Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 407: Đương hắn không biết giận!
Cập nhật lúc: 2025-11-22 23:49:37
Lượt xem: 39
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Quả nhiên, những tấm phim thật sự vấn đề gì.
Đây thật sự là chuyện .
Phim chụp bất cứ vấn đề gì, là vấn đề, mà là vì các thiết kiểm tra bệnh của bà.
Phương tiện y tế của bệnh viện huyện hạn, xem , bệnh của cô, thật sự đến bệnh viện lớn ở nơi khác xem.
Tâm trạng định của Thẩm Hồng Mai Tần Du cho bất an.
“Sao ? Tấm phim vấn đề ?” Thẩm Hồng Mai hỏi.
Tần Du lúc mới phát hiện, dọa bọn họ.
Cười : “Không vấn đề. Con xem hiểu, nên mới cau mày.”
Tần Du viện một cớ giải thích.
Thẩm Hồng Mai nhẹ thở phào một , : “Con bé , sợ c.h.ế.t khiếp. Không xem, con chằm chằm nửa ngày gì?”
“Được . C.h.ế.t cái gì mà c.h.ế.t?” Tần Du ôm lấy bả vai Thẩm Hồng Mai, nhíu mày vui hỏi .
“Con còn ! Mẹ con bây giờ khỏe , con cho xem, con với Tiểu Cố rốt cuộc là chuyện gì?” Thẩm Hồng Mai hỏi.
Tần Du hì hì : “Vừa con ? Đùa một chút thôi mà.”
Chỉ là ngờ cô ngay cả một chút đùa cũng chịu nổi.
Những lời thật, càng thể .
“Con cứ lừa !”
“Mẹ, thật lừa !” Tần Du đáp Thẩm Hồng Mai, xoay với cha Tần Tiểu Giang: “Chú, hôm nay thật sự cảm ơn chú!”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Quan hệ của họ với thím Xuân căng thẳng như , mà ông vẫn trượng nghĩa như thế.
“Du , em dâu, cảm ơn thì chú dám nhận. Chuyện , đều là do đàn bà nhà chú gây . Các cháu , tính tình bà cố chấp, nhận định chuyện gì, bất kể hợp lý , đều bừa! Làm hại các cháu đây…” Cha Tần Tiểu Giang càng càng hổ thẹn, : “ bây giờ bà sai , hy vọng các cháu đại nhân nhớ tiểu nhân, so đo với bà . Dạo , bà cứ la hét om sòm, cũng ngày nào yên .”
Thẩm Hồng Mai mềm lòng, cảm thán một tiếng: “Kỳ thật, chúng cũng là một nhà, cùng một tộc.”
Nói là một nhà, là cùng một tộc.
Mẹ cô đây là tha thứ .
Đây là bản chất mộc mạc nhất của dân quê ở thời đại , đại đa họ đều chất phác, lương thiện.
Không bao lâu , Cố Cẩn trở về.
Trong tay xách hai túi sữa bột, một túi cho Thẩm Hồng Mai, một túi cho cha Tần Tiểu Giang.
Tay chú Tần Nhị run, Cố Cẩn cho ông thứ gì khác, mà là sữa bột!
Ông sống từng tuổi, hiếm khi thấy thứ quý giá !
Thỉnh thoảng khoe khoang , nhà ai đó, con cái đều là uống sữa bột lớn lên!
Loại nông dân nghèo như bọn họ, quanh năm suốt tháng ấm no là vấn đề, con cái đói, thể mua chút bánh quy là ghê gớm lắm , con sinh , sữa, kinh tế đặc biệt eo hẹp, thì dùng nước cơm để cho uống.
Hơi chút tiền, thì mua chút bột gạo pha cho uống.
Một túi bột gạo to cũng chỉ vài hào.
Sữa bột , mấy đồng, là ba đồng là năm đồng?
Chú Tần Nhị âm thầm bấm ngón tay tính toán, nếu là ba đồng, thì ông nửa tháng. Nếu là năm đồng, thì sai biệt lắm cả tháng…
Quý đến mức , thật hoảng, giống như cầm củ khoai lang nóng hổi, cứ Cố Cẩn: “Cố thanh niên trí thức, cái thể nhận! Đưa em dâu đến thị trấn một chuyến, còn tốn một túi sữa bột, mà nhận, thì đúng là già mà hổ!”
“Chú, cho bọn trẻ con ăn.” Cố Cẩn nữa đưa sữa bột cho ông.
Chú Tần Nhị do dự một chút, con dâu cả Lan Chi của ông sắp đến ngày sinh con.
Lan Chi từ khi mang thai, thể vẫn luôn , thật sự sợ lúc sinh sữa.
