Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 466: Ngọn nguồn từ đầu đến cuối

Cập nhật lúc: 2025-11-24 02:33:39
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cố Cẩn mới về sân. Cố Cẩn xe của Cục Cảnh sát đưa . Cả khu sân ồn ào.

 

“Thằng hỗn thế ma vương đúng là hỗn thế ma vương! Đi nông thôn một thời gian, còn tưởng là nó sẽ đổi chứ?”

 

“Khương Khởi Lệ cũng thật dễ dàng, Cố Cẩn từ nhỏ lớn lên, bà cũng cứu từ nhỏ đến lớn!”

 

“Nghe , cô vợ nhỏ từ nông thôn tới của Cố Cẩn, còn dám chống đối cha của Cố Cẩn! Ai da, khoa trưởng Cố là uy nghiêm như , mà cô cũng dám chống đối, thật là dân quê trời cao đất dày!”

 

Cái sân cũng chỉ lớn như , giọng Cố Uy lớn, mắng Cố Cẩn là đồ khốn, mắng Cố Cẩn là vương bát đản, bảo Tần Du cút về, đều thấy.

 

Triệu Triều Hà nép bên cửa sổ nhà , vén rèm xem tình hình bên ngoài, xem đến trong lòng cô sảng khoái. Vốn định trị Tần Du một trận, ngờ Cố Cẩn bắt . Báo ứng đến thật đúng là nhanh. Đỗ Bình gãy tay gãy chân? Xem xuất phát từ chủ nghĩa nhân đạo, lúc đám đông vắng bớt, cô xem một chút.

 

Ôn Tuyết Vi thấy Cố Cẩn bắt , vội đến xoay vòng: “Thằng bé ! Nhiều năm như , đổi cái tật ? Tại cứ động một chút là đ.á.n.h ? Vậy bây giờ? Chọc con trai của cục trưởng Đỗ. mấu chốt là, thời buổi , cũng mấy dám mặc cả với cục trưởng Đỗ?”

 

Cục trưởng Đỗ quan lớn như , con trai của ông chịu thiệt thòi , thể tùy tiện nuốt trôi? Sớm Cố Cẩn cái kiếp nạn lao tù , thà đừng trở về còn hơn.

 

“Mẹ, đây Cố Cẩn thế cũng , thế cũng . Giờ bộ dạng , thật đúng là giống chút nào!” Ôn Dục Bác sô pha, hả hê .

 

Mấy năm nay, thiếu khen Cố Cẩn mặt . Trong miệng , chỉ cần so sánh, Cố Cẩn là ánh trăng sáng trời, còn là đống phân ánh trăng. Trên tàu hỏa, dập tắt uy phong của Cố Cẩn, châm chọc và Tần Du, ai ngờ, ngược họ vả mặt. Giờ thì . Cố Cẩn về bắt . Anh cuối cùng cũng xả một ngụm ác khí.

 

“Nó bắt , thì cũng là trai! Người lớn lên hơn con, lớn lên cao hơn con, chính là khí thế hơn con!” Ôn Tuyết Vi liếc trắng con trai một cái. Thằng con ngốc nhà bà, tại cứ đối đầu với Cố Cẩn?

 

“Mười năm tám năm nữa nó từ trong tù , biến thành tên tội phạm lao động cải tạo lôi thôi, xem nó còn , còn khí thế !” Ôn Dục Bác bực bội .

 

“Thì nó cũng là tội phạm lao động cải tạo nhan sắc đỉnh nhất!”

 

“Con nhất định là con ruột của !”

 

“Cái chỉ IQ của con, cũng thấy con là con ruột của !”

 

“……” Ôn Dục Bác.

 

……

 

Tần Du theo xe của Cố Cẩn suốt. Đuổi theo đến cổng sân, xe cảnh sát xa. Cô mờ mịt đường phố trắng xóa.

 

Cố Cẩn trông mong Cố Uy. Cố Uy phỏng chừng là cho dù cứu, cũng là lực bất tòng tâm. Nghe qua, cái vị cục trưởng Đỗ , cấp bậc cao hơn ông nhiều. thể mặc kệ . Luôn thể giúp Cố Cẩn.

