Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 461: Vợ bé bỏng xinh thật đấy
Cập nhật lúc: 2025-11-23 23:00:55
Lượt xem: 44
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Một cơn gió lạnh buốt thổi qua.
Kinh Đô khô và lạnh, gió buốt.
“Lại tuyết rơi!”
Con đường lát đá phiến rộng mở nhanh chóng phủ lên một lớp tuyết mỏng như bạc. Trên đường nhiều , ai nấy đều mặc áo khoác thật dày, ô tô, đạp xe đạp, chậm rãi trong mưa tuyết.
Ngày đầu tiên đến Kinh Đô, gặp ngay một trận tuyết lớn.
Những bông tuyết trong suốt bay lả tả xuống những mái nhà bằng, chẳng mấy chốc, mái nhà như trải một lớp chăn bông trắng xoá.
“Anh Cố, oa!” Một chiếc xe ba bánh đạp qua bên cạnh, Lương Quân hưng phấn chào họ.
Cố Cẩn nhạt: “Xem thằng nhóc Lương Quân hưng phấn kìa.”
Lý Vệ Dân cũng đầu thoáng qua Cố Cẩn và Tần Du, đó nhanh chóng khởi động xe ba bánh, vèo một cái chạy tít xa mặt họ.
“Tốc độ chậm một chút, sẽ lạnh.” Cố Cẩn nắm lấy tay Tần Du.
Tay Tần Du lạnh băng, như một cục nước đá.
Cố Cẩn nhíu mày, mua quần áo cho cô, nhưng quên mua găng tay.
Tần Du đầu , một đôi mắt hạnh long lanh, ngập nước đang mỉm chằm chằm , cô cứ , mãi.
Như thể đang hỏi : Không mặc kệ em, tránh xa em ? Sao quan tâm em nhiều như ?
Cố Cẩn đặt tay cô lòng bàn tay , đó đầu , mắt mũi, mũi tim, trong một giây về vẻ mặt lạnh lùng, kiêu ngạo, chỉ con đường phía .
“…” Tần Du.
Chiếc xe ba bánh kêu “kẽo kẹt” một quãng đường dài, dừng một khu tập thể hai con sư t.ử đá chồm hổm.
Tần Du ngẩng đầu , mái ngói đen quen thuộc, cánh cổng sắt sơn màu đỏ rực, đến , nhà Cố Cẩn, ở ngay đây.
“Tần Du, chút việc, em ở đây đợi một lát. Anh ngay.” Vừa xuống xe, Cố Cẩn đặt hành lý xuống, liền vội vã rời .
Tần Du lầm, xuống xe, lập tức chạy như bay ngoài.
Tà áo gió màu xám của tung bay, bước nhanh nhẹn mà tiêu sái.
Giống hệt kiếp , bỏ cô ở cổng sân .
Vừa còn cảm thấy quan tâm, chút giống.
Giờ xem, so với đây, gì khác biệt?
…
Triệu Triều Hà từ bên ngoài về sân, đầu liền thấy một chiếc xe ba bánh dừng ở cổng.
Điều cô kinh ngạc và phẫn nộ là, xuống xe chính là Tần Du và Cố Cẩn.
Điều cô càng thấy thú vị hơn là, hai xuống xe, Cố Cẩn lập tức chạy mất, bỏ Tần Du một ở cổng.
Cô đang chuẩn về nhà, liền gõ cửa nhà bên cạnh.
“Ô, Triều Hà, hôm nay về sớm ?”
“Dì Ôn, ngoài cổng một mới tới, trông vẻ nhút nhát, dám sân. Có là bảo mẫu nhà dì từ quê lên ?” Triệu Triều Hà hỏi.
“Người nhà giới thiệu cho một bảo mẫu, là hôm nay đến. Giờ , chắc là sắp tới . Để xem.” Ôn Tuyết Vi suy nghĩ .
“Vậy chắc là đúng . Cháu thấy cô đó một lúc . mãi sân, chắc là tìm thấy nhà dì.” Triệu Triều Hà vẻ bụng nhắc nhở.
“ xem đây.” Ôn Tuyết Vi vội vàng .
Sắp Tết , trong nhà bao nhiêu việc, ai giúp, một bà đúng là xoay xở xuể.
“Vâng, dì .” Triệu Triều Hà nhếch mép lạnh, bước chân uyển chuyển nhẹ nhàng về nhà .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-461-vo-be-bong-xinh-that-day.html.]
Tần Du nếu dám đến Kinh Đô, thì cứ để cô bẽ mặt cho hả .
