Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 323: Sao cứ hay mơ mộng kiểu này

Cập nhật lúc: 2025-11-20 09:44:55
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đêm đó, cô uống rượu, gặp mưa, lớn, lúc cùng 'hành sự', nhiệt lúc cao lúc thấp, vẫn luôn cho rằng đó là phản ứng sinh lý của cô.

 

Mãi đến nửa đêm ngủ say, mới cảm giác Tần Du nóng rực, thắp đèn dầu lên, mới phát hiện trán cô đầy mồ hôi, mặt đỏ bừng.

 

Sốt cao.

 

Cả đêm đó cho đến rạng sáng, hề chợp mắt, dùng nước lạnh lau hạ sốt cho cô.

 

Trời sáng thì hạ sốt, nhưng cô vẫn tỉnh, đến sáng sốt, cứ lặp lặp , cả cô cũng mơ màng, tỉnh táo.

 

“Em sốt, lo lắng ?”

 

“Sao lo lắng? Vợ của mà, còn 'ăn' vợ, lỡ sốt đến ngớ ngẩn thì ?” Cố Cẩn vẻ mặt trịnh trọng đầy lo lắng, nhưng ngay đó chuyển giọng, gian xảo, giọng trầm thấp : “Ngớ ngẩn thì cũng là vợ . 'Ăn' còn hương vị khác.”

 

“Anh lúc nào cũng chỉ nghĩ đến việc chiếm tiện nghi của em.”

 

Cố Cẩn xoa xoa tóc cô, : “Cùng đến đây, cũng bận rộn cả ngày . Em cũng mệt, ngủ ở đây luôn .”

 

Giọng trầm thấp trong đêm tối yên tĩnh luôn mang cảm giác thôi miên và mê hoặc, Tần Du ngáp một cái thật dài, xuống gối, : “Vậy ngủ sát qua đây.”

 

“Được.”

 

“Sau khi em say, em gì về ?” Tần Du nhẹ nhàng hỏi.

 

“Nói chứ. Em là đóa hoa cao lãnh, với em, nếu em hái, thì thể hái …”

 

Bên tai truyền đến tiếng hít thở nhẹ nhàng và đều đặn, cô ngủ .

 

Cố Cẩn mỉm , Tần Du đang ngủ bên cạnh , trái tim chợt thấy thỏa mãn, cuối cùng còn là thứ sờ tới, ôm , bây giờ ít nhất cũng thể thấy.

 

Tần Du buổi tối mơ một giấc mộng.

 

Mơ thấy lăn lộn trong lồng n.g.ự.c Cố Cẩn, Cố Cẩn ôm, Cố Cẩn hôn.

 

Hai còn chuyện hổ.

 

Cô bỗng nhiên mở mắt, phát hiện đang giường Cố Cẩn, Cố Cẩn ở mép giường bên trong, dựa gần cô.

 

Thở một thật sâu, Tần Du cuối cùng cũng tin tưởng chính , thời gian , chắc chắn là do hormone tiết quá nhiều.

 

Sao cứ mơ mộng kiểu .

 

Chiều hôm Lý Chính Hải đến cũng , lúc giường phát sốt cũng , tối hôm qua cũng thế…

 

Vỗ vỗ mặt , Tần Du xuống giường, bắt đầu chuẩn bữa sáng.

 

Ăn sáng xong, Cố Cẩn lên thị trấn.

 

Tần Du giống như ngày hôm qua, tiếp tục đến chỗ Quý lão sách.

 

Công xã phòng y tế, đến chỗ Quý lão xem bệnh ngày càng ít .

 

Quý lão quen với những ngày tháng , chỉ với cô: “Y thuật kỳ thực cũng là một quá trình tu hành, cần trầm .”

 

“Vâng.” Tần Du gật đầu, bâyT giờ cô cảm thấy chính là trầm nhất.

 

“Tần Du, đó ?” Bên ngoài, giọng của đồng chí phòng y tế Mạnh Tuyết vang lên.

 

“Có đây.”

 

“Nếu ở đây, giúp một tay .” Mạnh Tuyết nhiệt tình kéo Tần Du .

 

Phòng y tế của công xã, đây hai , một bác sĩ, một cô .

