Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 448: Đều phải giữ được!

Cập nhật lúc: 2025-11-23 13:59:45
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Có gọi bác sĩ Sầm mới tới công xã ?” Tần Du cầm đèn pin lên, hỏi Tần Tiểu Giang.

 

“Có gọi. em cho bác sĩ Sầm phòng chị dâu, chị dâu là đàn bà, ông là đàn ông!” Tần Tiểu Giang đáp.

 

“…” Ngu .

 

“Chị ơi, còn một chuyện nữa, .” Tần Tiểu Giang run giọng .

 

“Nói .”

 

“Mẹ em chuyện đây, lúc chị cán bộ chuyên chính trấn bắt, là em với chị dâu mật báo cho chị. Mẹ em giờ đang giận lắm.”

 

“?” Tần Du thầm nghĩ . Chuyện Tần Tiểu Giang và Từ Lan Chi giấu kỹ. Giờ thím Xuân , quá nguy hiểm.

 

“Mẹ em ma ám nữa, trở về như đây . Chị ơi, em sợ lắm, lỡ chị dâu c.h.ế.t thì bây giờ?” Tần Tiểu Giang với giọng đầy sợ hãi.

 

Thím Xuân hở là đánh, hở là mắng . Từ Lan Chi tuy là chị dâu, nhưng đối xử với . Có gì ngon, ngoài phần cho Tần Xuyên (cháu trai) thì cũng để dành cho một phần. Những hôm mắng vô cớ, đều ngủ ở phòng cả và chị dâu.

 

“Tần Tiểu Giang, đừng sợ. Có chị đây.” Tần Du nắm c.h.ặ.t t.a.y Tần Tiểu Giang, vội vã chạy về phía nhà .

 

Ngoài sân nhà Tần Tiểu Giang, ít vây xem. Ánh sáng yếu ớt xuyên qua lớp giấy dán cửa sổ.

 

Cánh cửa gỗ phòng Từ Lan Chi "kẽo kẹt" mở , bà mụ bưng từ trong một chậu m.á.u loãng. Không khí nồng nặc mùi m.á.u tanh.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Tần Du thấy , lòng chùng xuống. Từ Lan Chi băng huyết. Cứ kéo dài thế , sẽ là một xác hai mạng!

 

“Mẹ, chị con tới , để chị ?” Tần Tiểu Giang núp lưng Tần Du, lí nhí với thím Xuân.

 

Thím Xuân đang giữa sân, khi ánh mắt bà dừng Tần Du và Tần Tiểu Giang, vẻ mặt lập tức trở nên hung dữ: “Tần Tiểu Giang, mày là cái đồ lương tâm, cái đồ ăn cây táo rào cây sung! Mày chạy ngoài, tìm con đàn bà độc ác !”

 

“Mẹ, chị con là bác sĩ.” Tần Tiểu Giang mắng cho nước mắt lưng tròng.

 

“Bác sĩ? Tần Tiểu Giang, mày cút đây cho tao! Chuyện cũ tao còn tính sổ, mày mà qua đây, xem tao đ.á.n.h c.h.ế.t mày !” Thím Xuân giận dữ .

 

“Kẽo kẹt” một tiếng, cửa phòng Từ Lan Chi mở. Bà mụ đỡ đẻ nổi tiếng trong làng đầy máu, hốt hoảng tới mặt thím Xuân: “Mẹ thằng Biển Rộng ơi, cố hết sức . Nhà bà thương lượng , giữ lớn giữ nhỏ?”

 

Thím Xuân liếc sắc lẹm về phía cửa sổ phòng Từ Lan Chi, liếc sang Tần Du và Tần Tiểu Giang, : “Việc còn hỏi ? Đương nhiên là giữ đứa nhỏ!”

 

“Bà ơi, giữ lớn, giữ vợ con.” Lời thím Xuân dứt, tiếng Tần Biển Rộng lập tức vang lên.

 

Thím Xuân trừng mắt Tần Biển Rộng, với bà mụ: “Nghe . Giữ đứa nhỏ!”

 

“Giữ vợ con!” Tiếng Tần Biển Rộng át cả tiếng thím Xuân, gắt lên.

 

“Tần Biển Rộng, mày câm mồm! Không phép !” Thím Xuân quát lên, thẳng mặt trong sân: “Mày mà còn chống đối tao, thì cút ngoài đường mà ngủ! Cái loại như Từ Lan Chi, ăn cây táo rào cây sung, nó c.h.ế.t thì cứ để nó c.h.ế.t!”

 

Tần Du thấy bộ dạng của thím Xuân, tức giận chịu nổi. Nhân lúc thím Xuân để ý, cô lẻn theo bà mụ phòng Từ Lan Chi, cài chốt cửa .

 

“Tần Du, cái con đàn bà xui xẻo ! Mày mới sảy thai, còn hết cữ, chạy đến nhà tao gì! Mày ám c.h.ế.t nhà tao ?”

 

“Cút đây cho tao! Mày là cái đồ lòng lang sói, nếu cháu tao mệnh hệ gì, tao để yên cho mày !”

 

Thím Xuân ngoài cửa gào thét.

