Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 280: Chỉ yêu cái tật khẩu thị tâm phi của em!

Cập nhật lúc: 2025-11-20 04:41:51
Lượt xem: 53

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi Tần Tiểu Giang ăn cơm xong, Tần Du bảo nó lấy hết tiền thắng cược , vuốt phẳng, xếp ngay ngắn.

 

“Biết ?” Tần Du lạnh lùng hỏi.

 

“Trả tiền.”

 

Không thể Tần Tiểu Giang vốn thông minh, Tần Du lúc nghĩ, nó thật sự thông minh hơn cô nhiều.

 

Mỗi Cố Cẩn câu hỏi kiểm tra cô, đều chê cô trả lời đúng trọng tâm.

 

Tần Tiểu Giang trả lời vấn đề, một là đạt điểm tối đa.

 

“Có tiếc ?”

 

“Không tiếc.”

 

“Thật sự tiếc?”

 

“Quân t.ử yêu tiền, lấy tiền đạo! Phải đường chính.” Tần Tiểu Giang nghiêm túc trả lời.

 

Sắc mặt Tần Du ôn hòa hơn nhiều: “. Sau nhất định đường chính. Có nhiều cách thức phương pháp để kiếm tiền, ba trăm sáu mươi nghề, nghề nào cũng thể trạng nguyên, cần nghĩ đến chuyện đường tắt. Bất kể các em ở , lúc nào, ‘hoàng, đổ, độc’, đều chạm .”

 

“‘Hoàng, đổ, độc’ là gì ạ?” Tần Tiểu Giang hiểu lắm.

 

“…” Tần Du giải thích thế nào.

 

“‘Hoàng’ là chỉ bán dâm, mua dâm, buôn bán hoặc truyền bá thông tin đồi trụy; ‘đổ’ là cờ bạc; ‘độc’ là mua bán hoặc hút ma túy, đều là hành vi phạm pháp. Đây là những hoạt động pháp luật nghiêm cấm, bắt là tù.” Cố Cẩn bên cạnh từ từ mở miệng, giải thích ba chữ một cách vô cùng diện.

 

, đúng. Chính là như rể em ! Các em nhớ kỹ những lời của rể!” Tần Du hùa theo.

 

Không thể , lúc, trong nhà đàn ông cũng cái lợi.

 

Những chuyện cảm thấy khó giải thích, thể một cách nghiêm túc.

 

Mà còn sức răn đe.

 

Chỉ là, Tần Du lúc cũng , khi cô điều chuyển đến trung tâm cai nghiện công tác, bệnh nhân cai nghiện đầu tiên cô đối mặt chính là… một mà cô c.h.ế.t cũng ngờ tới!

 

“À. Vâng ạ!” Tần Tiểu Giang ngoan ngoãn gật đầu.

 

Buổi chiều, Tần Du dẫn Tần Tiểu Giang xuống núi.

 

Trả từng hào từng hào tiền thắng cược cho , và với họ, Tần Tiểu Giang cờ b.ạ.c nữa.

 

Những nhận tiền thua cược, cuối cùng cũng vui vẻ trở , khen Tần Du dạy trẻ con, đúng là một chị .

 

“Sau khi trở về, thế nào ?” Mọi chuyện kết thúc, Tần Du hỏi Tần Tiểu Giang.

 

“Biết ạ.”

 

“Nếu đ.á.n.h thì ?” Tần Du hỏi.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Bây giờ tiền bạc quý giá, cô bắt Tần Tiểu Giang trả tiền thắng, thím Xuân điên điên khùng khùng , trăm phần trăm sẽ mắng đ.á.n.h .

 

“Kiên định niềm tin.”

 

“Ừ. Không tồi. Đi .” Tần Du buông tay Tần Tiểu Giang .

 

Nhìn bóng dáng nhỏ bé của Tần Tiểu Giang rời , Tần Du cảm khái, hy vọng nó sẽ vết xe đổ của kiếp . Chỉ cần nó nghiện cờ bạc, cuộc sống chắc chắn sẽ tệ.