 

Sau đó bác sĩ điều , chỉ còn một cô canh giữ phòng y tế của công xã, chút việc đơn giản nhất, đôi khi nếu gặp ca thương nghiêm trọng, cô liền run cầm cập, sợ hãi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-323-sao-cu-hay-mo-mong-kieu-nay.html.]

 

Biết Tần Du đang theo Quý lão học y, cô nghĩ nếu Tần Du đến phòng y tế của công xã, hai bọn họ sẽ bạn.

 

Cho nên khi tìm Tần Du, cô tỏ thiết như một nhà.

 

“Sao ?”

 

“Là thế . Dạo , tỉnh một đội y tế đang tổ chức hoạt động 'Hành trình vạn dặm chữa bệnh miễn phí'. Vừa , hôm nay họ đến chỗ chúng . Trước đây chúng đăng ký, cứ nghĩ nhanh nhất cũng một tháng mới đến, ngờ nhanh như .”

 

“Bây giờ họ ở bên ngoài trạm y tế của công xã để xem bệnh cho các thôn dân. Thôn dân đến đông lắm, một xuể. Cô thể đến giúp ?”

 

Tần Du , đội y tế mà cô chính là đội y tế do Thẩm Triết dẫn đầu.

 

Thẩm Triết sẽ đến, ngờ đến nhanh như .

 

“Đi . Thấy nhiều ca bệnh cũng là một phần của tu hành.” Quý lão ghế mây nhà , cổ vũ Tần Du ngoài.

 

“Vâng ạ.”

 

Lúc Tần Du cùng Mạnh Tuyết đến trạm y tế, liền thấy bên ngoài trạm, các thôn dân đến khám bệnh xếp thành hàng dài.

 

“Vừa khám bệnh miễn phí, đều kéo đến.” Mạnh Tuyết bất đắc dĩ .

 

Cô ở trạm y tế lâu như , nếu bẹp thật sự dậy nổi, thôn dân sẽ đến khám bệnh.

 

Giờ thì, mặc kệ cơ thể khỏe khỏe, đều đến cả.

 

Đội y tế chỉ một bác sĩ, hai y tá.

 

Nhiều đến khám bệnh như , ba bọn họ rõ ràng là lo hết .

 

Tần Du quá quen với tình huống , cô nhanh chóng tham gia đội ngũ chữa bệnh miễn phí.

 

Phía , Thẩm Triết mặc áo blouse trắng, đeo khẩu trang, đấy chẩn bệnh cho các thôn dân.

 

“Bác đau dày, kê cho bác ít t.h.u.ố.c dày. Về nhà nhớ uống.”

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

“Bác thương ở chân mưng mủ dẫn đến sưng phù, nặn hết mủ , hôm nay xử lý cho bác một chút, ngày mai bác vẫn đến, mủ còn sót cũng nặn hết, như mới khỏi .”

 

“Khoang miệng lở loét, nóng trong .”

 

Thẩm Triết từ lúc đến đây, nghỉ ngơi.

 

Phía khám cho nhiều bệnh nhân, phía vẫn còn một hàng dài đang xếp hàng.

 

“Bác sĩ Thẩm, uống chút nước !” Tần Du rót cho Thẩm Triết một cốc nước.

 

Cảm giác bận rộn cô quá hiểu.

 

Trước ở bệnh viện tuyến cơ sở, lúc bệnh nhân đông, cô tiếp đến cả trăm , thời gian uống nước, thời gian vệ sinh.

 

Làm bác sĩ mệt, nhưng khi thấy đại đa bệnh nhân khi chẩn trị hồi phục, trong lòng cũng sẽ tràn ngập cảm giác thành tựu.

 

Trên mặt, trán Thẩm Triết đều là mồ hôi, mắt kính mồ hôi che mờ, khi thấy giọng Tần Du, ngẩng đầu, với cô, ôn hòa : “Cảm ơn!”

 

“Không gì! Anh vất vả !” Tần Du .

 

“Không vất vả.” Ánh mắt Thẩm Triết dừng Tần Du, khẽ nhíu mày, “Mấy ngày gặp, em vẻ gầy .”

 

Sự quan tâm đột ngột , còn ngay mặt bao nhiêu xã viên, Tần Du đột nhiên thấy hổ, khan một tiếng, : “Không . Đâu gầy.”

 

Thẩm Triết gì thêm, chỉ , trong đôi mắt chỉ cô.

 

Tần Du càng cảm thấy hổ.

 

 

Loading...