Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 309: Tìm đúng chỗ dựa!

Cập nhật lúc: 2025-11-20 09:14:39
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

thấy khuôn mặt đỏ bừng, đôi mắt long lanh như trời của cô, đang chớp chớp nũng. Cái bộ dạng chẳng đáng yêu chút nào , cứ khiến vui trong lòng. Cố Cẩn đành bất đắc dĩ dậy, ai bảo thích cái con sâu rượu chứ? Còn thể gì nữa? Chỉ thể dung túng.

 

Lúc Cố Cẩn mang rượu , bàn ồn ào náo nhiệt. “Anh em , ba chiếu, bốn mùa vui, năm tài, sáu sáu thuận, bảy khéo léo, tám ông tiên, mau uống rượu…” Tiếng hô "hoa quyền" (oẳn tù tì) vang lên hết đợt đến đợt khác. Cố Cẩn sững sờ, bàn cơm, Tần Du thế mà đang chơi oẳn tù tì với Lý Chính Hải.

 

“Anh uống, uống!” So với vẻ rụt rè của Lý Chính Hải, Tần Du khi chơi vô cùng phóng khoáng và sôi nổi. “Làm ván nữa.” Tần Du uống vài chén, càng chơi càng hăng. “Được.” Lý Chính Hải thấy Cố Cẩn xuống, rõ ràng là chút gò bó. “Kệ . Chúng chơi tiếp.” Tần Du đầu với Cố Cẩn một cái, chơi oẳn tù tì.

 

“…” Cố Cẩn bên cạnh, lẳng lặng cô. Hắn xem, phụ nữ hôm nay phóng túng đến mức nào?

 

“Được , Du Nha. Chính Hải lát nữa còn lên đường, nó hôm nay về.” Cuối cùng, bà La Hồng Diệp kéo Tần Du . “Lát nữa luôn ạ?” Tần Du lẩm bẩm hỏi. “…” Giọng lẩm bẩm tràn đầy vẻ nỡ, Cố Cẩn mà thấy trong lòng tắc nghẽn.

 

.” “Thế thôi. Không chơi nữa.” Tần Du cảm thấy uống nhiều, thuận thế dựa vai Cố Cẩn. “…” Trong lòng Cố Cẩn cuối cùng cũng thoải mái một chút, cả ngày hôm nay, chỉ lúc là cô điều. là tìm đúng chỗ dựa !

 

Lý Chi Minh uống ít, nhớ thời trẻ huy hoàng, nhớ những năm tháng sa sút và chán nản, đứa cháu trai mới nhận , sắp ngay, uống liền . Lý Chính Hải trong lòng cũng hụt hẫng: “Ông nội, chuyện sẽ qua thôi.” “Sẽ. Sẽ qua.” Càng an ủi, Lý Chi Minh càng kìm cảm xúc. “Ông nội, chờ con đến đón ông.”

 

Thời gian đoàn tụ luôn quá ngắn. Trời tối đen, lất phất mưa phùn, âm u, Lý Chính Hải vẫn khăng khăng đòi về. Cậu lo lắng, nếu ở thêm, sẽ thật sự nổi. Cậu cần rèn luyện bản ở nơi thuộc về , từ từ trưởng thành, đó bảo vệ ông nội. “Ông nội, nếu kỳ thi đại học khôi phục. Con sẽ tham gia thi đại học, con học y, con cho , cứu bao giờ là sai.” Lý Chính Hải kiên định . Lời của cháu trai khiến lòng ông dấy lên sóng to gió lớn: “Đứa bé , bướng bỉnh thật.” “Cho nên, ông nội, con chắc chắn nhiều vấn đề thỉnh giáo ông. Xin ông nhất định giữ gìn sức khỏe.” “Được.”

 

 

Bên Lý Chính Hải và Lý Chi Minh từ biệt. Thẩm Triết nếu ngay, sẽ còn cơ hội, đến mặt Tần Du: “Tần Du, vài lời, riêng với cô.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-309-tim-dung-cho-dua.html.]