…
Tần Du đặt đồ đạc mái hiên cổng, Cố Cẩn bỏ cô , tuy cô nhà Cố Cẩn ở , nhưng nếu tự , chắc chắn sẽ Khương Khởi Lệ chê .
Nhìn tuyết bay lất phất, cô chờ thêm mười phút.
Nếu mười phút nữa, Cố Cẩn , cô liền về. Quay về trấn Linh Khê.
Cô bây giờ là Tần Du của kiếp , cô tiền, thể tự do .
Một phụ nữ trung niên từ trong sân , bà mặc áo khoác màu xanh biển, đội mũ và quàng khăn, bước nhanh về phía cô.
Người cô nhận , là con dâu nhà họ Ôn. Cố Cẩn gọi bà là dì Ôn.
“Mới đến ?” Ôn Tuyết Vi cẩn thận hỏi.
Triệu Triều Hà cô gái đây lâu, nhưng bà cảm thấy, cô gái giống từ nông thôn lên.
Bà nhớ bảo mẫu ở quê mà đồng nghiệp trong cơ quan giới thiệu, mặt đen nhẻm, nứt nẻ vì lạnh, thấy họ là co rúm cả .
Ngược cô gái , làn da trắng nõn, như trứng gà bóc, gió thổi mặt cô ửng hồng, nhưng nẻ, đôi mắt to sáng, mũi tinh xảo, trông còn xinh hơn cả con gái thành phố. Cô mặc một chiếc áo khoác màu xám nhạt, thần thái ung dung, dáng vẻ ưu nhã.
Hoàn giống những bảo mẫu từ quê lên mà bà từng gặp, một chút rụt rè.
Chưa đến cái khác, chỉ riêng chiếc áo khoác cô, cũng hề rẻ.
Bà vẫn luôn mua, nhưng túi tiền eo hẹp. Muốn mua cho con gái trong nhà, thì túi tiền càng eo hẹp hơn.
Ôn Tuyết Vi Tần Du, càng trong lòng càng lấn cấn, bây giờ bảo mẫu từ quê lên cũng quý khí thế ?
Tần Du mỉm , đúng là khác kiếp là mấy, dì Ôn thấy cô, câu hỏi đầu tiên cũng y hệt .
“Vâng.” Tần Du gật đầu.
“Từ nông thôn lên, xe lâu lắm nhỉ?” Ôn Tuyết Vi hỏi tiếp.
“Vâng ạ.” Tần Du trả lời.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Ôn Tuyết Vi Tần Du, cô trả lời như , chút vui mừng, nhưng trong lòng càng thêm thấp thỏm.
“Vậy theo nhé?” Ôn Tuyết Vi thăm dò hỏi.
Trong lòng bà vẫn đang rối rắm, cô bảo mẫu ăn mặc thế, xinh xắn thế , liệu chịu khó việc ?
Bà bên cạnh cô, hiểu cảm giác mới là bà v.ú già, còn cô mới là đại tiểu thư.
Tần Du , từ chối: “Dì ơi, ngại quá, cháu đợi Cố Cẩn. Anh ngoài mua đồ.”
“Cháu?” Ôn Tuyết Vi tên Cố Cẩn, lập tức nuốt ngược câu "Cháu đến bảo mẫu ?" bụng. Bà , hỏi: “Cháu đang đợi Cố Cẩn? Cháu cùng Cố Cẩn về Kinh Đô ?”
“Vâng ạ.” Tần Du trả lời.
“Cháu là vợ mà nó cưới ở nông thôn? ?” Ôn Tuyết Vi chắc chắn lắm, hỏi.
Tần Du gật đầu.
Ôn Tuyết Vi cuối cùng cũng hiểu .
Bà tự nhủ, thảo nào cô bé thể mặc đồ và quý khí như , là Cố Cẩn mang về, thì cũng bình thường.
Ông bà nội của thằng bé đó tiền, ruột nó cũng tiền, mua cho vợ nó một bộ quần áo cũng là bình thường.
Chỉ là điều bà thắc mắc là, khi Triệu Triều Hà về Kinh Đô, hỏi vợ Cố Cẩn trông thế nào, Triệu Triều Hà , vợ Cố Cẩn gầy nhỏ, ngày nào cũng mặt dày bám theo Cố Cẩn, mặt mũi sần sùi, còn mụn mủ, chảy nước vàng, đến mức ăn vô.
Bây giờ thấy cô vợ bé bỏng của Cố Cẩn, rõ ràng như Triệu Triều Hà .
Cô vợ bé bỏng , trông xinh , xinh, nếu cô gái từ nông thôn đến, bà còn tưởng là tiểu thư nhà giàu nào đó.