Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 271: Tôi cõng
Cập nhật lúc: 2025-11-20 04:41:42
Lượt xem: 37
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ồ... ồ... ... ! Anh Cố của lợi hại như !” Trên con đường gồ ghề, đầy sỏi đá, Lương Quân đón gió kinh ngạc thốt lên.
Cậu rõ ràng ở Cố Cẩn xa, mà Cố Cẩn vượt qua!
Hắn chấp một cây mà!
Mỗi bánh xe của cán đá, xe đạp liền nảy lên, Cố Cẩn thì , lúc lướt qua bên cạnh , như thể sỏi đá và sự gồ ghề đường tồn tại, vững vàng như bay, chỉ thấy tóc của chị dâu gió thổi bay cao, như dải lụa đen.
“Tiểu Cố, kỹ thuật lái xe tệ!” Tần Chấn Bân xe Lương Quân gật gù .
Dáng vẻ ngầu, tốc độ nhanh, thanh niên như cơn gió, thế nào cũng thấy đáng mến vô cùng.
“Đội trưởng, cũng nhanh.” Lương Quân chịu thua, hét về phía Cố Cẩn đằng , “Anh Cố, nhanh như , cẩn thận xe đạp hỏng đấy!”
Cố Cẩn nhếch mép, một tay lái ghi đông, tay giơ lên, chìa cho một ngón út.
Tùy ý mà ngạo nghễ.
“Anh Cố của kiêu ngạo quá.” Lương Quân ngón út Cố Cẩn đưa cho, trong lòng đầy phục.
“Lương Quân thấy cử chỉ , chắc chắn sẽ tức giận.” Tần Du ngẩng đầu thấy ý tứ trong ngón tay của Cố Cẩn.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
là chút ngạo mạn.
“ khiêm tốn .” Cố Cẩn hỏi.
Tần Du Lương Quân mặc niệm.
Cố Cẩn như mà còn gọi là khiêm tốn, lúc kiêu ngạo, rốt cuộc là kiêu ngạo đến mức nào?
“Anh vẫn nên cẩn thận một chút. cứ cảm giác, cái xe chút , như thể sắp long đến nơi.” Tần Du .
Cô dứt lời, chiếc xe mất kiểm soát lạng một cái, Cố Cẩn nhíu mày, dùng sức bóp chặt phanh phanh , xe đột ngột dừng .
Lốp xe “xì...” một tiếng, tiếp theo, bánh nhanh chóng xẹp xuống, bụi đất vàng mặt đất từ lốp xe thổi bay, tung bay mù mịt.
Nổ lốp .
“...” Tần Du.
“Lương Quân cái miệng quạ đen !” Cố Cẩn bước xuống xe, nhíu mày mắng một tiếng.
Nói gì trúng nấy.
Tần Du bước xuống xe, dám gì.
Cố Cẩn mắng Lương Quân là miệng quạ đen... Cô hình như cũng cái xe sắp hỏng...
“Ái chà...” Lương Quân thấy xe Cố Cẩn dừng , lúc vượt qua thì hét lên một tiếng.
“Ủa, đúng. Anh Cố, xe hỏng thật ?” Lương Quân xe bao xa, lập tức dừng .
Cố Cẩn trả lời.
Lốp xe hỏng .
Lần xe hỏng một , thể là đạp quá nhanh, cho nên hỏng chút t.h.ả.m nỡ .
“Qua thêm một công xã nữa, là đến công xã của chúng . Xe thế mà hỏng ở đây.” Tần Chấn Bân nhíu mày .
“Lương Quân, chân Du Nha thương. Cậu đạp xe về, gọi một chiếc xe ngựa tới. Du Nha dù cũng là khen ngợi, thể cứ tập tễnh về như ?” Tần Chấn Bân lập tức sắp xếp.
“Không. Không cần . Cháu . Lương Quân về về, cháu cũng bộ về đến nơi .” Tần Du cảm thấy cần rùm beng như , cô cũng là yếu đuối như thế.
“Anh Cố...” Tần Chấn Bân bảo về , Tần Du cần. Lương Quân khó xử, đành cầu cứu Cố Cẩn.
“Cùng bộ thôi.” Cố Cẩn thản nhiên , “Xe của để đội trưởng Tần đẩy, xe của đẩy.”
Hắn kinh nghiệm đạp xe, đẩy xe hỏng thành vấn đề, Tần Chấn Bân đẩy xe của cũng thành vấn đề, nhưng mà, Lương Quân nhíu mày hỏi, “Vậy chị dâu thì ?”
Tần Du tuy đều là vết thương ngoài da, nhưng rõ ràng, chân vẫn còn đau.