 

“Chị dâu!” Tần Du dọc theo đường mấy bước, thì thấy tiếng của Lý Vệ Dân.

 

Lý Vệ Dân đẩy xe đạp, đội mũ, cũng mang khăn quàng cổ, tóc đều là tuyết trắng, mặt gió thổi đến đỏ bừng, chắc là đến quá vội, nên mũ và khăn quàng cổ cũng kịp mang.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-466-ngon-nguon-tu-dau-den-cuoi.html.]

“Vừa Cố của cục cảnh sát đưa ?” Lý Vệ Dân hỏi.

 

Thủ đô lớn lớn, một khi gió thổi cỏ lay gì, liền sẽ trong thời gian ngắn nhất. Lý Vệ Dân thấy tiếng còi cảnh sát, thấy phương hướng của tiếng còi, cảm giác , lập tức chạy tới.

 

“Ừ.” Tần Du , đôi mắt trong veo Lý Vệ Dân: “Lý Vệ Dân, chuyện của Cố Cẩn, hẳn là , đúng ?”

 

Lý Vệ Dân Tần Du đến hoảng hốt, chỗ nào che giấu, : “Vâng.”

 

“Nói cho , tình huống cụ thể.”

 

“Lúc đưa Lương Quân và vợ về, Cố với , xử lý Đỗ Bình.”

 

“Chuyện thấy Đỗ Bình, là lúc ở bên mới .” Tần Du rõ ràng tin lời Lý Vệ Dân. Sau khi cô và Cố Cẩn lên xe ba bánh, Lý Vệ Dân căn bản chuyện riêng với Cố Cẩn.

 

“Lúc đó, xe của chúng qua xe của hai , Cố Cẩn hiệu tay cho .” Lý Vệ Dân trả lời.

 

Tần Du kinh ngạc Lý Vệ Dân. Cố Cẩn và Lý Vệ Dân thế mà thể dùng qua tay hiệu, như liền quyết định xong sự việc.

 

“Lúc hai đến sân, xe đạp, bấm chuông. Cố Cẩn liền . hỏi , nhất định là hôm nay ? Anh đúng .”

 

“Lúc đ.á.n.h Đỗ Bình, Cố cho . Anh dùng một viên kẹo sữa Thỏ Trắng, tìm một đứa bé, bảo nó giúp truyền lời cho Đỗ Bình. Đỗ Bình chuẩn sân liền , theo đứa bé con hẻm nhỏ.”

 

“Trong hẻm, Cố đ.á.n.h Đỗ Bình. đ.á.n.h nặng bao nhiêu, . Lúc , chỉ một câu, hôm nay từng tới đây.”

 

“Sau đó đạp xe đưa về.”

 

cũng đ.á.n.h Đỗ Bình t.h.ả.m như !” Lý Vệ Dân vô cùng áy náy .

 

“Anh thật là hồ đồ!” Tần Du giọng lạnh băng.

 

“Chị dâu, việc của ! đáng lẽ ngăn Cố .”

 

“Được . đại khái hiểu rõ sự tình . Việc , cũng thể trách . Cố Cẩn việc gì, ai ngăn !” Đó chính là một con lừa bướng bỉnh. Có thù tất báo.

 

“Vậy bây giờ chúng bây giờ?” Lý Vệ Dân sốt ruột hỏi.

 

Cố Cẩn đưa cục cảnh sát, kỳ thực cũng một hai , nhưng giống đây. Trước đây và việc, đều đáng nhắc tới. Không giống như Đỗ Bình hôm nay.

 

Tần Du trong đầu ngừng tìm kiếm đời chức quan cao hơn vị cục trưởng Đỗ , mà còn qua với .

 

“Lý Vệ Dân, nơi nào thể gọi điện thoại? gọi điện thoại.” Một cái tên đột nhiên nhảy trong óc, Tần Du bỗng nhiên thông suốt. Người , hẳn là ích hơn những khác.

 

 

Loading...