Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 356: Chung quy vẫn luyến tiếc

Cập nhật lúc: 2025-11-21 02:36:16
Lượt xem: 39

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ký túc xá thanh niên trí thức công xã.

 

Thẩm Triết bôi một ít t.h.u.ố.c mỡ tan bầm tím lên mặt .

 

Loại t.h.u.ố.c mỡ bôi , ngày mai mặt thể hồi phục, chỉ là hiện tại mặt vẫn còn đau rát.

 

Cố Cẩn tay đ.á.n.h , thật đúng là tàn nhẫn!

 

“Bác sĩ Thẩm, mặt thế ?” Lý Vệ Dân từ bên ngoài về ký túc xá, liền thấy mặt Thẩm Triết .

 

“Bị ngã.” Thẩm Triết định thật với Lý Vệ Dân.

 

Hắn và Lý Vệ Dân tiếp xúc nhiều, nhưng và Cố Cẩn quan hệ .

 

Vả Lý Vệ Dân cũng thích chuyện, nhiều khi, trầm mặc, như đang suy tư điều gì.

 

Anh đối với cũng coi như nhiệt tình, nhưng cảm giác rõ ràng, dựng một lớp màng bảo vệ bên ngoài, ai thể đến gần nội tâm của .

 

“Lần cẩn thận một chút.” Lý Vệ Dân nhàn nhạt trả lời.

 

“Được.” Thẩm Triết trả lời. Chỉ là một câu trả lời cho qua rõ ràng như , Lý Vệ Dân nghi ngờ, cũng quan tâm thêm.

 

Thẩm Triết đột nhiên thấy tò mò về Lý Vệ Dân, hỏi: “Lý thanh niên trí thức, đối tượng ?”

 

“Chưa .” Lý Vệ Dân trả lời.

 

“Anh với Cố thanh niên trí thức, Lương thanh niên trí thức quan hệ . Bọn họ đều tìm đối tượng ở công xã Linh Khê, sốt ruột ?” Thẩm Triết khéo léo dò hỏi.

 

“Gấp cái gì?” Lý Vệ Dân hỏi .

 

“Nghe , Cố thanh niên trí thức đây cũng cưới vợ. Là Tần Du cưỡng ép?”

 

“Bác sĩ Thẩm, lầm . Cố ca của cưới Tần Du là cam tâm tình nguyện.” Lý Vệ Dân con ngươi dừng mặt Thẩm Triết, mặt hiện lên một tia nhạo, vô cùng chắc chắn : “Bác sĩ Thẩm, mặt của Cố ca của đánh! Tình cảm của Tần Du và Cố Cẩn , cơ hội !”

 

“……” Trái tim Thẩm Triết hẫng một nhịp, ngờ Lý Vệ Dân rõ ngọn ngành.

 

Lý Vệ Dân hai mắt híp , nặng nề : “Ai cũng cơ hội. Anh khiêu khích Cố ca của , đó là tự chuốc lấy khổ!”

 

“……” Thẩm Triết phát hiện thấu Lý Vệ Dân.

 

Người trông còn đáng sợ hơn cả Cố Cẩn.

 

Giống như thờ ơ với thứ, nhưng thực tế, rõ ràng hơn bất cứ ai.

 

“Tần Du từ cái đầu tiên thấy Cố Cẩn thích , ngày rời công xã, đừng ảo tưởng nữa, cũng nhất là tránh xa Triệu Triều Hà một chút.”

 

Thẩm Triết ghét khác cảnh cáo, lạnh : “Lý thanh niên trí thức, đang cảnh cáo ? Anh Tần Du, Tần Du nghĩ gì? Cô cho nhiều thư, đều là thư tình!”

 

“Không thể nào!” Lý Vệ Dân trực tiếp phủ quyết.

 

“Có gì mà thể nào? Cô thích , cô đang đợi !” Thẩm Triết tiếp tục .

 

“Anh đang mơ!”

 

“Lý thanh niên trí thức, phản ứng của , cũng giống hệt Cố Cẩn. Anh đừng với , cũng thích Tần Du? Anh thích phụ nữ của em ?” Thẩm Triết buồn hỏi.

 

“Anh quả nhiên thiếu đòn!” Lý Vệ Dân phẫn nộ , vung nắm đ.ấ.m lên, lúc sắp sửa giáng xuống, Thẩm Triết nhanh chóng lăn khỏi giường.

 

“Được . đùa. Anh thật đùa. Thôi , nghĩ gì nữa là chứ gì? Dù thì ngày cũng !”

 

Thẩm Triết đành chịu thua.

 

Lý Vệ Dân buông tay.

 

Thẩm Triết lên giường, nặng nề liếc Lý Vệ Dân.

 

Cố Cẩn và Lý Vệ Dân đều thích Tần Du, hai đều kiêu ngạo ngang ngược như , động một chút là đ.á.n.h .

 

Bọn họ càng như , càng khiến họ lục đục.

 

Tần Du, chắc .

 

Hắn bây" giờ Tần Du ôm tâm thái gì thư tình cho , nhưng tên lên cung thể thu .

 

Chuyện thể đầu nữa.

 

……

 

Tần Du suy nghĩ cả một đêm, cũng hiểu tại Cố Cẩn đối xử với cô như .

 

Trước lúc sống cùng , cố sống cố c.h.ế.t theo đuổi.

 

Nhà cô gặt vội ai giúp, , bao giờ xuống ruộng, lưỡi hái cắt, đỉa cắn, đều kiên trì.

 

Cô vác nổi lợn, màng áo sơ mi trắng của bẩn, nhất định vác cô.

 

Bầy vịt khỏi xã để trị châu chấu, vẫn luôn cùng.

