ trại heo c.h.ế.t hai con lợn, cô gánh tội cho Triệu Triều Hà và xử phạt, cô còn thiết với Triệu Triều Hà như nữa.
“Lần cùng Cố Cẩn cứu ông già ở trại heo, cũng chỉ đăng ảnh một nó, Cố Cẩn đến cái bóng lưng cũng . Lần , Cố Cẩn một cái bóng lưng, những khác thì đến cái bóng lưng cũng .” Triệu Triều Hà tiếp tục bất bình.
“Nếu hai lên báo, tớ thể thư lên tòa soạn ở kinh đô. Giải thích tình hình với tòa soạn một chút.” Triệu Triều Hà với Tần Minh Nguyệt và Mạc Thúy Liên.