Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 423: Mệt như cún

Cập nhật lúc: 2025-11-23 07:44:17
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong nhà, Tần Du và Hứa Tiểu Cầm hai bận rộn.

 

Sau khi nôn xong, Tần Du cả còn chút sức lực.

 

Hứa Tiểu Cầm siêng năng, cũng đảm đang.

 

Thấy Tần Du khỏe, cô bé nấu cơm nấu nướng, đặc biệt nhanh nhẹn, còn nấu một nồi cháo.

 

Màu sắc hấp dẫn, trông vẻ ngon.

 

"Chị, em vịt ướp tương. Em . Anh trai dạy em ." Thức ăn xong, hai trong lúc chờ Cố Cẩn, Hứa Tiểu Cầm dùng cử chỉ tay với Tần Du.

 

"Em ở đây thấy chán ?" Tần Du hỏi.

 

Hứa Tiểu Cầm liên tục xua tay: "Em , bên trai sẽ thiếu hàng."

 

Tần Du , con nhà nghèo đúng là sớm lo toan.

 

"Anh trai vì chữa bệnh cho em mà tốn nhiều tiền. Nhà em, thật còn nợ nần, em kiếm thêm chút." Hứa Tiểu Cầm tiếp tục hiệu, cô bé cũng kiếm thêm ít tiền cho thím, như thím thể sẽ dễ dãi với em họ hơn một chút.

 

"Được, chuyện chúng sắp xếp ngay. Ngày mai mua vịt về là thể bắt đầu."

 

Tần Du , nhưng nghĩ đến cảnh vịt, m.á.u chảy đầm đìa, cô cảm thấy khó chịu.

 

"Vâng. Cảm ơn chị."

 

"Không gì, việc thì thể . em vẫn nghỉ ngơi cho , cổ họng em vẫn khỏi hẳn."

 

Cổ họng của Hứa Tiểu Cầm, cô dùng châm cứu giải độc cho cô bé lâu, nhưng hiệu quả vẫn lý tưởng lắm.

 

Lúc Cố Cẩn trở về, thấy hai trong nhà đang bên bàn cơm chờ .

 

Hứa Tiểu Cầm ngoan ngoãn yên, Tần Du đang nhẹ nhàng vỗ đầu cô bé, hai dường như đang chuyện gì đó, hài hòa.

 

"Anh về ." Cố Cẩn xách một túi đồ lớn, đặt tay Tần Du.

 

"Anh Cố, ăn cơm ạ." Hứa Tiểu Cầm dùng cử chỉ tay với Cố Cẩn.

 

Cố Cẩn rửa tay xong, bàn cơm.

 

"Ban nãy qua chỗ trai em, lấy ít đồ về, cho các em ăn." Cố Cẩn tâm trạng tệ với Hứa Tiểu Cầm.

 

Hứa Tiểu Cầm chút kinh ngạc, vội hiệu: "Không cần ạ. Em thích ăn. Mấy thứ đó là để bán lấy tiền."

 

"Kiếm tiền là để các em ăn ngon hơn." Cố Cẩn đáp, Tần Du.

 

Tần Du uể oải gắp chút rau xanh, ăn một lát, cảm thấy nhạt nhẽo vô vị.

 

Hôm nay mệt quá, đến ăn uống cũng còn khẩu vị.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Bữa cơm nhanh chóng kết thúc, Tần Du ăn chẳng mấy miếng, cảm thấy no, mà cũng cảm thấy no.

 

"Hôm nay mệt cả ngày , nghỉ ngơi sớm chút." Cố Cẩn cố cho giọng bình thường nhất thể.

 

Tần Du gật đầu, nghĩ Hứa Tiểu Cầm thể cũng ăn no, cô định soạn túi đồ Cố Cẩn mang về.

 

Sữa bột... óc chó, vừng, hạt dưa, xí , kẹo, bánh quy... Trong túi, là những thứ .

 

Đắt nhất là sữa bột, Tần Du cầm hộp sữa bột lên hỏi Cố Cẩn: "Tặng ?"

