Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 367: Đây là chuyện gì?

Cập nhật lúc: 2025-11-22 01:16:36
Lượt xem: 36

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Du trầm mặc.

 

Không trả lời.

 

Ai cũng gì.

 

Mưa to ngớt, nước mưa chảy từ mái hiên xuống, tụ ngói thành từng dòng suối nhỏ, nhỏ giọt xuống mái hiên, b.ắ.n lên vô bọt nước, bên tai đều là tiếng mưa rơi xôn xao.

 

khí trong nhà chính lạnh đến đáng sợ.

 

Lương Quân đầu Cố Cẩn, đôi mắt Cố Cẩn đen như vực sâu.

 

“Cố ca.” Làm đây?

 

Cố Cẩn lắc đầu.

 

“Cố ca, thật sự để chị dâu ?” Lương Quân buông tay đang cản Tần Du, nghi hoặc và khó hiểu hỏi.

 

Cố Cẩn lặng bên cửa Tần Du.

 

Trong mắt Tần Du gì khác, phòng , thu dọn vài bộ quần áo, đến bên Thẩm Hồng Mai và Tần Chấn Bân, : “Chú Tần, , chúng thôi.”

 

Thẩm Hồng Mai đầy bụng lời nghẹn trong cổ họng, bà hỏi Tần Du, cũng khuyên Tần Du.

 

thấy sự bình tĩnh đến tận xương tủy của Tần Du, bà liền một câu cũng hỏi , sợ Tần Du còn đau lòng hơn cả .

 

“Quần áo ướt, tắm nước nóng, ngủ sớm một chút.” Tần Du cầm ô bước màn mưa trong sân, giọng trầm thấp mát lạnh của Cố Cẩn liền vang lên lưng, nước mưa cuối hạ lạnh dường như chợt ấm.

 

Hốc mắt Thẩm Hồng Mai chợt đỏ lên, đầu Tần Chấn Bân.

 

Bọn họ rời , Cố Cẩn tuy giữ , nhưng lời thật ấm áp, quan tâm Tần Du, lo cô dầm mưa sinh bệnh.

 

Cho nên giữa hai đứa nó, cũng tệ như họ tưởng tượng.

 

Ít nhất Cố Cẩn cần Tần Du.

 

Bước chân Tần Du khựng , nhanh chóng dập tắt lời ấm áp của Cố Cẩn trong lòng, nhanh chóng sân.

 

……

 

“Cố ca, với chị dâu đây là ở riêng?” Lương Quân sốt ruột hỏi.

 

Tần Du , Cố Cẩn cũng chỉ một câu, bảo cô tắm nước nóng, ngủ sớm.

 

Lúc , nên trực tiếp ngăn , sống c.h.ế.t cho ?

 

Ở chung một nhà, vốn ngủ riêng phòng, bây giờ thì , còn ở riêng nhà!

 

“Lý Vệ Dân, ngày mai phiền tìm đưa thư. Nét chữ thư là của chị dâu , địa chỉ thư gửi về cũng là công xã. Tra một chút, rốt cuộc là ai mạo danh chị dâu thư.”

 

“Lương Quân, hai ngày , bảo vợ bầu bạn với chị dâu một chút.”

 

Con ngươi u tối của Cố Cẩn ánh lên ngọn lửa, còn về Thẩm Triết, nhất định tra cho rõ, cái thứ sinh ảo giác , rốt cuộc là cái gì? Là đồ dùng y tế là hàng cấm, đều lật cho rõ.

 

“Được.” Lý Vệ Dân đáp.

 

“Nhất định thành nhiệm vụ.” Lương Quân lập tức vui mừng đồng ý.

 

……

 

Ngày hôm .

 

Tần Du dậy, liền thấy bên ngoài ánh mặt trời rực rỡ, lá cây dương mai xanh biếc trong sân phản chiếu ánh sáng đủ màu nắng.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Buổi sáng sớm cơn mưa cuối hạ, nhiệt độ khí khác so với khi mưa.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-367-day-la-chuyen-gi.html.]

Hôm qua còn mặc áo ngắn tay, hôm nay tuy mặt trời lên, nhưng cũng lành lạnh từng cơn.

 

Tần Du khoác một chiếc áo khoác thức dậy.

 

Mẹ cô đang cho gà vịt ăn, Tần Chấn Bân đang chẻ củi, bà nội cô đang bữa sáng trong bếp.

 

Trong sân, tiếng gà mái cục tác, vịt kêu cạc cạc, khói bếp lượn lờ bay lên, Tần Du dựa cửa, lẳng lặng buổi sáng yên tĩnh mà náo nhiệt trong sân.

