Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 338: Tôi cũng chỉ là quý trọng nhân tài

Cập nhật lúc: 2025-11-20 11:32:42
Lượt xem: 43

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Hoàng đội, cứ thế thả họ ?” Viên cảnh sát đón ba họ đến đây, hỏi Hoàng Sâm Tắc, vẫn đang bóng dáng họ rời .

 

Anh Hoàng Sâm Tắc thích Cố Cẩn.

 

Là cái kiểu quý trọng nhân tài.

 

Người trong đội đặc cảnh của họ ai cũng là tinh , nhưng với biểu hiện của Cố Cẩn, bất kể là xuất phát từ bản năng, là thật sự huấn luyện bài bản, thì bọn họ đều sánh bằng.

 

Tốc độ cúi đầu lấy súng, động tác nổ s.ú.n.g lưu loát, nhanh như chớp.

 

Có thể điểm , cần năng lực nghiệp vụ vượt trội, phán đoán chính xác, và tài b.ắ.n s.ú.n.g chuẩn đến thể chuẩn hơn, còn nghi ngờ gì nữa, Cố Cẩn .

 

“Không thả họ , thì còn thể thế nào?” Hoàng Sâm Tắc hỏi .

 

“Anh lo bọn họ dọa sợ ?”

 

Hoàng Sâm Tắc đầu, đôi mắt sâu thấy đáy hỏi: “Cậu cảm thấy thế nào?”

 

.”

 

cũng chỉ là quý trọng nhân tài. Cậu nhóc , quả thực tệ.” Hoàng Sâm Tắc .

 

Lời quen mà quen, quen mà như quen, viên cảnh sát mà như lọt sương mù.

 

“Bất quá Tần Tụng quả thực tệ, chỉ tiếc, ai…” Hoàng Sâm Tắc nặng nề thở dài một , cầm lấy chìa khóa tay, ánh mắt trầm xuống hỏi: “Tóm gọn hết ?”

 

“Xem thời gian, chắc là cũng sắp .”

 

“Chúng xem.” Ánh mắt Hoàng Sâm Tắc nháy mắt trở nên lạnh lùng, nhưng đáy lòng niềm vui thể kìm nén, bắt đám , cuối cùng ông cũng thể ngủ một giấc ngon.

 

 

Nửa đường Tần Du và Cố Cẩn xuống xe, đổi sang xe đạp của nhà về nhà.

 

Trở công xã, gần chạng vạng.

 

Tần Du mệt mỏi rã rời, Cố Cẩn bếp.

 

Hai đều nhắc đến chuyện xảy ở huyện.

 

Chủ yếu là việc quá mức kinh hãi, đặc biệt là khi thấy Long Triển b.ắ.n gục, thể , tim Tần Du thật sự kích thích mạnh.

 

“Chị ơi, rể ơi…” Bên ngoài sân truyền đến giọng vui vẻ của Tần Tiểu Giang.

 

“Chị ơi, Cố Cẩn ơi…” Tiếp theo giọng Tần Tiểu Giang, giọng của Lý Chấn Vũ cũng truyền .

 

“Hắc Cẩu Tử, chỗ nào cũng mày hóng hớt, ? Chuyện mày . Tao tới !”

 

“Tại để mày ? Mày lớn hơn ? Anh Cẩu T.ử tao năm nay 7 tuổi, sinh tháng hai!” Lý Chấn Vũ đầy kiêu ngạo .

 

“Tao tháng ba! Ba lớn hơn hai, tao lớn hơn mày!” Tần Tiểu Giang cãi lý.

 

“Tuổi tác tính như mày! Sinh tháng Giêng lớn hơn tháng Hai!” Lý Chấn Vũ trả lời.

 

Tần Tiểu Giang phục, : “Tao sinh tháng Mười, cũng nhỏ hơn mày tháng Hai!”

 

“Tao là cùng năm! Tần Tiểu Giang, mày sai !” Giọng Lý Chấn Vũ cao lên.

 

Ai ngờ giọng Tần Tiểu Giang còn cao hơn: “Mày mới sai !”

 

Lý Chấn Vũ giọng lớn hơn nữa: “Mày mới sai!”

 

Tần Tiểu Giang nhón chân, hung hăng át giọng Lý Chấn Vũ: “Mày sai!”

 

“Mày sai!”

 

“Mày sai!”

 

Giọng hai đứa một tiếng cao hơn một tiếng cãi tận sân nhà Tần Du.

 

Tần Du ngẩng đầu, liền thấy bộ dạng như gà chọi của chúng, trái tim vốn đang kinh hãi, lúc kinh lúc sợ, tức khắc giãn .

 

Thật !

 

Những ngày tháng ồn ào náo nhiệt như , mới gọi là yên .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-338-toi-cung-chi-la-quy-trong-nhan-tai.html.]

 

Trong sân mùi hoa, tiếng chim kêu, tiếng trẻ con đùa mắng mỏ, bình tĩnh bình phàm.

 

Mà thế giới , năm tháng tĩnh lặng, chẳng qua là bạn gánh vác nặng nề về phía .