 

“Em gì đấy? Cười như nhặt 100 vạn .” Sau khi tiễn Tần Tiểu Giang, Tần Du định lên công xã nộp tiền bán vịt hai ngày qua thì phát hiện Cố Cẩn đang tảng đá ven đường, khóe miệng mím nhếch lên, tự một .

 

Cố Cẩn dậy, con ngươi cô thật sâu: “Còn vui hơn nhặt 100 vạn.”

 

Tần Du nghĩ nghĩ, đúng thật.

 

Đem tiền nộp cho công xã, công xã sẽ phát thưởng cho bọn họ.

 

Tiền bạc thấy bằng đồng tiền cầm chắc trong tay.

 

Hiện thực là vua.

 

“Ừ. Tiền thưởng chúng chia đôi.”

 

Mặt Cố Cẩn lập tức sầm xuống, con ngươi nặng trĩu.

 

“…” Tần Du ngơ ngác, cô đắc tội gì với nữa?

 

Cố Cẩn đỡ trán, dằn ngọn lửa đang bùng cháy trong lòng xuống, xoa đầu Tần Du, : “Anh vui là vì con cái của chúng .”

 

“?”

 

“Vợ suy nghĩ ngay thẳng. Con cái của chúng sẽ hạnh phúc, mọc lệch.” Cố Cẩn gật đầu, trong mắt thoáng chút ưu tư: “Cái đầu của em xưa nay chậm chạp, cũng nên yêu cầu em thể nghĩ xa như .”

 

“Tuy em nghĩ xa như . thể từ từ dạy!” Cố Cẩn vẻ mặt phiền muộn, miễn cưỡng .

 

“…” Tần Du đơ một lúc lâu, dùng ánh mắt quái vật : “Ha hả, nghĩ nhiều thật đấy!”

 

Con cái?

 

Giáo d.ụ.c con cái?

 

Trời ban con cái xuống mà nhặt ?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-280-chi-yeu-cai-tat-khau-thi-tam-phi-cua-em.html.]

“Anh chỉ yêu cái tật khẩu thị tâm phi của em!” Cố Cẩn híp mắt, vẻ mặt đầy thâm tình đại nghĩa cộng thêm vô hạn dung túng.

 

Rõ ràng trong lòng , cứ sống c.h.ế.t thừa nhận.

 

“Cố Cẩn, cho . Rốt cuộc lấy tự tin, nghĩ rằng còn thích ? với , bức thư tình đó . Là Triệu Thư Nhã !” Tần Du sắp phát điên.

 

“Ồ?” Cố Cẩn kéo dài giọng, ý cô càng thêm sâu.

 

Tần Du tức đến mức vò đầu bứt tai!

 

Từ đầu đến cuối, thỉnh thoảng để hùa theo cô, sẽ tin.

 

trong thâm tâm, căn bản tin!

 

“Anh thể từ từ chờ. Không cần vội. Có lúc, rõ trái tim , cần một chút thời gian.” Cố Cẩn đầy ẩn ý.

 

Anh thích cô, trong lòng cô.

 

Cũng hôm nay cảm giác, hôm nay liền thừa nhận.

 

Đôi khi, hiểu rõ nội tâm thật sự của , cần một chút thời gian.

 

“…” Tần Du bất lực, : “ với nữa. đến trụ sở đội sản xuất của công xã đây, ?”

 

“Đương nhiên là hộ tống vợ .” Cố Cẩn thẳng .

 

Cái dáng thẳng , một loại khí thế hùng dũng oai vệ, hiên ngang, dáng cao thẳng, lưng n.g.ự.c ưỡn thẳng, mặt mày thần thánh trang nghiêm, trong phút chốc đó, Tần Du bỗng cảm giác kính nể từ tận đáy lòng, suýt nữa thì giơ tay chào .

 

Nếu mặc quân trang , tuyệt đối là tư thế oai hùng!

 

nghĩ kỹ , Cố Cẩn lạnh lùng, ngạo mạn, kiệt ngạo, động tí là dùng nắm đ.ấ.m xử lý khác, cái khí chất hợp với quân nhân cơ trí dũng, trầm nghiêm cẩn.

