Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 377: Tôi muốn kiện các người

Cập nhật lúc: 2025-11-22 04:54:42
Lượt xem: 42

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chỉ là chút buồn .

 

Triệu Triều Hà lúc đòi công bằng cho Thẩm Triết, lật thuyền.

 

Vu Đại Khang , là cũng hoạt động gì với Triệu Triều Hà ?

 

“Vu Đại Khang, ông báo lên trấn thì cứ báo lên trấn.” Tần Chấn Bân cong cái lưng già của lên, trong giọng đầy khí thế và uy nghiêm: “Hai ngày nay xảy chuyện gì, trong lòng ông tự ?”

 

“Việc thì liên quan gì nhiều đến Triệu Triều Hà? Chị dâu vì chứng minh trong sạch, cô cứ xen ! Là , cũng cho chút màu sắc xem. Hơn nữa, đó, chị dâu cũng kéo Triệu thanh niên trí thức . Xen chuyện khác, luôn dạy dỗ.” Lương Quân đỡ Tần Chấn Bân, cũng cùng đối đáp Vu Đại Khang.

 

“Lương thanh niên trí thức, và Triệu thanh niên trí thức dù cũng từ một nơi đến. Cậu cũng quá nể tình.” Vu Đại Khang thất vọng với Lương Quân.

 

Tần Chấn Bân hừ lạnh một tiếng: “Vu Đại Khang, Lương thanh niên trí thức hiện tại là của công xã chúng . Cậu lời công bằng, tình ? Ông uống say , so đo với ông, ông mau về .”

 

Tần Du bên sân, Tần Chấn Bân và Lương Quân , trong lòng đầy cảm kích.

 

che chở cảm giác thật .

 

Bên sân, Triệu Triều Hà dẫn Tần Minh Nguyệt và Mạc Thúy Liên tới, bộ dạng ấm ức hùng hổ, con ngươi Tần Du lạnh băng, càng xem càng thấy buồn .

 

Dáng vẻ bạch liên hoa, tự chuyện gì trong lòng tự , ai cho cô tự tin, cứ thế đùng đùng đến tìm cô đòi giải thích.

 

“Triệu Triều Hà, ngoài! Đừng bẩn nhà !” Tần Du nhấc chân, khách khí ngăn Triệu Triều Hà ngoài cửa.

 

“Tần Du! Rốt cuộc là ai bẩn?” Triệu Triều Hà tức đến mặt đỏ bừng.

 

“Triệu Triều Hà, ai bẩn, còn cần ?”

 

“Tần Du, chị tư cách gì ? Chị hôn Thẩm Triết mặt , so với tình huống của hôm nay, gì khác ?” Triệu Triều Hà lớn tiếng chất vấn.

 

Tần Du lạnh lùng lướt qua cô : “Khác lớn. Ít nhất lòng hại !”

 

Khí thế chất vấn kiêu ngạo của Triệu Triều Hà lập tức đè xuống: “Chị ý gì?”

 

“Cô thấy ý gì, chính là ý đó!” Tần Du ngẩng đầu, ánh mắt sắc bén : “Triệu Triều Hà, chuyện của chúng , thật khó . Cô xin , nhưng thấy, cô càng nên thú nhận ! Nếu cô hối cải, chừng sẽ mềm lòng, còn thể cho cơ hội!”

 

Những khác đều tưởng Tần Du đang cãi với Triệu Triều Hà, chỉ Mạc Thúy Liên một bên trong lòng run sợ, thậm chí chút khẩn trương.

 

Những tội ác che giấu đó, những tâm cơ thể để khác đó, cứ như công bố ?

 

“Tần Du, Cố Cẩn chạy . Chị còn khoe khoang cái gì? Tần Chấn Bân, cho ông , kiện ông! Ông việc thiên vị bất công! Ông thiên vị! Ông bây giờ chỉ bao che cho nhà họ Tần!” Vu Đại Khang thấy Triệu Triều Hà Tần Du quát cho hình, liền chỉ Tần Chấn Bân lớn tiếng.

 

“Vu Đại Khang, ông cứ kiện . sợ! Cứ như từng ông chơi !” Tần Chấn Bân thẳng lưng, khí thế bức trả lời.

 

Tần Du khẽ : “Thời buổi , đều là sạch sẽ. Ai mà chút bí mật thể . Bí thư Vu, đôi khi, lo chuyện bao đồng, cũng ! Lỡ như lôi cả , thì mất nhiều hơn .”

 

Vu Đại Khang giật , đây ông từ ký túc xá Hạ Thanh Liên , bắt gặp. Lời của cô là ý gì?