 

“Chị và Cố Cẩn mua nhiều đồ ăn ngon, các em đến đúng lúc, mau đến ăn .” Tần Du lấy bánh quy và kẹo trong túi , trải qua cơn kinh hãi lúc , Tần Du cảm thấy đám nhóc , tràn đầy sự từ ái.

 

Nhìn thấy đống đồ ăn vặt, Tần Tiểu Giang và Lý Chấn Vũ đều cãi nữa.

 

“Còn , kẹo sữa .” Tần Du đặt kẹo sữa Thỏ Trắng mà Cố Cẩn hôm qua cho cô, vẫn ăn hết, lên ghế đá.

 

Hai đứa nhóc mắt sáng lên, nuốt nước miếng.

 

Kẹo sữa Thỏ Trắng a.

 

Bọn chúng cũng ăn kẹo.

 

Tần Du hung dữ : “Các em chia đều, c.h.ử.i , ai lời, thì ăn kẹo.”

 

“Vâng!” Tần Tiểu Giang lập tức đồng ý, cầm kẹo sữa lên: “Tao một cái, Hắc Cẩu T.ử một cái, tao một cái, Hắc Cẩu T.ử một cái… Còn thừa một cái… cho chị ăn.”

 

Tần Du bật , Tần Tiểu Giang điểm cũng tệ.

 

Không thiên vị.

 

, các em gì với chị?” Tần Du hỏi, để tránh bọn chúng cãi : “Tần Tiểu Giang, câu , em trả lời .”

 

Được Tần Du đích điểm danh, Tần Tiểu Giang vô cùng tự hào, trả lời: “Buổi chiều công xã thông báo, tối ngày mốt, thị trấn đến, chỗ chúng chiếu phim, chiếu liên tục hai ngày!”

 

“Cuối cùng cũng chiếu phim .” Tần Du .

 

Các thôn dân mong tới mong lui, cuối cùng cũng mong .

 

“Vâng. Em lớn từng , còn xem phim bao giờ. Nghe lắm.” Tần Tiểu Giang đầy tò mò hỏi: “Nghe , tấm vải sẽ , to ơi là to, to hơn chúng nhiều. Chị ơi, đó là quái vật ? Bọn họ ăn cái gì, mà thể lớn hơn chúng mấy ?”

 

“Phụt…” Tần Du nhịn bật , câu hỏi của Tần Tiểu Giang, thật lúc cô đầu tiên xem TV, cũng bối rối lâu.

 

Cô vẫn luôn thắc mắc, cái TV nhỏ như , tại thể ở bên trong.

 

“Cái gọi là máy chiếu. Nhân viên công tác bỏ đĩa phim máy, dùng đầu chiếu chiếu lên màn. Người trong phim, thật cũng giống như chúng , lúc phim, nhiếp ảnh gia nội dung họ biểu diễn, thành phim, đó chiếu . Khác biệt duy nhất thể là, những diễn viên đóng kịch , họ lớn lên hơn một chút, đa tài đa nghệ hơn.”

 

“Lớn lên ? Chị cũng mà.” Tần Tiểu Giang mắt sáng lấp lánh .

 

chị là diễn viên.” Tần Du trả lời.

 

“Vậy em diễn viên. Em nhào lộn. Ông Vương , em nhào lộn giỏi.” Tần Tiểu Giang đầy tự tin .

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

“Được.” Tần Du đáp, trẻ con ước mơ, thể dội nước lạnh.

 

“Hắc Cẩu Tử, mày ăn sạch hết !” Tần Tiểu Giang đầu, mới phát hiện Hắc Cẩu T.ử vẫn luôn cắm đầu ăn, bánh quy bàn gần như Hắc Cẩu T.ử xử lý hết.

 

Hắc Cẩu T.ử ngẩng đầu, vô cùng thỏa mãn : “Mày , tao ăn. Chúng đều đang lao động. Lao động là vinh quang nhất.”

 

Tần Tiểu Giang tức đến mức tóc dựng , chỉ thể tìm Tần Du phân xử: “Chị ơi, chị xem nó kìa!”

 

“Lát nữa chị đồ ăn ngon. Lý Chấn Vũ ăn bánh quy no , ăn bao nhiêu đồ ăn, em thể ăn nhiều hơn.” Tần Du dỗ Tần Tiểu Giang.

 

“Vâng.” Tần Tiểu Giang vui vẻ đồng ý.

 

Tần Du bếp, Cố Cẩn đang thái rau.

 

Thái rau vẫn cảm động như ngày nào, dày dày, mỏng mỏng, xem , mỹ thực cái , thật đúng là cần chút thiên phú.

 

Cố Cẩn chắc hẳn thuộc loại, thiếu hụt thiên phú nấu ăn.

 

“Em cho!” Tần Du .

 

Cố Cẩn bao giờ kiên trì trong chuyện .

 

“Hay là, coi chừng hai đứa nó, bằng lát nữa cãi .”

 

“Nếu cãi , thì treo chúng lên giàn nho.” Giọng Cố Cẩn lớn nhỏ , vợ ngoan ở bên, mới chơi với hai con quỷ nhỏ .

 

Bên ngoài Tần Tiểu Giang và Lý Chấn Vũ , lập tức im re, ngay cả ăn cũng văn nhã hơn ít.

 

 

Loading...