 

“Đồng chí, vất vả .” Tần Du vỗ vai , trêu ghẹo.

 

“Vì nhân dân phục vụ! Vì vợ yêu phục vụ!” Cố Cẩn hô to khẩu hiệu.

 

“Được , ! Đừng hô bậy.” Tần Du vội vàng bịt miệng , quanh tứ phía, may mà xung quanh ai.

 

Sợ thật.

 

Động tí là la lối om sòm trong thôn.

 

……

 

“Tần Du bán gần 400 con vịt, công xã thật sự đưa cho cô 80 đồng ? Các 80 đồng là bao nhiêu tiền ? Tất cả chúng ở đây, cả năm trời, cũng chỉ hơn một trăm đồng!”

 

Trong trụ sở đội sản xuất của công xã, giọng của Vu Đại Khang vang lên.

 

Các cán bộ công xã khác, mày đều nhíu .

 

Tần Du chỉ trong hai ngày, kiếm tiền lương gần một năm của bọn họ, điều thật sự… khiến đỏ mắt!

 

Không đưa khoản thưởng !

 

“Vậy ông bây giờ? Lúc , bán một con vịt, là thưởng 2 hào! Mọi đều ý kiến. Bây giờ bán xong , các đồng ý? Làm cán bộ, thể giữ lời như ?” Tần Chấn Bân hỏi ngược .

 

“Nếu đàn vịt , Tần Du chỉ bán 10 con, các đồng ý ?” Tần Chấn Bân tiếp tục hỏi.

 

“Từng một, thể hào phóng hơn một chút cho !”

 

Tất cả đều im lặng, ai ngờ Tần Du thể " cửa ", mượn danh nghĩa công xã để bán vịt cho các công xã khác, bán vèo một cái là hết.

 

mà đại đội trưởng, Tần Du bán vịt thế , cũng quang minh chính đại cho lắm. Cô mượn danh công xã chúng mới bán vịt, nếu thật sự tính công lao , danh tiếng của công xã cũng nên chiếm một phần.” Có bắt đầu cùn.

 

“Thế ông mượn danh công xã mà ! Ông nghĩ cách , bây giờ thì ghen tị cái gì? Ồ! Ý ông là, đều gánh vịt bán, mỗi bán một con, cực cực khổ khổ bán , mới gọi là tự bán?”

 

“Hơn nữa Tần Du các công xã khác bán vịt, chẳng lẽ vịt là do cô tự nuôi? Vốn dĩ là vịt của công xã, mượn danh công xã, thì mượn danh ai? Của ông, của ông, là của ? Hả?”

 

Tần Chấn Bân khí thế bức , tranh luận với gã cán bộ .

 

Ông hỏi, nọ lập tức co rúm như con chim cút.

 

Ai dám nhận lời?

 

Mượn danh nghĩa bọn họ bán, đó chính là đầu cơ trục lợi.

 

Chỉ nhà nước với nhà nước ăn, lượng lớn một chút cũng . Cá nhân mà việc , chẳng c.h.ế.t?

 

Nói như , Tần Du cũng sai.

 

xét cho cùng, vẫn thấy trong lòng cam tâm.

 

“Làm việc chú trọng phương thức phương pháp. Mèo trắng mèo đen, bắt chuột đều là mèo . Chỉ cần cô vi phạm kỷ luật, bán vịt thì giữ lời.”

 

Tần Chấn Bân .

 

Số tiền nhất định đưa cho Tần Du, một xu cũng thể thiếu.

 

Vu Đại Khang tức đến dựng tóc gáy, : “Tần Chấn Bân, ông thao thao bất tuyệt, thấy ông là đang thiên vị mặt!”

 

“Vu Đại Khang, ông cho rõ ràng!” Tần Chấn Bân đập mạnh bàn tay xuống bàn.

 

“Có gì mà . Ông với trong lòng tự rõ là .” Vu Đại Khang lạnh một tiếng, phất tay, rời khỏi trụ sở đội sản xuất công xã.

 

 

Loading...