Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 326: Tâm trạng bay bổng
Cập nhật lúc: 2025-11-20 10:34:56
Lượt xem: 40
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Thấy nên cao hứng như ?” Tần Du đến mặt Cố Cẩn, con ngươi Cố Cẩn lập tức trở nên ôn hòa và cưng chiều, xoa xoa tóc Tần Du .
Nếu những lời Triệu Triều Hà với , tim đ.â.m trúng, hề để ý, là khả năng.
Là đàn ông, chẳng ai chịu đựng nổi việc phụ nữ của dọn dẹp, trải giường cho một gã đàn ông khác.
Cho nên về nhà để đồ, liền lập tức qua đây.
Để xem tình hình.
Trong lòng vốn chút tức giận, nhưng thấy Tần Du nhấc chân tới, gần như chạy, uất ức nghẹn trong lòng nháy mắt tan biến.
“Vừa suýt nữa ch.ó cắn. thấy bộ dạng đẽ của , tâm trạng lập tức sáng sủa hẳn.” Tần Du thật.
Cố Cẩn khóe miệng nhếch lên, trong giọng trầm thấp giấu vẻ kiêu ngạo: “Anh , mệnh của em là thiếu . Giờ thì chịu thừa nhận ?”
“Lại khoe khoang!”
“Lên xe! Về nhà.” Cố Cẩn lên yên xe đạp.
Tần Du tâm trạng vui vẻ nhảy lên xe đạp của Cố Cẩn, theo thói quen ôm lấy vòng eo của .
Xe đạp vài mét, liền gặp Thẩm Triết và một đồng chí y tá khác từ phòng y tế trở về.
Con ngươi Cố Cẩn nháy mắt lạnh băng, như lưỡi d.a.o sắc bén lướt qua Thẩm Triết.
Dưới cặp kính gọng vàng của Thẩm Triết, khi đối diện với ánh mắt Cố Cẩn, cũng lóe lên một tia sắc bén khó phát hiện.
“ về đây. Bác sĩ Thẩm, đồng chí Vạn, ngày mai gặp.” Tần Du chủ động chào hỏi.
“Đồng chí Tần, ngày mai gặp.” Đồng chí Vạn .
Ánh mắt Thẩm Triết chuyển hướng sang Tần Du, nháy mắt trở nên ôn hòa, , : “Ngày mai gặp!”
“Vừa bận gì ?” Xe đạp xa, Cố Cẩn mới giả vờ thờ ơ hỏi.
“Vừa cùng với Lý Vệ Dân giúp đội y tế của họ dọn dẹp chỗ ở.” Tần Du trả lời.
“Cùng với Lý Vệ Dân?” Cố Cẩn chút kinh ngạc.
“ . Lúc họ đến, chú Tần của em ở nhà nên sắp xếp ký túc xá. Sau đó em gặp chú Tần, chú ký túc xá thanh niên trí thức còn một phòng trống, thể cho đồng chí nữ ở. Lý Vệ Dân dạo ở một , thể ở chung với .”
“Sắp xếp như , cũng tệ.” Cố Cẩn hùa theo một tiếng.
Muốn sắp xếp Thẩm Triết ở cùng Lý Vệ Dân, là thương lượng với Lý Vệ Dân.
“Vậy dọn dẹp xong hết ?”
“Chút việc đó, chắc chắn là . Sau khi quét dọn ký túc xá, em giúp các đồng chí nữ sắp xếp giường chiếu của họ. Bên bác sĩ Thẩm, Lý Vệ Dân lo. Em thật chẳng việc gì. Quá nhẹ nhàng.”
So với việc nuôi heo cắt cỏ heo, băm cỏ heo, nấu cám heo, cho heo ăn, dọn chuồng heo, thì công việc nhẹ nhàng đến mức chỉ thể dùng từ hạnh phúc để hình dung.
“Vậy giường của bác sĩ Thẩm, Lý Vệ Dân trải xong ?” Cố Cẩn tiếp tục hỏi.
“Trải cái giường thì gì to tát. Lý Vệ Dân là của , lẽ nào trải một cái giường ?” Tần Du trả lời, so với vẻ lạnh nhạt , Cố Cẩn hôm nay quả thực quá nhiệt tình.
Mọi khúc mắc trong lòng Cố Cẩn đều gỡ bỏ, Tần Du là dọn dẹp nội vụ cho đội y tế, cũng một cô, mà là cùng với Lý Vệ Dân.
Cô đúng là dọn dẹp giường chiếu cho của đội y tế, nhưng chỉ dọn cho đồng chí nữ.
Hoàn như lời Triệu Triều Hà !
Tâm trạng bay bổng, khóe miệng tràn đầy ý , : “Ngồi vững, tăng tốc đây!”
“…” Tần Du ngửa mạnh một chút, Cố Cẩn hôm nay gặp chuyện gì vui, mà biểu hiện vui vẻ như ?
…
“Chị Triều Hà, miệng chị thế ?” Tần Minh Nguyệt thấy vết m.á.u ở mép Triệu Triều Hà rõ, nhíu mày, quan tâm hỏi.
