Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 331: Đứa trẻ không dễ dỗ

Cập nhật lúc: 2025-11-20 10:35:01
Lượt xem: 44

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Du Nhi, con ở bên nó thời gian dài. Nếu thể, mong con hãy chăm sóc nó thật .” Phan Giai Di như tìm một lối thoát, tiếp tục với Tần Du.

 

Tần Du vẫn giữ nụ .

 

Nói trắng đây là chuyện giữa hai con họ, cô thực thể can thiệp .

 

“Lần trở về, thật thương lượng với các con một chút. Các con cùng chúng nước ngoài .” Phan Giai Di , dò xét Cố Cẩn, “Ta rời Trung Quốc xong thì nước ngoài. Mấy năm nay ở nước ngoài phấn đấu, nhiều ít, cũng tích lũy một ít vốn liếng. Cố Cẩn là đứa con trai duy nhất của , hy vọng các con thể cùng chúng sang nước ngoài sinh sống và phấn đấu.”

 

“So với chính sách khôi phục kinh tế trong nước, tình hình kinh tế nước ngoài vô cùng . Chính phủ khuyến khích phát triển kinh tế, đối với con trai tự tin, nó nhất định cũng đầu óc kinh tế giống .”

 

“Hoặc là, Cố Cẩn cùng , lát nữa con qua cũng .” Phan Giai Di .

 

Lời của Phan Giai Di , nhưng Tần Du , cảm thấy gì đó đúng.

 

“Bà Phan, đầu tiên, cùng bà nước ngoài. Thứ hai, cho dù đầu óc kinh tế, cũng chẳng liên quan gì đến bà. Thứ ba, và vợ ở đây sinh sống , khả năng tách rời. Cái ý định đó của bà, khuyên bà bớt bớt !” Tần Du còn kịp đáp lời, giọng lạnh lùng của Cố Cẩn vang lên.

 

“Cẩn Nhi. Lời , con nên suy nghĩ kỹ một chút. Con sinh ở Kinh đô, lớn lên ở Kinh đô, chẳng lẽ chuẩn ở nông thôn cả đời ?” Phan Giai Di thất vọng hỏi.

 

Con ngươi Cố Cẩn nhướng lên, d.a.o động, hỏi ngược : “Không thể ? Ít nhất cảm thấy, ở nông thôn còn hơn bà nước ngoài.”

 

con thể phủ nhận. Kinh tế trong nước bây giờ rối tinh rối mù, dân ấm no còn thành vấn đề, các loại sai lầm lớn liên tiếp xuất hiện. Ở trong nước, con sẽ thấy bất cứ ánh sáng nào.” Phan Giai Di phản bác.

 

Giọng vẫn ôn nhu, nhưng ẩn chứa sự cứng rắn khiến chút run sợ.

 

Luận điểm của bà đưa , Tần Du nháy mắt hiểu .

 

Vị bà Phan lăn lộn thương trường nhiều năm , thể là một yếu đuối.

 

ngoài mềm trong cứng, lộ tài năng, nhưng thực tế, lợi hại hơn bất cứ ai.

 

“Một khi như , bà Phan! Bà còn ở đây gì? Về nước ngoài của bà !” Giọng Cố Cẩn chợt trở nên lạnh lẽo, lời lẽ đặc biệt sắc bén, “Không khí nước ngoài trong lành, ngọt ngào hơn, bà trở về đây là vũ nhục cái mũi nhạy bén chỉ ngửi mùi tư bản chủ nghĩa của bà ?”

 

Nước mắt Phan Giai Di nháy mắt vỡ đê.

 

Lời Cố Cẩn , câu nào câu nấy như dao, đ.â.m tim .

 

“Anh Cố Cẩn, dì cũng là khi cân nhắc tổng thể, mới tính toán như . Mấy năm nay, chúng em vẫn luôn nhớ, cũng nhớ . Dì bao giờ từ bỏ .” Tưởng Trăn bên cạnh, giọng mềm mỏng mở miệng.

 

“Lúc bà , liền nên nghĩ đến giờ phút !” Giọng Cố Cẩn vẫn lạnh nhạt, khuôn mặt lạnh lùng chút buông lỏng.

 

Tưởng Trăn trả lời Cố Cẩn thế nào.

 

Phan Giai Di thì ngừng lau nước mắt.

 

Không khí bàn ăn đóng băng.

 

Một lúc lâu , Phan Giai Di mở miệng: “Cẩn Nhi. Chuyện , với con đến đây. Có nước ngoài , con cứ suy nghĩ thêm. Mẹ đến đây nhiều ngày , tối nay về. Ngày mai là sinh nhật con, cái con cầm lấy. Coi như quà sinh nhật tặng con. Đây là kẹo hồi nhỏ con thích nhất, vẫn luôn nhớ, về liền mua cho con.”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Phan Giai Di rõ nếu tiếp tục chuyện với Cố Cẩn, chỉ càng ngày càng căng, bà bèn chuyển chủ đề, nữa sử dụng sách lược mềm mỏng. Bà đưa cho một cuốn sổ tiết kiệm ngân hàng và một hộp sô cô la.