 

Tần Du hít sâu một , coi như tai điếc mắt ngơ, đến mặt Từ Lan Chi.

 

Sắc mặt Từ Lan Chi trắng bệch, thoi thóp mái tóc đen xõa. Thấy Tần Du bước , nước mắt cô cứ thế tuôn rơi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-448-deu-phai-giu-duoc.html.]

“Chị dâu, em đây.”

 

“Tần Du, chị sắp c.h.ế.t .” Từ Lan Chi bằng giọng khàn đặc.

 

mất bao nhiêu máu, chỉ lúc , cô còn chút sức lực nào. Không còn sức để sinh con.

 

“Chị dâu, tin em.” Tần Du lấy từ trong túi một cục đường đỏ, nhét miệng Từ Lan Chi, “Chị ăn tạm , lát nữa em bảo rặn, chị hãy dùng sức.”

 

Ngọt. Ngọt quá. Lòng Từ Lan Chi như rót một dòng nước ấm. Dường như một sức mạnh đáng tin cậy nào đó, cô bỗng thấy thêm sức lực.

 

“Được.” Từ Lan Chi gật đầu.

 

“Bà ơi, ngôi t.h.a.i thuận, đúng ạ?” Tần Du sang hỏi bà mụ.

 

Bà mụ cũng ngoài 50 tuổi, cũng . Bà đỡ đẻ cho nhiều , hiếm khi xảy vấn đề.

 

. Bị băng huyết nặng quá, nếu cũng hỏi giữ lớn giữ nhỏ. Cứu cả hai thì ai chẳng . cũng hết cách .”

 

“Bà ơi, giờ cháu xoay ngôi thai. Chúng nhất định giữ cho cả và con đều bình an.” Tần Du bình tĩnh .

 

“Cô xoay bằng cách nào?”

 

“Bà ơi, cháu cần nước sôi.” Tần Du với bà.

 

Bà mụ lập tức đưa cho Tần Du chậu nước sôi bà mang .

 

Tần Du dùng nước sôi rửa sạch tay , xoay ngôi thai.

 

“Chị dâu, chị nghỉ một lát . Cố gắng hồi sức.” Tần Du xoay ngôi thai, với Từ Lan Chi.

 

Từ Lan Chi gật đầu.

 

“Bà mụ, đá con Tần Du cho ! Nếu cháu mệnh hệ gì, bà cũng chịu trách nhiệm!” Tiếng thím Xuân ồn ào bên ngoài vọng , “Đừng cứu nhầm! Nếu cứu cái đứa nên cứu , cũng tìm bà tính sổ!”

 

“Thím Xuân, thím thế mà . Dù gì Lan Chi cũng đang sinh con cháu cho nhà thím, thím thế độc miệng quá.” Hàng xóm trong sân mà chướng tai, lên tiếng khinh bỉ.

 

“Nó suốt ngày cửa , cổng , các tưởng nó là thứ ? cho các , các lầm to. Đợt hại thê t.h.ả.m như , đều là nhờ phúc của nó! Hồi Tần Du đầu cơ trục lợi, chính nó là mật báo. Tần Du tin nên mới vứt hết tương với vịt muối .”

 

“Lúc đó, nó một lủi lên núi, cầm theo dây thừng. Ai cũng tưởng nó thắt cổ, vì đối xử với nó tàn nhẫn quá, nó sống nổi, thắt cổ. thực tế, các ai ngờ ? Nó thắt cổ? Nó là ăn no nê ở trại heo , vác cái bụng bầu nặng, mệt quá nổi! Lão nương đây nó hại thảm! Cuối cùng còn nó vu vạ là bà già độc ác!”

 

Thím Xuân kể lể với .

 

Trước giờ bà , hôm nay Tần Tiểu Giang cầm kẹo sữa Đại Bạch Thỏ Cố Cẩn cho, khoe với Từ Lan Chi, cẩn thận lỡ miệng.

 

mới , tại Tần Du và Cố Cẩn đối với Tần Tiểu Giang như . Cũng mới , Từ Lan Chi lúc mang thai, ăn uống tệ, thỉnh thoảng còn ăn riêng, do nhà đẻ ( lục soát) chu cấp, mà là do Tần Du.

 

“Chuyện qua . Giờ thím lôi gì?”

 

Nói cũng , nếu cứ nhất quyết nhằm Tần Du, thì cũng xảy chuyện . Nói thẳng , chẳng là do bà tâm địa độc ác gây sự ?

 

“Qua ? Chuyện , qua !” Thím Xuân hung tợn : “Một đứa hại c.h.ế.t , giữ trong nhà gì. C.h.ế.t cho sạch!”

 

Trong phòng, Từ Lan Chi thấy lời thím Xuân, nước mắt ngưng trào . Hóa , bà ghét bỏ đến thế.

 

Tần Du nhạy bén nhận , niềm tin nhen nhóm trong Từ Lan Chi, ý sống của cô đang dần biến mất.

 

Cô hét lớn ngoài cửa sổ: “Tần Biển Rộng, còn vợ nữa, thì lấy giẻ lau nhét cái miệng độc ác của !”

 

 

Loading...