“Vừa ăn gì đó, tự c.ắ.n trúng.” Triệu Triều Hà oán giận trả lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-326-tam-trang-bay-bong.html.]
“…” Tần Minh Nguyệt.
Vết thương của Triệu Triều Hà rõ ràng là ở mép.
Ăn cái gì mà thể c.ắ.n trúng mép?
Trong lòng nghi hoặc, nhưng cô cũng dám hỏi nhiều.
Vừa Triệu Triều Hà tìm Cố Cẩn, nhưng cô thấy Triệu Triều Hà về một , còn Tần Du xe của Cố Cẩn .
Đương nhiên chuyện , cô dám nhắc, càng dám hỏi.
“Chị Triều Hà, mấy ngày nay đội y tế họ cũng ở ký túc xá thanh niên trí thức của chúng , bác sĩ Thẩm họ về kìa, chị qua tìm họ bôi chút t.h.u.ố.c sát trùng, nếu nhiễm trùng sẽ đau lắm.” Tần Minh Nguyệt chỉ Thẩm Triết đang về phía ký túc xá ở lưng họ.
Triệu Triều Hà đang bực bội, đầu , Thẩm Triết tới.
“Chào đồng chí Triệu thanh niên trí thức!” Thẩm Triết khách khí chào cô .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Trước đây lúc cứu hộ động đất, ấn tượng gì về Triệu Triều Hà.
đến, cô nhiệt tình chuyện với , ấn tượng của Thẩm Triết về cô hơn nhiều.
“Chào bác sĩ Thẩm!” Triệu Triều Hà đè nén cơn tức giận , nhíu mày, vẻ đau đớn : “Bác sĩ Thẩm, mép của , đau. Anh cồn i-ốt ? Có thể cho bôi một chút ?”
“Đương nhiên là . Cô theo đây.” Thẩm Triết gật đầu.
Triệu Triều Hà theo Thẩm Triết ký túc xá.
Lý Vệ Dân cũng ở đó.
Triệu Triều Hà nháy mắt cảm thấy tự do, : “Thật ngờ, bác sĩ Thẩm đến nhanh như . Nếu cho sớm, đón .”
“Đồng chí Triệu khách sáo quá.”
“Bác sĩ Thẩm ở công xã Linh Khê bao lâu ?”
“Xem tình hình , chắc là một tuần.” Ở các công xã khác, bọn họ thường chỉ khám miễn phí ba ngày là lâu.
công xã Linh Khê giống.
“Vậy thì quá.” Triệu Triều Hà .
Thẩm Triết cũng , từ trong hòm t.h.u.ố.c lấy tăm bông, chấm cồn i-ốt, đưa cho Triệu Triều Hà, : “Đồng chí Triệu, cô tự bôi một chút . Mấy ngày nay chúng đều ở đây. Có cần gì, cô thể tùy thời đến tìm chúng .”
“Được! Đau quá.” Dung dịch t.h.u.ố.c lạnh buốt chạm mép, Triệu Triều Hà buốt rát, trong lòng những nỗi bất mãn và ghen tị bùng lên.
Cố Cẩn bảo bọc Tần Du như !
Mỗi ngày mua thịt cho cô, còn mua quần áo cho cô.
Đến mức ngày hôm qua lúc nhà Tần Chấn Bân đội kiểm tra của đại đội khám xét, Tần Du đặc biệt khoe khoang với tên tiểu đội trưởng : Đàn ông của cô là thanh niên trí thức từ trong thành phố đến, Cố Cẩn trai thì thôi, còn tiền! Có tiền thì thôi, còn … cưng… cô! Tiền để cô tiêu thoải mái!
Tức c.h.ế.t ! Thật là tức c.h.ế.t mà!
“Khỏi sẽ đau nữa.” Thẩm Triết an ủi.
“Thật , chút đau cũng là gì.” Triệu Triều Hà lạnh lùng ném tăm bông , thở dài một : “Đau lòng, mới là thật sự đau. Bác sĩ Thẩm, thật một , một việc, thấy mà , càng khó chịu hơn.”
Lông mày Thẩm Triết chợt nhíu , : “Đồng chí Triệu, cô gì?”
“ ... thực cũng giống như , thích Cố Cẩn. Anh thích Tần Du. Cả hai chúng đều yêu mà , nhưng chung quy là vẫn cơ hội, ? Chỉ là chúng bây giờ cần kiềm chế và ẩn nhẫn hơn!”
“Cố Cẩn dạo canh chừng Tần Du kỹ, chính là loại bá đạo như . Cho dù thích, cũng chiếm giữ. cảm thấy cơ hội của lớn hơn nhiều, ít nhất Tần Du thấy còn vui vẻ. , hy vọng thể trầm . Đến lúc, thứ thuộc về sẽ tự động mà đến.”
“Thôi. với nhiều như . Cũng coi như hết . Không phiền nữa.” Triệu Triều Hà bước khỏi cửa ký túc xá của Thẩm Triết.
Thẩm Triết chìm trầm tư.
Anh vốn định chỉ cần thời gian, sẽ chuyện sâu với Tần Du một , nhưng Triệu Triều Hà ẩn nhẫn và kiềm chế, chẳng lẽ còn tiếp tục chờ đợi?