Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 308: Đều là người có duyên

Cập nhật lúc: 2025-11-20 09:14:38
Lượt xem: 42

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Bí thư Vu, với chú Tần nhà đều là quen cả. Nhà chúng hôm nay thiếu cơm thiếu thức ăn, đến là quý , coi như lòng là . Cơm thì cần ăn nữa, chắc cũng thông cảm cho chúng , ? Cảm ơn .” Tần Du rạng rỡ, nhưng trong sự khách khí đầy xa cách, nụ cũng lạnh như băng.

 

“Như thế ?” Vu Đại Khang mà như .

 

“Sao ? Đều là cán bộ trong đội, thông cảm cho chú Tần và gia đình chúng ?” Tần Du hỏi vặn . Nghĩ đến ăn chực uống chực, mà còn vẻ thanh cao, năng âm dương quái khí. Cố tình cho bọn họ khó xử. Cứ như chỉ mới đóng kịch. Nếu thật sự diễn, cô cũng kém.

 

Mặt Vu Đại Khang lúc đỏ lúc trắng, Tần Du đến nước , nếu cứ mặt dày ở xem nhà họ bẽ mặt, với cái tính cách miệng lưỡi sắc bén của con nhóc , chắc chắn sẽ vặn : "Hay là nhà bí thư Vu hết gạo nấu cơm ?" Được. Cứ để bọn họ vênh váo hôm nay. Chờ tổ kiểm tra của kỷ ủy đến, ngày vui của bọn họ sẽ kết thúc.

 

“Nếu mời ăn cơm, thì thôi . Xem vinh hạnh ăn bữa cơm . Mọi ăn , ăn !” Vu Đại Khang tỏ vẻ bất đắc dĩ xen lẫn đau buồn bỏ . Trông bộ dạng vô cùng ủy khuất, như thể mất mặt lắm.

 

Dân làng bên cạnh, thấy Tần Du đuổi Vu Đại Khang như , đều kinh ngạc. Nếu tận mắt chứng kiến, họ thật quan hệ giữa Vu Đại Khang và nhà họ tệ đến mức . Phần lớn bọn họ đều là do Vu Đại Khang gọi tới, giờ Vu Đại Khang đuổi , họ thật cũng về. mùi thức ăn thơm nồng từ trong bếp bay , bụng đói sôi ùng ục, lúc mà về thì chút đáng. Đều bà La Hồng Diệp và Tần Du nấu ăn ngon, bọn họ bao giờ nếm thử, ăn cho miệng mới .

 

“Mẹ, cơm nấu thêm một nồi nữa. Trong nhà còn thịt khô, đem xào hết lên, ngồng tỏi xào thịt khô. Con còn ớt chưng. Chị Quế Trân bên cá khô, con qua mượn tạm, món củ cải muối xào cá khô.” Tần Du vội vàng sắp xếp. Cô gọi cả Lương Quân và Quách Quế Trân sang phụ giúp.

 

Vốn định 6 giờ dọn cơm, cuối cùng lùi đến 7 giờ. Mọi bụng đói cồn cào, vốn dĩ đầy oán khí, nhưng bàn, thấy rượu ngon thức ăn thịnh soạn bàn: Rượu là rượu dương mai, bà La Hồng Diệp thói quen ủ rượu, mỗi dịp Tết đều ủ hai vò rượu nếp, trong đó một vò sẽ để dành đến khi dương mai chín để ngâm rượu; thức ăn , một đĩa vịt tiết canh, ngồng tỏi xào thịt khô, củ cải muối xào cá khô, dưa chua xào lòng heo, một đĩa đậu phộng rang, một đĩa rau xanh, một bát canh gà… Chỉ trong thời gian ngắn mà nhiều món như , gì còn oán khí nữa, món ăn sắc hương vị đủ đầy, hấp dẫn đến mức ai cũng nuốt nước bọt ừng ực.

 

Điều khiến họ sốc nhất là, mỗi bàn đều một đĩa vịt muối tương! Món vịt muối tương mà chỉ nhà giàu thành phố mới ăn nổi, màu vàng óng, thơm nồng mùi tương! Nghe một cân vịt muối tương bằng tiền công điểm họ hai ba ngày! Các món khác, ai động đũa, tất cả đều nhắm thẳng đĩa vịt muối tương. Trong nháy mắt, đĩa vịt bàn hết sạch.

 

“Ngon quá!” “Cái vị , ăn dừng . Ơ, hết ?” Có mới ăn một miếng, lúc lên bàn thì đĩa trống .

 

“Ông cũng là ngon . Ai mà chê ?” “Trên đời món ngon như ?” “Bà vợ ở nhà cứ đời thế là xong, vĩnh viễn ăn vịt muối tương, hôm nay về, thể cho bà , chồng bà đây ăn vịt muối tương !” “Thảo nào Tần Hương với thím Xuân cứ sống c.h.ế.t đòi học món . Cái vị chính tông , ăn đến mơ cũng thèm.”