“ cõng.” Giọng Cố Cẩn trầm thấp vang lên, dứt khoát và mạnh mẽ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-271-toi-cong.html.]
“...” Hai chữ , đập lòng Tần Du, dấy lên từng đợt sóng.
Lương Quân mặt mày đầy sùng bái, Cố chính là Cố, cách giải quyết vấn đề, luôn thẳng trọng tâm.
“Cách . Đội trưởng, mau tới đây. Chú đẩy thử xem, đẩy .”
“À... ...” Tần Chấn Bân nhanh phản ứng , thanh niên bấy "Giờ, thật thể lường .
“...” Tần Du hít sâu một , Cố Cẩn gượng, “Không cần , tự .”
Nói xong, cô thẳng, về phía .
Ánh mắt Cố Cẩn chợt lạnh , nhưng cũng ngăn cản.
Cô thương đến xương cốt, nhưng khắp nơi đều là vết bầm, vết bầm đau lên cũng đau.
Nếu cần cõng, liền xem cô thể cậy mạnh bao lâu.
Lương Quân vài bước, đầu thì phát hiện, vốn dĩ là Cố Cẩn cõng Tần Du, kết quả Tần Du đang tự .
Hay là, để Cố đèo chị dâu cũng tệ.
Tóm , phương án giải quyết bấy "Giờ, dường như hảo như .
Cậu định dừng thương lượng với Cố Cẩn, thì bỗng phát hiện trong mắt Cố Cẩn đang ánh lên hàn quang.
Rùng một cái, Lương Quân giả vờ như thấy gì, tiếp tục về phía .
Đi một lúc lâu, Tần Du càng lúc càng khó khăn, trán lấm tấm mồ hôi.
Bên cạnh, Cố Cẩn cùng cô, vô cùng ung dung, cô bằng ánh mắt lạnh lùng mang theo vẻ trào phúng, như thể đang , xem em cậy mạnh, xem em cậy mạnh đến khi nào!
Tần Du c.ắ.n răng về phía .
Cảm giác bấy "Giờ, thật giống như bình thường vận động, đột nhiên leo núi cả ngày, chân mỏi nhừ nhấc nổi bước, đau hơn cô tưởng. vẻ mặt chờ cô khuất phục của Cố Cẩn, cô quyết định, cho dù bò , cô cũng cầu .
Kỳ thật, cô cũng là từng bò như .
Kiếp , đường tìm , tiền trộm mất, cô tiền xe, cứ dọc theo đường ray, hơn nửa tháng, ngón chân dập nát, mười ngón chân, bàn chân đều là máu, lúc đó, gian nan như , đến cuối cùng, cô gần như ngã gục, bò đến thị trấn gần nhất.
Lúc đó cô còn thể kiên trì, bấy "Giờ chút vấn đề , khó cô!
Cố Cẩn cảm thấy xem thường mức độ bướng bỉnh của phụ nữ , đau đến nghiến răng nghiến lợi, mà vẫn c.ắ.n răng hé một lời, cố sống cố c.h.ế.t chịu đựng.
Giận dỗi với như ý nghĩa gì ?
Cô càng như , càng bực bội, một tay kéo cô , “Tần Du, em đó cho .”
Tần Du động đậy, ánh mắt ngơ ngác . Hắn mắt, dường như là mắt, mà dường như là mắt.
Cô chút phân biệt rõ.
Chỉ cảm thấy hốc mắt chút mơ hồ, trong lòng như thứ gì đó đè nặng, lên , cũng xuống .
“ thua em . Đi ?” Đôi mắt sâu thẳm của Cố Cẩn cụp xuống, giọng trầm thấp đầy bất đắc dĩ và thất bại.
Hắn đặc biệt thể chịu đựng ánh mắt của Tần Du, đôi mắt hạnh long lanh ngấn nước, như thể chịu vô uất ức ở chỗ .
Mà ánh mắt , luôn khiến đau lòng một cách khó hiểu.
“Lên .” Cố Cẩn xổm mặt Tần Du.
Tần Du động đậy.
“Không thích cõng? Hay bế?” Cố Cẩn nhíu mày chặt hơn, giọng điệu mấy lành hỏi.
Tần Du vẫn nhúc nhích, , “ nghỉ một chút, là thể...”
“Được, bế ngang! Để xem xem dùng tư thế bế động phòng để bế em. Ừ, cứ !”
Lời còn kịp xong, Cố Cẩn mạnh mẽ cắt ngang, tự tự đáp dứt lời, Tần Du liền cảm thấy chân hẫng ... Cả rơi vòng tay , cô thậm chí thể thấy lớp lông tơ mờm mờ bên tai Cố Cẩn ánh mặt trời chiếu rọi, cô ở cách gần như , gần đến mức thể rõ cả nhịp tim của .