Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 442: Mưu kế nhỏ đã thành công

Cập nhật lúc: 2025-11-23 11:32:23
Lượt xem: 45

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Thế nào? Theo nhé?” Sầm Luân nghiêm túc hỏi.

 

“Lăn!” Cố Cẩn khẽ nâng mí mắt, khách khí mắng.

 

“Chào bác sĩ Sầm.” Tần Du vô cùng khách khí chào Sầm Luân.

 

Sầm Luân sững sờ, mắt đào hoa híp , hỏi: “Tần Du ‘nhi’, em là bác sĩ?”

 

“...” Tần Du sững sờ một lát.

 

Sầm Luân hình như từ đầu đến cuối giới thiệu là bác sĩ.

 

“Tần Du ‘nhi’ chỉ lớn lên hoa dung nguyệt mạo, bế nguyệt tu hoa, mà còn băng tuyết thông minh! Có em , chuyên trị loại đàn ông như Cố Cẩn ‘nhi’, nên đoán đúng ?”

 

Cố Cẩn mày nhíu càng chặt, tay gõ gõ bàn đá: “Làm ơn bỏ chữ ‘nhi’ cho !”

 

Sầm Luân giả vờ thấy Cố Cẩn kháng nghị, Tần Du : “Tần Du ‘nhi’, khi đến đây, hỏi thăm qua, em cũng là bác sĩ của công xã. Sau chúng là đồng nghiệp, nhất định chung sức hợp tác, giao lưu sâu sắc!”

 

“Cô cùng hệ thống với . Không cần cùng việc!” Cố Cẩn lập tức phản đối.

 

Cái gì gọi là chung sức hợp tác, giao lưu sâu sắc?

 

“Cố Cẩn ‘nhi’, cái đầu nhỏ của đang nghĩ đến cái gì đen tối đấy? và Tần Du ‘nhi’, chỉ bồi dưỡng tình đồng nghiệp sâu đậm thôi.” Sầm Luân ngậm mồm.

 

“Cô thiếu chút tình cảm đó của .” Cố Cẩn lạnh nhạt .

 

“Cái đồ hũ giấm chua! Vợ như , quản chắc?” Sầm Luân dậy, vuốt quần áo nhăn của , rạng rỡ : “Được . Bác sĩ Sầm việc đây. Hai nhớ tới tìm nhé. Bất kể ai tìm , đều vui đó.”

 

“Sau tìm ! Không đắn!” Sầm Luân , Cố Cẩn liền sa sầm mặt với Tần Du.

 

“Em thấy khá mà.” Tần Du đáp.

 

“Tốt chỗ nào?”

 

“Trông trai, dí dỏm, hài hước, nhất định sẽ là một trầm và phóng khoáng.”

 

“...” Cố Cẩn Tần Du khen ngợi liền vui, mày nhíu càng chặt, khó chịu hỏi: “Lời của , em đều ?”

 

“Anh đối xử với em . Động một chút là sa sầm mặt, còn cứng như đá. Sao em lời ?” Tần Du quật cường hất cằm, tức giận hỏi .

 

Cố Cẩn chọc tức điếng : “Anh cần , em chính là đến gần !”

 

“Anh ngang ngược vô lý!” Tần Du hừ lạnh một tiếng, lườm Cố Cẩn một cái bật : “ mà, nếu t.ử tế, vợ ơi, ngoan ngoãn lời nhé, em vẫn sẽ .”

 

“... Anh dỗ em, em sẽ . Anh mắng em, sẽ chỉ em nảy sinh lòng phản nghịch thôi.”

 

“Mắng em, là dỗ em, tự chọn .” Tần Du hung hăng .

 

“...” Cố Cẩn con ngươi bình tĩnh phụ nữ mặt, dường như thấy cô gái nhỏ hung hăng đàm phán với đầu tiên, lời cứng rắn, nhưng thực chất chỉ là một kẻ lừa đảo dỗ ly hôn.

 

“Không chọn thì thôi! Bác sĩ Sầm trông y thuật cao, , em thể thỉnh giáo .” Tần Du lườm một cái, lập tức ngoài.

 

Cố Cẩn bước nhanh ngăn Tần Du .

 

Tần Du ngẩng đầu, Cố Cẩn, chờ đợi.

 

Cố Cẩn mày nhíu nhíu, cả vô cùng khó chịu.

 

Nghẹn nửa ngày, một câu: “Ở yên trong nhà, lời.”

 

Tần Du rạng rỡ, gật đầu, : “Vâng. Em về nhà đây.”

 

“Cố Cẩn ‘nhi’ ngoan ngoãn, lời vợ Cố Cẩn ‘nhi’… Tần Du ‘nhi’ ngoan ngoãn, lời chồng Tần Du ‘nhi’…” Sầm Luân từ ngoài sân , ý trong mắt tài nào che giấu , tất cả đều là vẻ đầy ẩn ý.

 

“Anh tới gì?” Cố Cẩn chút mất mặt, ghét bỏ hỏi.

 

hình như rơi cái gì đó. Ờ... tìm thấy, thôi đường tìm.” Sầm Luân lượn một vòng trong sân, lặng lẽ ghé sát tai Cố Cẩn, nhẹ nhàng : “Rất tiềm chất sợ vợ. Chậc chậc... , ?”

 

“Anh là ai?”

 

“Thôi . Cậu đúng là đồ mới nới cũ. đây.”

 

Nằm ngoan ngoãn trong phòng, Tần Du chuyện, cô liền nhịn .