 

Nhìn thấy đều xuống, ai nấy đều ăn uống vui vẻ, Thẩm Hồng Mai thở phào nhẹ nhõm. Mệt thật. cuối cùng cũng mất mặt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-308-deu-la-nguoi-co-duyen.html.]

 

Tần Du bên cạnh, cũng thở một , chỉ trong một buổi chiều, họ xong cả một bữa tiệc. Cô cuồng trong sân cả buổi, dừng một phút, đến ngụm nước cũng kịp uống. Cố Cẩn đầu Tần Du mồ hôi đầm đìa, mặt đỏ bừng, đưa tay sờ trán cô, nóng hổi, nhíu mày hỏi: “Không khỏe ?”

 

“Không .” Tần Du ngước mắt , “Vừa nãy bên bếp lửa lâu quá, nướng chín .”

 

“Em tưởng em là heo , mà nướng chín? Thành thịt ?” Cố Cẩn . Tần Du hung hăng giẫm lên chân . Cố Cẩn đau điếng, nhưng tha cho cô, ghé tai cô : “Cho dù em biến thành con tôm hấp đỏ hỏn, cũng chê. Cùng lắm thì ăn luôn.” Tần Du lườm một cái: “Anh chiếm tiện nghi của em là thấy thoải mái .” Nể tình hôm nay nhà khách, thèm so đo với .

 

“Du Nha, Tiểu Cố, bận rộn cả buổi chiều , qua đây ăn cơm với ông Lý .” Bên ngoài đông, nhưng bà La Hồng Diệp vẫn dọn riêng một bàn trong nhà cho Lý Chi Minh và Lý Chính Hải. Bàn lớn, vặn cho nhà chủ. Khách bên ngoài ăn uống gần xong, Tần Du và Cố Cẩn mới xuống ghế. Bà La Hồng Diệp nhiệt tình tiếp đãi Lý Chi Minh, ông Lý mặt vẫn căng, nhưng ánh mắt Lý Chính Hải ôn hòa. Thẩm Triết một bên, ăn uống giữ kẽ.

 

“Đồng chí Tần, cảm ơn cô!” Lý Chính Hải nâng ly, kính Tần Du. “Cảm ơn gì?” Tần Du hỏi.

 

“Cảm ơn cô cứu ông nội . Ông nội , ngay từ đầu cô c.h.ế.t?” Lý Chính Hải dò hỏi. Câu hỏi sớm muộn gì cũng đến, Tần Du : “Thật đoán . l..m t.ì.n.h nguyện ở trạm xá, nhắc đến ông nội . Sau ông đè, cố ý tra tư liệu về ông. nghĩ chỉ với ông là c.h.ế.t, ông Lý mới ý chí sinh tồn.” Lời giải thích hợp tình hợp lý, nhưng Lý Chi Minh mặt căng , dò xét Tần Du. Ông nhớ rõ, lúc đó Tần Du : “Cháu trai ông tên Lý Chính Hải, tên mụ là Đại Ngưu, là ông đặt cho!” Rất nhiều tên thật của cháu ông, nhưng ít cái tên mụ mà ông đặt cho nó! Chính vì cô cái tên Đại Ngưu, ông mới tin. Cô tra tư liệu, mà tra tên mụ hồi nhỏ của cháu ông chứ?

 

“Tóm , cảm ơn cô!” Lý Chính Hải lòng đầy cảm kích. “Là duyên phận thôi.” Tần Du cúi đầu uống một ngụm rượu, nhanh chóng lảng sang chuyện khác. Nếu cứ truy cứu, cô thật sự cũng chịu nổi.

 

, duyên phận.” Lý Chính Hải mắt sáng lấp lánh Tần Du. Nếu duyên phận, gặp cô, cảm thấy như quen từ ?

 

Cố Cẩn lẳng lặng gắp cho Tần Du một cái đùi vịt, nhấn mạnh: “Chúng mới là duyên.” Nếu duyên phận, thể là duyên phận của hai ? Nghe mà bực .

 

“Thanh niên trí thức Cố đúng.” Lý Chính Hải Cố Cẩn lườm hai , cũng quen . “Cậu thể gọi là rể.” Cố Cẩn nhấn mạnh. Lý Chính Hải , nâng chén: “Anh rể, Chính Hải xin kính một ly, cảm ơn hai chị chăm sóc ông nội.”

 

“Để uống là . Anh rể uống rượu.” Tần Du nhanh nhảu ngăn , sang Cố Cẩn: “Hay là lấy thêm ít rượu nho nhé? Em thấy rượu nho chua chua ngọt ngọt, dễ uống hơn.” Cố Cẩn ánh mắt thanh lãnh, bàn nhiều rượu như , uống đủ, còn uống nữa?

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

 

Loading...