Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 295: Tần Du Không Thể Nhịn Nổi!

Cập nhật lúc: 2025-11-20 09:03:18
Lượt xem: 41

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Du xe đạp của Cố Cẩn. Ánh mắt cô quét qua bóng lưng , từ đầu đến chân, từ chân lên đầu, lặp lặp bao nhiêu .

 

Cố gia! Người đang chở cô đây, chính là nhân vật huyền thoại Cố gia của chợ tự do. Là Cố gia bước chân chợ tự do tạo dựng uy tín tuyệt đối. Vì để chợ tự do thể giao dịch định và trật tự, đều sức bảo vệ Cố gia. Để bảo vệ lẫn , chỉ Hứa Trụ và một ít Cố gia rốt cuộc là ai!

 

Vì bảo vệ bản mà che giấu phận, Tần Du cảm thấy thể thông cảm . Dù thì trong cảnh , an là quan trọng nhất.

 

mà, giấu giếm thì cũng thôi , đằng chính mới là kẻ đầu cơ trục lợi lớn nhất, vẻ chính nghĩa lẫm liệt, đòi tố giác cô! Tần Du càng nghĩ càng thấy thể nhịn nổi!

 

Cô vẫn nhớ như in ngày hôm đó, mặc áo sơ mi trắng sọc xanh nhạt, quần tây đen, giày da đen, trông vô cùng trịnh trọng và nghiêm túc xuất hiện ở trại heo. Gọi cô là "bà xã". Mở hũ ớt chưng của cô . Tìm thấy rượu nếp và dương mai ngâm mà cô đang . Ngửi mùi tìm món vịt ướp tương ngon nhất của cô. Đẩy đống củi mà cô dùng để che lối mật đạo. Không chừa một đường sống nào, phơi bày tất cả cách kiếm tiền của cô ánh sáng.

 

Hắn , Cố Cẩn là thanh niên trí thức, tất cả vì nhân dân, chí công vô tư, kiên quyết chống cái đuôi của chủ nghĩa tư bản... Nói cô buôn gian bán lận là sai lầm về tư tưởng, về chính trị! Hắn đại nghĩa diệt ! Cái bộ dạng vẻ đạo mạo những lời hùng hồn đó, thấy giả tạo ?

 

lấy tự tin! Là kẻ theo chủ nghĩa tư bản lớn nhất, nghiêm mặt tố cáo một kẻ thuộc chủ nghĩa tư bản nhỏ lẻ như cô! là đồ khốn nạn!

 

Lừa cô món sườn xào chua ngọt, cá kho, gà luộc, gà Cung Bảo, cá chạch xào cay, ếch nấu nồi đất, tôm hùm, vịt tiết canh, vịt muối tương... Lừa cô bữa nào cũng nấu đồ ăn ngon cho . Cay nhất là cô còn dọa cho sợ, lừa thật! Một mực tìm cách định , hầu hạ như hầu Thái Thượng Hoàng... Những lời hôm đó, chỉ cần hiện lên trong đầu, Tần Du cảm thấy ... đúng là ngu hết chỗ !

 

Cố Cẩn cảm thấy như gai đ.â.m lưng, tưởng rằng Tần Du sẽ gì đó, nhưng suốt dọc đường, họ đạp xe từ lúc trời tối mịt đến hửng sáng, đến khi trời sáng bảnh. Lá cây ven đường bắt đầu ngả vàng, rơi rụng, tạo thành những vòng cung tuyệt , mạ non bên ruộng bắt đầu vươn lên, một màu xanh mơn mởn. Trời sáng, nhưng âm u, Cố Cẩn cố tìm một câu để bắt chuyện với Tần Du: “Hình như trời sắp mưa.”

 

Lời như hòn đá nhỏ ném xuống mặt hồ, một chút tiếng vọng. Tần Du đáp lời, chỉ híp mắt non xanh nước biếc mặt, cây cối xanh um ven đường dần cơn gió thu sớm thổi cho ngả vàng. Đến một tiếng “Ừ” lấy lệ cô cũng lười cho .

 

“...” Cố Cẩn.

 

Xe đạp đến cổng sân, Tần Du thèm liếc lấy một cái mà xuống xe. Đêm qua uống rượu, chỉ ngủ một lát, tiếp đó là đ.á.n.h , mời lên đồn công an uống , Tần Du cảm thấy rã rời, xuống đất, hai chân mềm nhũn.