 

“À. Vâng.” Tần Du loạng choạng chuẩn dậy, thì phát hiện tay Cố Cẩn nắm chặt, đầu óc chợt tỉnh táo. Cố Cẩn thích Thẩm Triết, đây còn vì cô trả lời thư Thẩm Triết mà hai cãi một trận. “Anh gì, cứ thẳng. Cố Cẩn ngoài.” Tần Du hì hì.

 

Thẩm Triết ngẩng đầu Cố Cẩn, ánh mắt Cố Cẩn sắc bén, vẻ mặt kiêu căng, tràn đầy tính chiếm hữu, cứ tùy tiện như , cũng tạo cho cảm giác áp đảo, như thể đang động miếng bánh của , vô cùng sắc bén. Thẩm Triết nhớ lời Triệu Triều Hà ban ngày, Cố Cẩn cưới Tần Du nhưng trân trọng cô, còn định vứt bỏ Tần Du. Người đàn ông như , ngoài việc nhanh tay cưới Tần Du, thì chẳng gì đáng . Ánh mắt coi thường, cũng sợ. Lưng Thẩm Triết càng thẳng hơn, lạnh lùng liếc Cố Cẩn một cái, ôn hòa hỏi Tần Du: “Thật sự thể hỏi thẳng?”

 

“Tất nhiên.” Tần Du khẳng định. “Những lời cô trong thư trả lời , là thật chứ?”

 

Thư của Thẩm Triết? Tần Du cố gắng nhớ . Từ vùng dịch trở về, cô nhận một lá thư của , trả lời một lá, đó nhận nữa. Trong lá thư trả lời đó, hình như ngoài việc từ chối suất học viện y học mà tranh thủ cho, thì cũng gì khác. Cũng nhiều, hình như Thẩm Triết trong thư , vinh dự quen cô, hy vọng thể cùng cô tiến bộ, trở thành chiến hữu, trở thành bạn bè. Câu trả lời cuối cùng của cô cũng , nếu cơ hội, chúng chắc chắn thể trở thành đồng chí, trở thành bạn bè. Thẩm Triết với cô, là chuyện ?

 

“Đương nhiên là thật, vinh dự!” Tần Du gật đầu. Thêm bạn thêm đường, cô từ chối kết bạn với khác.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Thẩm Triết lập tức thở phào nhẹ nhõm, vẻ chua xót mặt biến mất, nụ rạng rỡ như gió xuân. Trong thư Tần Du gửi , bao giờ nhắc đến cuộc hôn nhân của cô và Cố Cẩn. Đến nỗi khi đến công xã Lãnh Khê, Tần Du và Cố Cẩn thật kết hôn, nội tâm vô cùng sụp đổ. Anh và Tần Du thư từ qua nhiều, cũng ít. Trong lá thư cuối cùng, cô : "Em thể trở thành yêu của ? Nếu thể, em sẽ cảm thấy đây là điều hạnh phúc nhất đời. Anh nguyện ý chờ em ? Ngoài việc yêu , em còn cần xử lý một chuyện khác." "Một chuyện khác", hẳn là xử lý chuyện giữa cô và Cố Cẩn.

 

“Hãy tự chăm sóc .” Thẩm Triết hề che giấu tình cảm, ánh mắt nóng rực Tần Du. Nói xong, sang Cố Cẩn mỉm , trong nụ đó đầy vẻ khiêu khích và tự mãn.

 

“…” Cố Cẩn đ.ấ.m cho Thẩm Triết một trận, đều là đàn ông, ý của Thẩm Triết, hiểu: “ sẽ chăm sóc cho vợ . Không phiền bận tâm!” Thẩm Triết khẽ, tiếp tục ôn hòa với Tần Du: “Tần Du, chúng sẽ sớm gặp .”

 

“Vâng, ạ.” “Tạm biệt.” “Tạm biệt.” Tần Du vẫy tay chào . Đầu óc choáng váng, cô căn bản phát hiện hai đàn ông trong khoảnh khắc chạm mắt, giao chiến nảy lửa . Chỉ cảm thấy Thẩm Triết thật kỳ lạ, chỉ hai câu đó, cứ nhất định kéo cô riêng?

 

 

Loading...