“ ! Chú họ, chú cứ nhận !” Thẩm Hồng Mai nghĩ nghĩ .
Đưa bà đến thị trấn là chuyện nhỏ, nhưng thể nợ nhân tình thì cứ nợ nhân tình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-407-duong-han-khong-biet-gian.html.]
Tần Du đầu Cố Cẩn, với điều gì đó.
Lại ngờ, cô còn mở miệng, Cố Cẩn mở miệng: “Mẹ, chú, hai về . Con còn chút việc, lát nữa về .”
Vẫn như cũ thèm liếc Tần Du một cái, xem cô như khí.
“……” Tần Du.
……
“Sao ? Đây là ?” Tần Chấn Bân việc trở về, Thẩm Hồng Mai đưa thị trấn, cả yên.
Vừa chuẩn đến thị trấn, Tần Du và Thẩm Hồng Mai xe ngựa của chú họ Tần Du trở về.
“Không gì! Chỉ là tim thắt đau một chút, Tần Du với Tiểu Cố liền nhất định đưa em thị trấn. Chụp phim , việc gì!” Thẩm Hồng Mai trả lời.
“Vậy là , là !” Tần Chấn Bân liên tục .
Trái tim vẫn luôn treo lơ lửng cuối cùng cũng an rơi xuống đất.
“Cố thanh niên trí thức ?”
“Nó ở thị trấn chút việc, về .” Thẩm Hồng Mai trả lời Tần Chấn Bân, trừng mắt liếc Tần Du một cái.
Tần Du cúi đầu.
“Em dâu, cái thật sự thể nhận!” Suốt đường về, chú Tần Nhị thấp thỏm yên, nghĩ nghĩ , vẫn quyết định trả sữa bột cho Tần Du.
“Chú, hôm nay chú cứu cháu. Chú là ân nhân của chúng cháu, cái chú nhất định nhận. Nếu , cháu coi như chú đang ghét bỏ.” Tần Du bá đạo nhét trở .
“Vậy, … …” Chú Tần Nhị lay chuyển Tần Du, đành ôm túi sữa bột về nhà.
“Nghe , Tần Du cho chú họ cô sữa bột, là Cố thanh niên trí thức mua.”
“Không chỉ mua một túi, chỗ thím Thẩm cũng một túi. Nghe đây, nó cũng mua cho Tần Du.”
“Cố thanh niên trí thức chỉ tiền, mà còn hào phóng. Chịu chi cho nhà vợ như , thật là hiếm thấy!”
“Đâu chỉ hiếm thấy! Chịu chi cho nhà vợ nhiều tiền như , căn bản là ai.”
“Tần Du mệnh thật ! Tìm một đàn ông trai tiền, còn chịu tiêu tiền!”
“Nó tặng quà cho chú họ Tần Du, thím Xuân mà còn giở trò gì nữa, thì thật điều.”
“ , đúng !”
“Xem kìa, Cố thanh niên trí thức hình như mua thịt cho nhà thím Thẩm.”
“Trên tay, hình như còn đường trắng.”
“Còn vải vóc!”
“ cho bà , đứa cháu quý t.ử nhà ! Tám tuổi một chữ bẻ đôi , học ở lớp Cố thanh niên trí thức mấy ngày, thế mà tên !”
“Thằng con nhà cũng , đếm . Có thể đếm từ một đến mười!”
Sau mùa thu, các xã viên rảnh rỗi, hễ rảnh là tụ tập buôn chuyện.
Người thảo luận qua , gần như đều là Cố Cẩn.
Cố thanh niên trí thức biến thành thầy giáo Cố, uy tín học vấn, trị đám trẻ con nghịch ngợm trong trường, đối với cha vợ vợ và ruột thì vô cùng hào phóng, đối với hàng xóm láng giềng thì vô cùng hữu hảo.
Chỉ một điều là, Cố Cẩn dạo căn bản là thèm để ý đến Tần Du.
Tần Du quan sát mấy ngày, cũng hiểu , Cố Cẩn đây là dùng dư luận để gây áp lực cho cô.
Anh như , nếu cô còn đòi ly hôn, thì cô sẽ trở thành phụ nữ điều nhất trong mắt cô và Tần Chấn Bân, càng sẽ trở thành phụ nữ ngu ngốc cả công xã chỉ trích.
“Cố Cẩn!”
Chạng vạng tan học, Tần Du ở bên cạnh trường học đợi , thấy , liền gọi một tiếng.
Ánh mắt sâu thẳm của Cố Cẩn vẫn dửng dưng như cũ, liếc cô một cái, ưỡn n.g.ự.c xem cô như khí, hề dừng , kiêu ngạo lướt thẳng qua cô.
A, đòi ly hôn với , còn tìm gì?