 

Cố Cẩn thấy Tần Du vững, vươn tay đỡ. Ai ngờ Tần Du hất mạnh tay , cô hít sâu một , thẳng , đó ngẩng đầu ưỡn ngực, bước những bước mạnh mẽ, thẳng lên dốc.

 

“...” Hừ hừ, cái tính khí .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-295-tan-du-khong-the-nhin-noi.html.]

“Bà xã...” Vào đến sân, Cố Cẩn nặng nề gọi Tần Du.

 

Tần Du đầu, lạnh lùng liếc một cái. Đẩy cửa phòng , sập cửa bước , cài then cửa . Ngáp một cái thật dài, dính giường là ngủ luôn.

 

“...” Cố Cẩn mệt mỏi cả đêm, cảm giác lớn nhất của là mệt, mà là đói. Rất đói. Chỉ là lúc , thể lôi Tần Du từ giường dậy nấu bữa sáng . Quan trọng là cũng ngờ đám tiết lộ phận của . Nhớ bộ dạng cáo mượn oai hùm, lấy bí mật uy h.i.ế.p lúc , Cố Cẩn lặng lẽ bếp.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Ăn gì đây? Bánh bao? Món đòi hỏi kỹ thuật cao, thấy nổi. Nấu cơm? Sáng sớm nấu cơm còn đồ ăn, quá phiền. Nấu mì? Trong nhà hình như mì sợi dai, cần nhào bột. Độ khó cũng cao lắm.

 

Cố Cẩn phủi tay, ôm một bó củi , nhóm lửa, bắc một nồi nước, đó thả mì . Hắn nhớ đây cô vợ nhỏ của cũng nấu như . Trong lúc nấu mì, cô sẽ thái thịt, nước sốt. Cố Cẩn hồi tưởng cảnh Tần Du nấu nướng, bỏ hai thanh củi lớn bếp, như lửa sẽ cháy lâu. Trong nhà thịt nạc tươi, cắt một ít thịt khô gác bếp. Sau đó thái thịt khô thành sợi nhỏ, để mì thơm hơn, cắt thêm ít hành gừng. Đồ đạc chuẩn xong xuôi, hít sâu một , hài lòng với tốc độ và tài d.a.o của , xem, thịt khô thái mỏng nhỏ, tệ.

 

Mì trong nồi cũng sắp chín, ném hết thịt khô và hành gừng . Mì chín. Cố Cẩn múc hai bát mì. Một bát cho . Một bát coi như nhận , dù thì việc giấu Tần Du cũng phúc hậu cho lắm.

 

“Bà xã, nấu mì . Em ăn xong ngủ tiếp nhé?” Trong phòng ai trả lời.

 

“Bà xã, em gì thì cứ . Đừng kìm nén mà!” Cố Cẩn ngoài cửa phòng Tần Du to. Bên trong vẫn động tĩnh.

 

“Bà xã, chuyện lúc ... là quá đáng, em đại nhân đừng chấp tiểu nhân... ?” Trong phòng vẫn ai đáp . Ngoài sân truyền đến tiếng nhịn .

 

Nhà mới của Lương Quân về cơ bản xong, thời gian nhờ Cố Cẩn, Tần Du, Lý Vệ Dân bọn họ giúp đỡ, Quách Quế Trân định trưa nay một bữa thịnh soạn mời họ sang ăn, sáng sớm bảo Lương Quân mời . Lương Quân đến cổng sân nhà Tần Du, liền thấy tiếng Cố của đang dỗ dành chị dâu. Cái giọng điệu dịu dàng ngọt ngào, cầu tha thứ, còn mang theo ý lấy lòng , thật sự mới ấn tượng của Lương Quân về Cố Cẩn. Anh Cố lạnh lùng cứng rắn, động một chút là sa sầm mặt mũi của , bao giờ đối xử với ai như . Ôi trời, chả khác nào con cún con đang vẫy đuôi xin tha...

 

“Lương Quân, lăn đây cho !” Giọng Cố Cẩn trầm thấp, lạnh lùng vang ngoài sân.

 

“...” Lương Quân run b.ắ.n . Giọng lập tức trở nên sắc bén. Đối với thì khách khí như , quả nhiên là đãi ngộ khác xa chị dâu. Lương Quân thu hết nụ mặt, ngó đông ngó tây, giả vờ như thấy gì, bước .

 

“Anh Cố, tin em . Vừa nãy em thấy gì hết.” Lương Quân vội vàng giải thích.

 

“...” Cố Cẩn lạnh lùng liếc , “Cậu giải thích còn hơn là giải thích.” Càng giải thích, càng giống như giấu đầu hở đuôi.

 

 

Loading...