 

Quách Quế Trân đang mang thai, chẳng lẽ là mua giúp Lương Quân?

 

"Em hôm nay mệt, pha cho em uống." Cố Cẩn trả lời.

 

Tần Du nhịn , bật : "Sữa bột đắt như , em mang thai, cũng sinh con, xa xỉ gì?"

 

Sau khi điều kiện hơn, cô thói quen uống sữa bò.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-423-met-nhu-cun.html.]

 

bây giờ, tuy cô chút tiền, nhưng cũng đủ để ngày nào cũng uống sữa, hơn nữa sữa bây giờ là hàng hiếm, thật sự rẻ.

 

"..." Cố Cẩn nhíu mày, : "Làm vợ , nhất định đợi dịp đặc biệt mới uống sữa ? Bây giờ thể bắt đầu uống ."

 

"Không uống!" Tần Du từ chối.

 

"... Phải uống..." Cố Cẩn .

 

"Đã uống là uống!"

 

"Thôi , hôm nay em mệt. Vợ của , chiều, sủng." Cố Cẩn chủ động lùi một bước.

 

"..." Chuyện thì liên quan gì đến chiều với sủng? Tần Du thế nào cũng thấy hành vi hôm nay của Cố Cẩn kỳ quái, kỳ quái đến mức lén lén lút lút.

 

Chỉ là cô cũng nghĩ nhiều, mệt quá .

 

Sáng sớm dậy quá sớm, tuy mới 8 giờ tối, nhưng cô mệt như cún.

 

...

 

Quách Quế Trân và Lương Quân cũng bận rộn cả ngày.

 

Vốn dĩ nhiều định náo động phòng, nhưng vì chuyện của chú Quách, ai dám náo.

 

Sau khi chú Quách cứu sống, họ vẫn yên tâm, hai phiên canh chừng.

 

Buổi tối chú Quách tỉnh một lát, ăn chút đồ, ngủ , Quách Quế Trân và Lương Quân mới về nhà nghỉ ngơi.

 

Hai cũng mệt lử.

 

Quách Quế Trân xuống giường là ngủ ngay.

 

Trong bụng đứa nhỏ năm tháng, tuy là tân hôn, Lương Quân cũng dám gì.

 

Quách Quế Trân ngủ mơ màng, dường như thấy tiếng của thím Úc.

 

"Thím Úc."

 

"Quế Trân, thím đến thăm con. Thím đây, con với Lương Quân sống nhé. Chăm sóc bản cho , cũng coi chừng chồng ."

 

"Thím Úc, thím ?"

 

"Quế Trân, ngoan. Sau nhớ đến thăm thím." Thím Úc với cô, cứ thế bước .

 

Quách Quế Trân đuổi theo, nhưng cũng đuổi kịp.

 

"Thím Úc!" Quách Quế Trân bỗng giật tỉnh giấc.

 

Một giấc mơ bình thường như , khiến cô toát một mồ hôi lạnh.

 

"Quế Trân, ?" Lương Quân cố gắng mở đôi mắt m.ô.n.g lung, vẫn tỉnh ngủ hẳn hỏi.

 

"Em mơ thấy thím Úc. Thím thím ..." Quách Quế Trân trả lời.

 

"Bà ? Không về nhà ?"

 

Quách Quế Trân chợt tỉnh táo hẳn. Những lời thím Úc với cô ban ngày hôm qua, cô thấy gì đó , cái gì mà, sợ là chờ chị họ về.

 

"Lương Quân, bây giờ mấy giờ ?"

 

"Anh cũng , đang mơ màng, bên ngoài gà hình như gáy hai ba lượt , chắc là sắp sáng?"

 

"Dậy! Em cảm thấy !" Quách Quế Trân khoác vội cái áo, kéo Lương Quân, thẳng đến nhà Vu Đại Khang.

 

Vừa đến ngoài sân nhà Vu Đại Khang, họ ngửi thấy mùi t.h.u.ố.c trừ sâu nồng nặc.

 

 

Loading...