 

Lúc trẻ , cái miệng cũng quá lẳng lơ .

 

Buổi tối Cố Cẩn hâm canh gà Thẩm Hồng Mai . Kỹ thuật nấu nướng của vẫn tệ hại như cũ, chỉ là hâm đồ ăn, mà suýt chút nữa cạn cả nồi nước.

 

Tần Du nể tình nghiêm túc như , nên chê .

 

Uống canh xong, Cố Cẩn đổ cho cô một chậu nước rửa chân.

 

Nước ấm áp, ấm đến tận tâm can.

 

“Sao gì?” Tần Du ngâm chân, hỏi.

 

Cố Cẩn trả lời, sắc mặt như một biểu cảm gì.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-442-muu-ke-nho-da-thanh-cong.html.]

“Em rửa xong . Cùng nghỉ ngơi nhé?”

 

“Ừ.” Cố Cẩn lên tiếng.

 

Tần Du ngoan ngoãn lên giường, chỉ thấy Cố Cẩn đổ nước rửa chân của cô , đóng cửa cẩn thận, kiểm tra chăn cho cô xong, lập tức về phòng của .

 

“...” Tần Du tự nhận là đủ thẳng thắn .

 

Cố Cẩn đây là ý gì?

 

Trước sống c.h.ế.t ngủ cùng cô, bây giờ biến thành Liễu Hạ Huệ trong lòng mà vẫn loạn?

 

Tần Du ôm gối của , lập tức sang phòng Cố Cẩn, đặt gối xuống bên cạnh , : “Em lạnh!”

 

“...”

 

“Giúp em ấm .” Tần Du cần Cố Cẩn đồng ý , thẳng lên.

 

“...”

 

Chuyện nam nữ, ăn quen bén mùi.

 

Khi Tần Du đến gần, Cố Cẩn cả m.á.u nóng chợt sôi trào, mỗi một tế bào đều đang reo hò, đều đang mong đợi...

 

Cảm giác , thật đúng là mạng.

 

Dường như sắp mất kiểm soát.

 

Theo bản năng, dịch xa mép giường.

 

“...” Tần Du.

 

Người cõng cô là .

 

Người lau chân cho cô là .

 

Người hâm canh cho cô là .

 

Người cho cô chuyện nhiều, tiếp xúc nhiều với đàn ông khác là .

 

Người rửa chân cho cô cũng là .

 

Trong lòng rõ ràng quan tâm cô, nhưng vì ngay lúc , xa cách cô như ?

 

“Cố Cẩn, gì thế?” Tần Du chẳng thèm quan tâm hổ .

 

Người đàn ông , cô nếu tính toán theo đuổi một nữa, thì theo đuổi đến cùng.

 

Không cần giống đời , cứ ẩn nhẫn, chờ đợi.

 

“Trước là ai ôm em hôn, ôm em yêu? Bây giờ như , là ý gì? Là ngủ với em , liền cần em nữa ?” Tần Du ánh mắt khóa chặt , dồn dập hỏi.

 

Cố Cẩn động đậy, mắt Tần Du.

 

“Trước là ai , sống chung với , phép chiến tranh lạnh. Bây giờ thế ?”

 

“Anh và em lúc đó giống .” Cố Cẩn khí thế yếu .

 

“Chỗ nào giống? Anh vẻ nóng bỏng, nhưng còn bây giờ? Anh đối với em xa cách, lạnh lùng như băng, chính là chiến tranh lạnh!” Tần Du tố cáo.

 

“Được, cần em thì thôi!” Giọng Tần Du chợt nghẹn ngào, mắt hạnh long lanh phủ một tầng nước, tủi vô cùng: “Ở bên , cứ như là đang ở góa . Em sống kiểu nữa! Em chán ngấy , ngày mai em tìm Sầm Luân còn hơn. Dù cũng trai, ngắm thôi cũng thấy lời . Hơn nữa, còn vẻ hảo cảm với em…”

 

“... Ặc...” Lời còn xong, đột nhiên cảm giác va một lồng n.g.ự.c rắn chắc.

 

Biểu cảm tủi khó chịu của Tần Du lập tức thu , khóe môi cong.

 

Không dễ dàng gì, đủ chiêu trò, thiếu điều treo cổ tự t.ử diễn, cuối cùng cũng động tác.

 

Mưu kế nhỏ thành công.

 

Trong lòng vui như nở hoa, xán lạn vô cùng.

 

“Đừng nghĩ lung tung mấy chuyện vớ vẩn. Ngủ !” Cố Cẩn vươn tay, gối đầu Tần Du lên cánh tay , giọng nhanh chậm, trầm thấp .

 

“Vâng.” Tần Du nhúc nhích, ngoan ngoãn .

 

Cô vợ nhỏ gây náo loạn một hồi, đại khái là mệt thật , bao lâu, bên tai lập tức truyền đến tiếng hít thở đều đều và ôn hòa.

 

Cố Cẩn đầu, lẳng lặng bên cạnh.

 

Đại khái là vì cô thắng , trong lòng vui vẻ, mày giãn , khóe miệng nhếch lên.

 

Trước lúc cô ngủ, mày luôn nhíu chặt, nhiều , khóe mắt còn vương nước mắt.

 

Vẫn là dáng vẻ ngủ say sưa xinh như bây giờ của cô là nhất.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Đặc biệt là cái miệng nhỏ , ướt át phấn nộn, như quả đào chờ hái.

 

Cố Cẩn dậy, chậm rãi cúi xuống, môi cô, mềm mại và non mịn...

Loading...