Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 369: Tôi có thể chờ em
Cập nhật lúc: 2025-11-22 01:16:38
Lượt xem: 35
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tần Du đầu, liền lập tức hiểu vì hưng phấn, vì hóng chuyện.
Ngoài sân, gốc cây hòe đối diện cây long não, Thẩm Triết thẳng tắp, đeo cặp kính mà tròng bên trái chút nứt vỡ, cô chớp mắt.
Ánh mắt đó thẳng, chút che giấu, ý đồ đều phơi bày mặt .
Tần Du lạnh lùng lướt qua , đáy lòng giận đến mức lột lớp da giả tạo của .
“Tần Du, thể cùng ? thể chờ em.” Thẩm Triết từ gốc cây hòe tới, đôi mắt đầy mong đợi.
Nước da trắng, ngũ quan tệ, sáng sủa tuấn tú, đeo kính, xưa nay cho cảm giác ôn tồn lễ độ, nhưng giờ phút Tần Du cảm thấy đàn ông mặt như một con rắn độc, lè lưỡi, vảy rắn lạnh băng cọ lên cô, một cảm giác ghê tởm nên lời.
“ còn lựa chọn ?” Tần Du đè nén cảm xúc trong lòng, bình thản hỏi.
“Tần Du, … cũng , hôm qua kiểm soát như .” Thẩm Triết chút bối rối , xem như giải thích.
Tần Du nội tâm lạnh, kiểm soát ?
Đó là khống chế !
“Vậy theo !” Tần Du cúi đầu, nhẹ giọng .
Hôm qua cãi với Cố Cẩn, cô dự định cùng Thẩm Triết diễn một màn tình thâm, Cố Cẩn hết hy vọng.
Hôm nay Cố Cẩn cùng Tưởng Trăn , cô căn bản cần diễn nữa.
Bộ dạng Tần Du cúi đầu dám , Thẩm Triết cho rằng Tần Du ngượng ngùng, thẹn thùng, nội tâm vui mừng, : “Vậy khi nào chúng thể xuất phát? Chúng thể xong việc khám bệnh miễn phí , thêm một y tá, sẽ giải thích với bệnh viện, mấy cái vấn đề gì, chờ hoạt động kết thúc, chúng sẽ bàn bạc kỹ hơn!”
Tần Du ngoan ngoãn trả lời: “Được. Có thể theo kế hoạch định của các , giúp thu dọn đồ đạc nhé?”
“Đồ của nhiều lắm.” Thẩm Triết giấu biểu cảm, chút hổ: “Không cần .”
“Sao cần?” Tần Du hỏi , đưa tay gỡ kính Thẩm Triết xuống, chọc tròng kính bên trái vỡ, tròng kính rơi , chỉ còn cái gọng , đưa cho Thẩm Triết: “Tròng kính vỡ , đeo thoải mái.”
Thẩm Triết : “Không , ! Chờ lên trấn, đổi cái khác!”
Cặp kính , cố ý xử lý, những vết nứt vỡ , là quá trình phấn đấu của , càng là chứng kiến cho thành công và thắng lợi của .
Lý Vệ Dân và Cố Cẩn đều đ.á.n.h , nhưng kết quả thì ?
Kết quả hiện tại là, Tần Du cuối cùng vẫn chọn !
“Anh so đo?”
“Đây đều là những gì trải qua. , Cố thanh niên trí thức đ.á.n.h là đáng, sẽ đ.á.n.h trả. Vì em, lên núi đao xuống biển lửa cũng cam lòng.” Thẩm Triết dịu dàng thắm thiết .
Tần Du bật , khi việc, luôn cho rằng thiên y vô phùng (kế hoạch hảo), tự cảm động đến rối tinh rối mù.
“Em tin ?”
“Được.” Tần Du khách khí nhận lấy những lời , sắc mặt vui buồn: “Vậy thôi.”
“À, , !” Thẩm Triết chút . cưng . mà sợ.
Vốn tưởng ít nhiều sẽ chút trắc trở, ngờ, Tần Du đồng ý một cách bình thản như .
“Du Nha!” Quách Quế Trân kéo Tần Du.
Tần Du đây là ý gì? Thật sự cùng Thẩm Triết?