 

Lúc sống một , gà tự cho ăn, vịt tự cho ăn, củi tự chẻ, một ngày ba bữa tự , về, cô nháy mắt cảm thấy biến thành một đứa trẻ.

 

Có cha bà nội, nhà vịt, cuộc sống bình yên giàu .

 

“Du Nha, rửa mặt rửa tay, bà nội bữa sáng sắp xong .” La Hồng Diệp từ bếp, thấy Tần Du ở cửa, lớn tiếng đầy ôn nhu.

 

Đứa bé hôm qua trở về, cả thất hồn lạc phách.

 

Bọn họ chuyện của cô và Thẩm Triết, tiện hỏi, cũng dám hỏi.

 

Tần Du xưa nay là đứa trẻ ngoan, bọn họ tin tưởng cô.

 

Sau đó cô từ bên nhà cũ về, tắm rửa xong, ngoài trầm mặc vẫn là trầm mặc, họ càng dám hỏi.

 

Lo hỏi, tâm trạng Tần Du càng .

 

“Dạ.” Khóe miệng Tần Du nhếch lên, : “Con ngay.”

 

Mặt La Hồng Diệp sững , lập tức thở phào nhẹ nhõm, Tần Du còn thể , , nụ nhiễm lên đuôi mày: “Vậy nhanh lên! Sớm ăn gì nữa, bà nội thêm cho.”

 

“Bà La, đội trưởng, em Hồng Mai, ôi trời ơi thế ?” Bên ngoài thím Liên vội vã : “Vừa thấy Cố thanh niên trí thức chở cô gái mà Vu Đại Khang nhặt đường ! Cậu đưa cô gái đó về, tính toán khác?”

 

“Gì cơ?” Thức ăn cho gà tay Thẩm Hồng Mai lập tức rơi xuống đất, mặt đầy kinh ngạc.

 

La Hồng Diệp cũng sững sờ.

 

Tần Chấn Bân buông cây rìu tay, trấn tĩnh hỏi: “Thím Liên, thím rõ ràng xem.”

 

Thím Liên đập mạnh đùi, vô cùng đau đớn: “Ra là cũng ? Thật là gay go! Cố thanh niên trí thức đêm qua tới đây? Sáng sớm cũng tới?”

 

“Không .” Tần Chấn Bân trả lời.

 

mới từ ruộng rau hái ít đậu que về. Gặp thím Chu ở công xã, thím , thím tận mắt thấy Cố thanh niên trí thức đạp xe chở cô gái rời công xã, cô gái đó ở xe với Cố thanh niên trí thức, 'Anh họ, nơi chỗ gì , rời thì đừng nghĩ nữa'.”

 

“Thím Chu , liền sốt ruột, gọi to Cố thanh niên trí thức, hỏi ? Cố thanh niên trí thức trả lời.”

 

“Cậu bộ dạng , là thật sự cùng cô em họ chứ? Cô em họ đó, vẫn luôn ở cùng Cố thanh niên trí thức, ở nước ngoài tiền, vẫn luôn Cố thanh niên trí thức cùng bà nước ngoài.”

 

“Cậu , cũng với một tiếng, rốt cuộc là gì? Sẽ thật sự cứ thế luôn chứ?” Thím Liên mặt đầy lo lắng hỏi.

 

“Chấn Bân, Tiểu Cố nhất định là bỏ Du Nha .” Sắc mặt Thẩm Hồng Mai tái nhợt, hoảng loạn: “Không , em hỏi .”

 

Nói một tiếng thì còn , là là đưa , việc khác, trong lòng cũng rõ.

 

Đây một tiếng liền , là chuyện gì?

 

Tần Du lẳng lặng trong sân, xem phản ứng của cô, càng xem tim càng đau, nước mắt ngập vành mi.

 

Phản ứng của cô, giống hệt phản ứng đời khi Cố Cẩn từ mà biệt, bà tin Cố Cẩn sẽ vứt bỏ cô rời , gói một đống đồ đuổi theo Cố Cẩn, hy vọng đuổi kịp , chỉ là thời gian từ biệt họ.

 

Chỉ tiếc, chân tướng quá tàn nhẫn.

 

Bà cũng vì mà vội vàng mất mạng.

 

“Du Nha, ! Không ! Mẹ và chú Tần của con bây giờ tìm ngay, chắc chắn sẽ bến xe, chúng bây giờ đuổi kịp.” Thẩm Hồng Mai thấy Tần Du nước mắt lưng tròng, đau lòng an ủi.

 

“Mẹ, cần. Con .” Tần Du với Thẩm Hồng Mai, chỉ là chớp mắt, nước mắt liền phối hợp rơi xuống.

 

 

Loading...