Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 456: Một nam một nữ đáng sợ
Cập nhật lúc: 2025-11-23 23:00:50
Lượt xem: 44
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Toa tàu càng lúc càng ồn ào, chen chúc, quan tâm ít, mà hóng chuyện xem trò vui cũng chẳng kém.
Họ tắc nghẽn cả toa tàu .
Tiếng kêu đau đớn của sản phụ vang lên tàu.
Nhân viên tàu chuyển sản phụ đến khu vực giữa toa 1 và 2, chỗ lối giữa các giường , nơi đông như .
sản phụ vỡ ối, đang máu, họ chuyên nghiệp, dám tùy tiện di chuyển cô .
Chỉ thể ở chỗ hành lang nối giữa hai toa tàu, dùng một tấm chăn mỏng rèm che tạm, tạo thành một gian tương đối kín đáo, đỡ sản phụ đó.
“A! sinh nữa!”
“Đau c.h.ế.t mất!” Tiếng sản phụ mỗi lúc một cao hơn.
“Đừng kêu nữa! mới một câu mà cô giận, giờ thì .” Giọng một đàn ông vang lên.
“Anh câm miệng cho ! Vợ sắp đẻ, còn trách cô giận! Anh đúng là cái đồ lương tâm!” Một giọng phụ nữ lớn tuổi át .
Người đàn ông bà cụ mắng xong thì im bặt.
“Gã đàn ông , thật gì. Vợ bụng to như , mà còn chọc tức, cãi với vợ tàu.”
“ đấy. Loại lấy gì?”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Đứa bé là sinh thì sinh, sinh là sinh chắc? Hắn còn cảm thấy vợ đẻ tàu là mất mặt ?”
“Sinh con giống như gà mái đẻ trứng ?” Người đàn ông đồng loạt lên án , yếu ớt phản bác.
“Gà mái đẻ trứng? Mày đẻ trứng cho tao xem. Đồ khốn nạn nhà mày, thì đừng !” Bà cụ từ trong rèm bước , cởi chiếc giày đang , đập mấy cái gã đàn ông, “Y hệt bố mày, vô tâm vô phế!”
Tần Du đến nơi, cơ bản nắm tình hình.
Sản phụ m.a.n.g t.h.a.i 9 tháng, đang theo chồng về quê.
Trên tàu, sản phụ ăn một suất cơm dưa chua, chồng tiếc tiền mua, mắng vợ tham ăn, sản phụ tức quá cãi với chồng, cãi xong kích động, động t.h.a.i khí, vỡ ối, m.á.u ngừng.
Cũng may là chồng cô ở đây, điều ấm áp duy nhất là bà chồng bênh vực con dâu.
“Chào chị! là bác sĩ thực tập ở công xã Linh Khê, trấn Linh Khê.” Tần Du với nhân viên tàu.
Nhân viên tàu , cuối cùng cũng bác sĩ tới, vô cùng kích động: “Vậy mau lên. Phải , cô đỡ đẻ ?”
“Cô đương nhiên đỡ đẻ, đây cô ở công xã là nuôi heo, một đỡ cho heo mười một con heo con. Chuyện náo động cả trấn Linh Khê đấy.” Trong đám đông, giọng đầy châm chọc của Ôn Dục Bác vang lên.
Vừa đám Cố Cẩn bẽ mặt. Sỉ nhục .
Giờ Tần Du đến, để Tần Du bọn họ dịp hùng.
“…” Nhân viên tàu.
“…” Bà chồng của sản phụ sững sờ vài giây, : “Đỡ đẻ heo con cũng là kinh nghiệm đỡ đẻ, dù cũng còn hơn là ai.”
Chỉ thể phó mặc may rủi thôi.
“Mẹ, cũng thể như ! Vợ con heo . Cô cô là bác sĩ thực tập, chắc chắn là ngay cả giấy phép hành nghề cũng .” Chồng sản phụ lên tiếng.
Bà chồng dùng chiếc giày đập gã con trai, : “Giờ là lúc nào ? Chỉ cần cứu vợ mày là ! Mày còn chê tư cách? Tao cho mày , nếu mày con trai tao, tao ném mày xuống tàu ! Vợ con mày mà mệnh hệ gì, tao để yên cho mày !”
“Mẹ, còn tưởng con là nhặt về, cô mới là con đẻ của đấy.” Bị ruột đánh, gã đàn ông tủi .
Tần Du hai con họ, lắc đầu.
Loại đàn ông , ai lấy đúng là xui xẻo.
Điều may mắn duy nhất là, bà chồng còn phân biệt trái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-456-mot-nam-mot-nu-dang-so.html.]