 

nho ăn ngon, chạy mấy cái công xã, tìm mấy loại giống dây nho, là để cô thể ăn nho cả mùa hè.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-356-chung-quy-van-luyen-tiec.html.]

Tần Du thích ứng nổi, đặc biệt thích ứng nổi sự lạnh nhạt đột ngột của .

 

Giống như mùa hè đột nhiên tuyết rơi, từ nóng nực rơi thẳng xuống giá rét, thật sự chịu nổi.

 

Chẳng lẽ đàn ông đều tiện.

 

Lúc để ý đến , mỗi ngày theo đuổi.

 

Một khi tim , liền còn quan tâm?

 

Chẳng lẽ Cố Cẩn từ đầu đến cuối chỉ hưởng thụ, quá trình theo đuổi cô?

 

Tần Du càng nghĩ càng tức, bữa sáng đang nấu mì nửa, liền trực tiếp ném nồi xẻng xuống đất.

 

ngọn lửa cháy vượng trong bếp, cô nhặt nồi xẻng ném lên, rửa sạch sẽ.

 

Cuộc sống , chắc cũng giống như nhóm lửa, ai thể đảm bảo củi bỏ bếp đều khô? Thỉnh thoảng cũng sẽ củi phơi khô cho , đó cháy lên khói, hun cả . Gặp tình huống , cũng thể đập bếp .

 

Đống củi hoặc là lấy phơi , hoặc là củi khác hong khô.

 

Đợi đống củi ẩm cháy xong, bếp vẫn là bếp, ngày tháng vẫn thể tiếp tục trôi.

 

Cho nên hong khô củi.

 

Gặp vấn đề, thể tự sa sút.

 

Phải giải quyết!

 

Mì nấu xong, đặt bàn cơm.

 

Cố Cẩn đêm qua cũng ngủ ngon, nhớ tới sự khiêu khích ngông cuồng của Thẩm Triết, nhớ tới lá thư tình buồn nôn Tần Du cho Thẩm Triết, hận thể lôi Tần Du từ giường dậy tra hỏi một trận.

 

nghĩ đến tính tình ngang bướng của Tần Du, đột nhiên đủ dũng khí.

 

Lúc , liền thấy mì sợi nóng hổi Tần Du bàn.

 

Một bụng tức giận tan biến bát mì thơm ngào ngạt.

 

Bất kể Tần Du thư cho Thẩm Triết , nhưng Tần Du vẫn là vợ , là vợ danh chính ngôn thuận của .

 

Tần Du hiện tại sống thật lòng với cũng là thật.

 

Anh tại rối rắm mấy lá thư Tần Du cho Thẩm Triết đây, đối xử với Tần Du cũng tệ, bây giờ cũng đổi , Tần Du thế nào cũng thấy .

 

Tương tự, Tần Du chắc cũng , giữa chừng tâm tư lệch lạc, nhưng con là sẽ đổi, cô thư cho Thẩm Triết thế nào, cũng đang sống cùng .

 

Vả Thẩm Triết chỉ ở công xã mấy ngày, , họ căn bản thời gian gặp mặt.

 

Anh mà vì một đàn ông sức chiến đấu mà nản lòng, Thẩm Triết khiêu khích một cái liền d.a.o động cảm xúc, cách , thật sự trưởng thành.

 

Dùng đũa gắp mì lên, mì sợi thơm lừng nhai ngon, nước dùng đậm đà, từng sợi mì đều thấm đẫm hương vị.

 

“Hương vị thế nào?” Tần Du thấy Cố Cẩn ăn ngon lành, trái tim vẫn luôn treo lơ lửng lập tức trở về chỗ cũ, chỉ là lúc hỏi, vẫn chút thấp thỏm.

 

“Ăn ngon!” Cố Cẩn ngước mắt, khuôn mặt ôn hòa, khóe miệng mang theo nụ nhạt trả lời.

 

“Còn nữa ?” Tần Du mì trong bát hỏi.

 

Cố Cẩn bỗng chốc bật , giọng cố vẻ lạnh lùng : “Lại 'heo con tranh ăn' để thấy cảm giác thành tựu ?”

 

Tần Du sững sờ.

 

Trước lúc ăn gì đó, cô chê bộ dạng cố sức ăn của giống như heo con tranh ăn.

 

“Ăn no . Em biến thành heo con nuôi, ăn kiểm soát.”

 

“……” Cố Cẩn đây là đang đùa với ?

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

“Hôm qua tâm trạng lắm. Em đừng để ý, thường ngủ một giấc là khỏe !” Cố Cẩn giọng mang theo áy náy giải thích.

 

Sống mũi Tần Du cay xè, đột nhiên .

 

“Anh ý gì khác.”

 

Tần Du gật gật đầu, càng .

 

“Sao ?”

 

“Nghĩ , hôm qua em vui vẻ chuẩn sinh nhật cho , ăn; trái tim thủy tinh của em, thiếu chút nữa là vỡ .” Tần Du sụt sịt mũi, nửa đùa nửa thật trả lời.

 

Trái tim thủy tinh là thật sự vỡ.

 

Kỳ thật điều cô hơn là, cô dường như còn là chính , cô trở nên , vì Cố Cẩn đau lòng mà trầm mặc, vì Cố Cẩn vui mà cả đêm ngủ; vui mà vui, vì một câu giải tỏa của , mà quên hết cả hận thù.

 

“Cô ngốc !” Tim Cố Cẩn nhói, ngón tay thon dài sờ sờ mặt cô.

 

Chung quy, vẫn là luyến tiếc cô.

 

Luyến tiếc cô khổ sở.

 

Luyến tiếc cô đau lòng thút thít.

Loading...