Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 278: Mở sòng cược
Cập nhật lúc: 2025-11-20 04:41:49
Lượt xem: 52
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Không chỉ bọn họ thể tin nổi.
Xã viên trong công xã Tần Du gánh từng gánh vịt , ai nấy đều tròn mắt.
Mới bao lâu, bán hai mươi con.
Tiếp đó bán 40 con.
Từng gánh từng gánh vịt, treo xe của Cố Cẩn và Lương Quân, loáng một cái là hết.
Bọn họ nhẩm tính, Tần Du hôm nay bán 350 con vịt, kiếm gần 70 đồng bạc. Trừ Lý Vệ Dân và Lương Quân , Tần Du và Cố Cẩn hôm nay kiếm 50 đồng! Cộng thêm tiền thưởng của công xã... Món hời đúng là khiến thèm rỏ dãi.
Vu Đại Khang lượn một vòng, tức đến đen mặt.
Tốt lắm, lắm, một nữa áo cưới cho Tần Chấn Bân và Tần Du.
“Đại đội trưởng, ông thật ?” Ở ngoài nhà Thẩm Hồng Mai, Tần Chấn Bân múa tay múa chân kể cho Thẩm Hồng Mai về công trạng bán vịt của tổ Tần Du, Cố Cẩn, Lý Vệ Dân và Lương Quân.
Thẩm Hồng Mai thực cũng thấy Tần Du và Cố Cẩn liên tục chở vịt , là cô bán ít.
Chỉ là, những chuyện vui thế , luôn khiến càng càng hưng phấn.
Giống như rang đậu , xào tới xào lui, xào bao nhiêu cũng thấy thơm nức.
“Em gái . Anh lừa em gì? Anh và Vu Đại Khang cùng kiểm kê mà.” Tần Chấn Bân trả lời, mồ hôi đầm đìa hỏi: “Trong nhà nước uống ? Khát quá.”
“À. Có. Nước thì chắc chắn là .” Thẩm Hồng Mai vội vã nhà, dùng cốc rót một ly nước, “Đây, cho ông.”
Tần Chấn Bân nhận lấy ly nước, nụ mặt giấu .
“Ngại quá.” Lúc chạm quai cốc, tay vô tình chạm Thẩm Hồng Mai.
Thẩm Hồng Mai nhanh chóng rụt tay về, mặt ửng đỏ, : “Không gì.”
Tần Chấn Bân lúng túng, uống một ngụm nước lớn, trả cốc cho Thẩm Hồng Mai, : “Cảm ơn em gái. Anh về đây.”
Thẩm Hồng Mai theo bóng ông.
Bóng Tần Chấn Bân xa, liền thấy một bóng khác tới.
Là Lữ đại nương.
Lữ đại nương mà như , giọng điệu âm dương quái khí : “Nước cũng uống , tay cũng sờ , giữ đại đội trưởng ở ăn bữa cơm?”
Sắc mặt Thẩm Hồng Mai khẽ biến, rũ mắt xuống, định đáp trả Lữ đại nương, nhưng chợt thấy đủ tự tin.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Vừa Tần Chấn Bân đúng là xin nước uống ở nhà bà, ông cũng đúng là vô tình chạm tay bà.
Chuyện , giải thích thế nào đây?
Chỉ thể , càng giải thích càng rõ.
Lữ đại nương với thím Xuân là cùng một giuộc, dăm bữa nửa tháng móc mỉa mai bà.
Thẩm Hồng Mai thèm để ý, quyết định một sự nhịn chín sự lành, đóng cửa , về sân.
Ai ngờ, sự nhượng bộ của bà, khiến kẻ khác đằng chân lân đằng đầu.
……
Tần Du bôn ba bên ngoài cả một ngày.
Thu nhập khả quan.
Cô vui vẻ cả buổi tối.
Chuồng vịt chỉ còn 60 con, vịt thành vấn đề.
Hứa Trụ bên cần một ít, bản cô cũng một ít, Lương Quân cũng một ít, coi như bán hết.
Hôm qua cô chợ tự do, hôm nay cô quyết định một chuyến, tiện thể mua ít hạt giống rau đền cho những hôm vịt ăn hỏng, đó trở về là thể lên công xã lãnh thưởng đợt bán vịt .
“ cược chị Tần Du mang 50 con vịt , thể bán hết veo, giữa trưa là về.” Tần Tiểu Giang thấy Tần Du và Cố Cẩn khỏi công xã, mở sòng cược.
“Tần Tiểu Giang, mày nổ thôi. Hôm qua thanh niên trí thức Triệu với thanh niên trí thức Hạ hai ở chợ tự do cả ngày mới bán hơn bốn mươi con! Hôm nay Tần Du thể bán hết giữa trưa ?”