Tần Du đầu với Quách Quế Trân: “Chị Quế Trân, ngại quá, em thể xem của hồi môn cùng chị . Em giúp bác sĩ Thẩm dọn dẹp .”
“Em đây là…” Quách Quế Trân còn phản ứng kịp, Tần Du bắt đầu về phía ký túc xá công xã.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-369-toi-co-the-cho-em.html.]
Thẩm Triết theo.
“Tần Du, đồ của ở ký túc xá công xã.”
“?”
“Hôm qua Lý Vệ Dân ném đồ của ngoài, chăn gối, ba lô ngâm nước mưa, ở phòng y tế cả đêm.” Thẩm Triết đáng thương .
Tần Du chút kinh ngạc, khẽ thở dài, căm phẫn : “Lý Vệ Dân , thật quá đáng!”
Trong lòng là một luồng gió mát thổi qua, chỉ giơ ngón cái cho Lý Vệ Dân.
Ném lắm!
Tam quan chính!
Làm lắm!
“Giờ nắng, chăn, gối, ba lô đều phơi . Phơi khô tính.” Tần Du .
Hai đến phòng y tế.
Tần Du dạo một vòng bên trong, chăn và gối của Thẩm Triết đều ướt sũng, đặt ghế, đất là một vũng nước, hòm t.h.u.ố.c của cũng ướt.
“Anh mang gối và chăn phơi , dọn dẹp phòng y tế.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“À, !” Thẩm Triết đẩy gọng kính, mặt đầy vui mừng.
Thẩm Triết ngoài, Tần Du nhanh chóng mở hòm t.h.u.ố.c của .
Bên ngoài hòm t.h.u.ố.c bọc bằng ba lô vải, bên trong là hộp sắt, tất cả t.h.u.ố.c quan trọng của Thẩm Triết đều ở trong hộp sắt .
Hộp sắt mở, Tần Du nhanh chóng lướt qua, nhiều t.h.u.ố.c quý, cũng giá trị.
Điều cô bất ngờ, cũng là trong dự kiến, là hộp sắt vẫn giữ chất ăn mòn bỏng chân Tưởng Trăn lúc , chỉ là nắp chai vặn chặt.
Những chai lọ lớn nhỏ khác, đều nhãn.
Có nhãn, đều là t.h.u.ố.c đ.á.n.h dấu, cần nghi ngờ.
Cô tìm loại t.h.u.ố.c dùng với , đựng trong chai nhỏ, thì cũng là túi nhỏ, Tần Du quét mắt một , quét thêm nữa, vẫn phát hiện.
“Cô đang tìm gì?” Giọng lạnh lùng, đầy căng thẳng của Thẩm Triết vang lên ở cửa.
Tần Du khựng , lên, ánh mắt lạnh lùng .
Đầu Thẩm Triết ầm một tiếng, con ngươi Tần Du đầy hàn quang, độ ấm, , cái gọi là cùng , kỳ thật căn bản cùng, cô thuận theo như , chẳng qua là buông lỏng phòng , đó đến lật t.h.u.ố.c của ?
“ dọn dẹp đồ đạc giúp .” Tần Du trả lời.
“Đồ trong hòm t.h.u.ố.c của , cần cô dọn dẹp!” Thẩm Triết bước nhanh tới, giật hòm t.h.u.ố.c về tay , lạnh lùng : “Về những thứ thể chạm, đều chạm.”
“Không thể chạm, là bởi vì ở đây thứ gì đó thể để khác đúng ?” Khóe miệng Tần Du nhếch lên nụ trào phúng, lạnh lùng hỏi.
“Cô thấy gì ?” Thẩm Triết buột miệng hỏi, xong, lập tức sửa : “Không gì.”
“Ánh mắt lập lòe, đang dối.” Ánh mắt Tần Du lạnh lùng, lười tiếp tục vô nghĩa với : “Thẩm Triết, , hôm qua lúc đưa rượu, bỏ t.h.u.ố.c ở ?”
“ cô đang gì?” Thẩm Triết một mực phủ nhận.
Tần Du nhếch môi lạnh, chậm rãi đến bên Thẩm Triết, giọng nặng nề hỏi ngược : “Thẩm Triết, chúng đều là hiểu chuyện, hiểu rõ mà giả vờ hồ đồ, ý nghĩa gì?”