 

“Được, ! Mấy bây giờ thành một nhà, khí thế liền giống. Công đạo ở lòng , sẽ ngày đến xử lý mấy !” Vu Đại Khang chột , hùng hổ bỏ .

 

Vu Đại Khang , Triệu Triều Hà cũng tức hộc m.á.u bỏ .

 

Đi vài mét, Mạc Thúy Liên đầu Tần Du, cô tưởng Tần Du sẽ gì đó, nhưng điều bất ngờ là, Tần Du gì cả.

 

Cô định tha cho Triệu Triều Hà như ?

 

“Làm việc thì thấy , gây sự thì nhất!” Tần Chấn Bân ôm eo, cà nhắc phòng, an ủi Tần Du: “Du Nha, con cần sợ! Có chú Tần của con ở đây, Vu Đại Khang nên sóng gió gì !”

 

“Cảm ơn chú Tần! Mẹ đỡ chú Tần lên giường, chú Tần chú sấp xuống, con xem eo cho chú.” Tần Du căn bản để Vu Đại Khang bọn họ mắt, cô xuống đây mục đích chỉ là vì vết thương của Tần Chấn Bân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-377-toi-muon-kien-cac-nguoi.html.]

 

Xốc áo Tần Chấn Bân lên, Tần Du màu sắc ở eo ông, lúc đầu eo ông đều là màu tím đen, hôm nay tuy thương, nhưng màu sắc bình thường hơn nhiều, ấn eo ông một chút, thở phào nhẹ nhõm: “Không , đáng ngại.”

 

“Chú cũng thấy vấn đề gì, chỉ là đau.” Tần Chấn Bân .

 

“Lát nữa con thêm chút t.h.u.ố.c bắc t.h.u.ố.c ngải cứu cho chú, mỗi ngày kiên trì , sẽ hơn nhiều.”

 

“May mà Du Nha. Chú cứ nghĩ, cái lưng già của chú chữa , nửa đời giường.” Tần Chấn Bân sấp giường lẩm bẩm.

 

Tần Du sững sờ, sống mũi cay xè. Ai ? Đời , những năm tháng của Tần Chấn Bân, thật sự là liệt giường.

 

May mắn cô trọng sinh trở về, mang theo bản lĩnh đời .

 

“…Nói bậy bạ gì đó?” Thẩm Hồng Mai tức giận đ.á.n.h Tần Chấn Bân một cái.

 

“Không, gì.” Giọng Tần Chấn Bân lập tức mềm xuống, với Thẩm Hồng Mai.

 

Bên ngoài, mặt trời chiều ngả về tây.

 

Lương Quân và Lý Vệ Dân ghế gỗ dài.

 

“Lý Vệ Dân, Cố ca vẫn về.” Lương Quân thấp thỏm hỏi Lý Vệ Dân.

 

“Ừ. Vẫn về.” Lý Vệ Dân trả lời.

 

“Cố ca chắc chắn sẽ về, đúng ?”

 

“Ừ.” Lý Vệ Dân đáp.

 

Ngày hôm nay trôi qua, Cố Cẩn nếu đưa Tưởng Trăn, thế nào cũng nên về .

 

Vậy mà về, lúc , cũng với ai trong bọn họ.

 

“Chị, chị dâu…” Lương Quân líu lưỡi.

 

Ngoài sân bước chân vui vẻ, hôm qua trời mưa, hôm nay nắng cả ngày, buổi tối trời quang mây, thời tiết .

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Hôm qua chiếu phim, hôm nay sẽ chiếu.

 

Tần Du thần sắc thản nhiên cây dương mai hoàng hôn nhuộm hồng, : “Lương Quân, về sớm . Tối nay phim, chị Quế Trân mong xem phim lâu lắm .”

 

“Chị dâu, Cố ca, chắc chắn sẽ về.” Lương Quân lên, dùng giọng khẳng định.

 

“Có lẽ .” Tần Du trả lời.

 

Mọi đều thích an ủi cô như , cô cứ nhận.

 

Giờ phút , Cố Cẩn đang ở một thôn trang cách đây mấy trăm km.

 

Anh và Tưởng Trăn ô tô chuyển sang xe ngựa, mất cả một ngày mới đến.

 

Phan Giai Di đội mũ rơm, mặc bộ quần áo thời thượng hợp với nông thôn, chờ họ ở ngã rẽ xã, thấy họ tới, mới thở phào nhẹ nhõm: “Cuối cùng cũng tới.”

 

Mắt Cố Cẩn dừng Phan Giai Di vài , đó đầu, nặng nề liếc Tưởng Trăn, Tưởng Trăn Phan Giai Di đánh, bắt.

 

Sự thật rõ ràng giống Tưởng Trăn .

 

Phan Giai Di cũng thương.

 

 

Loading...