“Chúng cược ?” Tần Tiểu Giang ngẩng cái đầu nhỏ lên hỏi.
“Cược thì cược! Ai sợ ai? Tao gỡ hết tiền thua hôm qua. Cược cả con vịt luôn!”
Hôm qua Tần Tiểu Giang mở sòng, cược xem Tần Du, Hạ Thanh Liên, Triệu Triều Hà ai bán nhiều nhất, mỗi cược một hào, còn cược một con vịt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-278-mo-song-cuoc.html.]
Cuối cùng Tần Tiểu Giang thắng đúng một đồng bạc, cộng thêm một con vịt.
Lúc Tần Tiểu Giang ôm vịt và tiền thắng cược trở về, thím Xuân đang điên điên khùng khùng cũng ôm chầm lấy con trai hôn hít, khen con trai giỏi giang, chỉ thắng tiền, còn thắng cả vịt!
Tần Hương cũng thấy em trai quá giỏi, thưởng cho Tần Tiểu Giang một bữa no nê.
Bữa cơm là bữa cơm Tần Tiểu Giang ăn đắc ý nhất ở nhà, ngoài chị dâu bảo nó cờ bạc, những khác đều khen nó.
Tần Tiểu Giang hôm nay , hừng hực khí thế.
“Được! Cược thì cược! Còn ai tham gia ?” Tần Tiểu Giang hỏi.
Một đám xúm quanh Tần Tiểu Giang, cược một hào, nhiều.
Tần Tiểu Giang hôm qua thắng một đồng, trong tiền.
Một thằng nhóc ranh mà khẩu khí lớn như , bảo lớn chịu nổi.
Huống hồ Tần Tiểu Giang là, tất cả vịt đều bán hết.
Họ thật tin cái tà , Tần Tiểu Giang thể thắng!
“ tham gia!”
“ nữa!”
“ cũng tham gia!”
Ngã rẽ công xã lập tức náo nhiệt hẳn lên.
Tần Tiểu Giang tủm tỉm , tiếp theo, nó chỉ cần đây chờ Tần Du trở về.
Mẹ nó , miệng trẻ con là miệng vàng, gì cũng linh.
Ví dụ như, phụ nữ nhà khác thai, hỏi trẻ con là trai gái, trẻ con trả lời thường là đúng.
Cho nên nó tràn đầy tự tin chuyện Tần Du thể trở về giữa trưa.
……
Cùng Cố Cẩn chợ tự do, Tần Du quả thực mất nhiều thời gian.
Bán lẻ mấy con vịt, còn Hứa Trụ bên lấy hết.
Nghĩ đến việc trong công xã đang chờ hạt giống rau, cô dạo qua một vòng, xe Cố Cẩn về.
Còn đến cổng công xã, cô thấy tiếng reo hò của Tần Tiểu Giang.
“Chị Tần Du của về !”
“Xem kìa, chị về thật !”
“Lồng vịt còn con nào!”
“Chị Tần Du, vịt bán hết thật ?” Cố Cẩn xuống xe, Tần Tiểu Giang co giò chạy tới chỗ Tần Du.
Tần Du , : “Bán hết . Em gì ở đây ?”
Lần cô từ huyện thành khen thưởng trở về, Tần Tiểu Giang cũng kéo một đám đón cô.
hôm nay cô chỉ bán vịt thôi mà, cần phô trương thanh thế như .
“Yeah!” Tần Tiểu Giang nắm chặt hai tay, mặt đầy phấn khích, với mấy xã viên đang vây quanh: “Nghe thấy ! Nghe thấy ?”
Những khác lườm Tần Tiểu Giang một cái, trong mắt đầy oán hận liếc qua Tần Du.
“…” Tần Du hiểu gì cả.
Cô bán vịt, cũng chọc giận họ ?
“Cái thằng nhóc , đúng là mồ mả tổ tiên bốc khói xanh!” Có khó chịu .
“Cho mày hời quá .”
“Quỷ thật! Hôm qua thua, hôm nay thua!”
Tần Tiểu Giang chẳng thèm để ý đến lời c.h.ử.i bới của khác, hì hì thu một hào tiền cược của , mặt đầy vẻ chiến thắng, đến híp cả mắt.
“Chị Tần Du, chị đúng là phúc tinh của em!” Tần Tiểu Giang cất tiền xong, ôm chầm lấy eo Tần Du, luôn mồm nịnh nọt.
Thấy tức giận vì hổ, thấy Tần Tiểu Giang híp mắt, thấy tiền ném tay Tần Tiểu Giang, Tần Du hiểu chuyện gì, khuôn mặt xinh xắn lập tức lạnh băng, giọng trầm xuống: “Tần Tiểu Giang, em lên đây cho chị!”