 

Cố Cẩn rũ mắt thoáng qua, : “Con trai bà tự lớn . Có thể kiếm công điểm tự nuôi , tiền bà kiếm ở nước ngoài, vẫn là mang về bồi bổ cho cái khí nước ngoài của bà.”

 

Sau đó ánh mắt dừng hộp sô cô la, mỉa mai : “Còn cái thứ , cần.”

 

Phan Giai Di mặt đầy hổ.

 

bà cũng dễ dàng chịu thua, bèn đưa sổ tiết kiệm cho Tần Du: “Du Nhi, cái con nhận , bên trong cũng quà gặp mặt cho con. Không thể tham dự hôn lễ của các con, thật xin .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-331-dua-tre-khong-de-do.html.]

 

Tính tình Cố Cẩn kiêu ngạo.

 

bà càng cảm thấy, một nhà quê nào thể từ chối sự cám dỗ của tiền bạc.

 

“Bà Phan, bà ý gì? Ở tục lệ bù tiền cưới. Bà đây là đang trù còn cưới thêm nữa ?” Tần Du còn mở miệng, Cố Cẩn khách khí ném sổ tiết kiệm về mặt Phan Giai Di.

 

Phan Giai Di cuốn sổ tiết kiệm bay qua cho giật run lên.

 

“Chúng .” Cố Cẩn dậy, kéo Tần Du .

 

Tần Du đầu Phan Giai Di, Phan Giai Di mặt vẫn đẫm nước mắt, thấy Tần Du đầu , bà chút chờ đợi cô, bây giờ bà cũng còn cách nào, tuy đáy lòng vẫn chấp nhận Tần Du là con dâu, nhưng bà , Tần Du khẳng định là lối thoát của bà.

 

“Du Nhi, con với Cố Cẩn, bảo nó đừng hận .” Phan Giai Di dậy, định đưa sổ tiết kiệm cho Tần Du một nữa.

 

Tần Du đẩy , : “Bà Phan, cái bên trong bất kể mấy vạn mấy chục vạn, cháu đều cần. Cháu đầu , chỉ là với bà, tổ quốc của chúng cũng tệ hại như bà . Đất nước chỉ là đang trong quá trình trưởng thành, một đứa trẻ lớn lên, tất nhiên sẽ những khuyết điểm thể thấy , nhưng đó là lý do để chúng từ bỏ và miệt thị. Đất nước sẽ trưởng thành, trở thành quốc gia hùng mạnh nhất thế giới, ở đỉnh cao thế giới. Sau bất kể cháu đến , chúng cháu đều nhiệt tình và cháy bỏng yêu tổ quốc . Bởi vì đó là niềm kiêu hãnh của chúng cháu!”

 

Phan Giai Di mặt đầy kinh ngạc Tần Du, : “Tần Du, cháu là một đứa trẻ .”

 

Đã từng bà cũng , nhưng , thứ đều đổi.

 

Chờ những đứa trẻ mắt , chịu đựng đủ sự vùi dập của xã hội, bọn họ sẽ , sẽ hiểu cho bà.

 

Cố Cẩn lời của Tần Du cho nhiệt huyết sôi trào, đúng , bọn họ đều là những đứa con của tổ quốc.

 

Những đứa con thể vì tổ quốc mà rơi đầu chảy máu.

 

Loại như Phan Giai Di, ngay cả con cũng thể từ bỏ, thì thể nào hiểu tình cảm của bọn họ.

 

Tâm trạng Cố Cẩn nháy mắt lên ít, ngữ khí cũng vui vẻ hơn, : “Vợ ơi, ! Chúng chuyện với nước ngoài.”

 

“…” Phan Giai Di nữa cảm giác tim cắt một vết thật dài, m.á.u tươi chảy ròng.

 

 

“Dì Phan, dì chứ?” Lúc Phan Giai Di vững, ngã xuống, Tưởng Trăn đỡ lấy bà.

 

“Ta . Cho uống t.h.u.ố.c là .” Phan Giai Di yếu ớt .

 

Tưởng Trăn nhanh chóng lấy t.h.u.ố.c , đưa cho Phan Giai Di.

 

Phan Giai Di nghỉ một lúc lâu, sắc mặt mới hơn một chút.

 

“Dì Phan, tại với họ, là sức khỏe dì ?” Tưởng Trăn khó hiểu hỏi.

 

“Nói , nó liền sẽ tha thứ cho ?” Phan Giai Di hỏi.

 

Nhiều năm gặp con trai, thấy chút vui mừng, cho một sắc mặt , bà sức khỏe , nó cũng chỉ cảm thấy bà đang tìm lý do, khiến nó đồng tình, điều sẽ nó càng khinh bỉ bà hơn.

 

Đây là một đứa trẻ quật cường, dễ chọc chút nào, cũng dễ dỗ chút nào.

 

mà, như cũng là đúng. Anh cảm thấy dì vứt bỏ , nhưng dì vì sinh mà cửu t.ử nhất sinh, đều thể sinh con nữa. Tại nghĩ đến điều , nếu dì thật sự yêu , thì cần gì sinh ?”

 

“Ta cũng chỉ còn điểm , thể nó niệm tình một chút. Nếu , hôm nay nó căn bản sẽ đến!”

 

Phan Giai Di thở dài một .

 

 

Loading...