“Câm miệng!” Bà cụ quát lớn, đầu với Tần Du: “Cô nương, phiền cô! Đàn bà sinh con là một chân bước quỷ môn quan, cầu xin cô.”
Tần Du kéo túi kim châm của tấm rèm.
Hành lang toa tàu xóc nảy dữ dội.
Sản phụ bám chặt lấy tay nắm cửa, đau đến nghiến răng nghiến lợi.
Tần Du nhanh chóng kiểm tra tình trạng sản phụ: đầu t.h.a.i nhi hướng xuống, ngôi t.h.a.i thuận.
Nước ối vỡ, cổ t.ử cung mở hai ngón tay.
Điều cô thấy may mắn là, xuất huyết nhiều, nhưng thực chỉ là thấy hồng, chỉ nhiều hơn khác một chút, chứ kiểu băng huyết như Từ Lan Chi.
Sản phụ dáng cao lớn, đủ điều kiện sinh nở. Chỉ là ở hành lang tàu hỏa, điều kiện sinh nở quá gian khổ.
“Bà ơi, bà ở bên ngoài, lấy chút nước sôi tới. Còn nữa, kêu con trai bà mang một cái ghế đẩu đây.” Tần Du chỉ đạo sản phụ xuống, với bên ngoài.
“Ai, , !” Bà cụ lập tức đáp, đầu con trai: “Mày, mau trong!”
“Con? Đàn bà sinh con, con gì? Đàn ông thấy máu, vận khí , sẽ gặp xui xẻo!” Chồng sản phụ từ chối .
“Vợ con mày mà còn, đó mới là xui xẻo thật sự!”
“Con cũng !” Gã đàn ông từ chối vô cùng dứt khoát.
“Bốp!” Cố Cẩn bên ngoài tấm rèm nổi giận, đ.ấ.m một cú mặt gã đàn ông.
Gã đàn ông đầu, Cố Cẩn với vẻ khó tin, c.h.ử.i ầm lên: “Mày thần kinh ? Mày dám đ.á.n.h tao?”
Gã vung nắm đ.ấ.m định đ.á.n.h Cố Cẩn.
Mắt Cố Cẩn hề lay động, tay giơ lên, trực tiếp tóm gọn nắm đ.ấ.m của gã lòng bàn tay, lạnh lùng : “Mày mà , băm nát chính là mày!”
Anh ngại đ.á.n.h cho cái đầu của loại đàn ông nở hoa.
Gã đàn ông khí thế lạnh lùng, áp đảo của Cố Cẩn dọa sợ, tay giơ lên, tóm chặt, chặt đến mức thể động đậy. Đây chắc chắn là võ, thể chọc .
Hiểu rõ là đ.á.n.h Cố Cẩn, gã đàn ông đành hậm hực cầm một chiếc ghế đẩu nhỏ, chui rèm.
“Anh lên ghế, đỡ vợ !” Giọng Tần Du lạnh lùng .
“Tại ?”
“Bởi vì như cô sẽ dễ sinh hơn.” Tần Du trả lời.
“Đến bao giờ?”
“Không . Có thể một hai tiếng, thể năm sáu tiếng, cũng thể một ngày một đêm.” Tần Du trả lời, thời gian tùy thuộc tình trạng của sản phụ, con cố định.
Gã đàn ông , cảm thấy da đầu tê dại: “Lâu như , thế chẳng tê cứng ? lâu thế, ngoài.”
Tần Du phẫn nộ, một cái tát dứt khoát giáng mặt gã đàn ông, : “Anh sợ mệt, sợ tê ? Vậy lúc 'sung sướng' gì? Sung sướng xong liền chịu trách nhiệm! Anh , nhưng phụ nữ , chỉ mệt, mà còn đau.”
“Cô là ai? Cô cũng đ.á.n.h ?”
“Bốp!” Tần Du tát thêm một cái nữa, “Không chỉ đ.á.n.h một cái, còn đ.á.n.h hai cái! Chưa từng thấy loại đàn ông như ! Không hổ, trách nhiệm, gánh vác! Anh ? Có đỡ ?”
“Nếu đỡ?”
“Anh mà đỡ, sẽ đ.á.n.h đến khi nào chịu đỡ thì thôi!” Tần Du giọng lạnh lùng , “À, cũng thể ngoài! Chỉ cần khi ngoài, thể giữ băm thành thịt nát!”
“…” Gã đàn ông tưởng tượng đến Cố Cẩn đang bên ngoài đẩy , trong lòng sợ hãi.
Lại Tần Du đang hung dữ, mặt lạnh như sương, sợ ấm ức : “Vậy xuống đỡ cô , ?”
Một nam một nữ , thật là đáng sợ!