Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 468: Cái đồ trời đánh này!

Cập nhật lúc: 2025-11-24 02:33:41
Lượt xem: 44

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lãnh Nghị , mày nhíu chặt.

 

“Lão Đỗ cũng quá coi là trung tâm . Rượu mời uống thích uống rượu phạt. Sau ông đừng mà cầu cạnh !”

 

Cố Liệt mày cũng trầm xuống, thần sắc căng thẳng.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

“Hiện tại thế lực ở thủ đô, rắc rối phức tạp. Năm nay mấy vị nguyên thủ ngã xuống, quan viên đổi. Mỗi một thế lực đều đang tính toán loại trừ ngoài, đều đang tạo uy vọng. Cố Liệt, là, chúng cứ chờ đợi thêm. Người ở phòng tạm giam, tương đối mà , càng an hơn.” Lãnh Nghị với Cố Liệt.

 

Ít nhất ở phòng tạm giam, bọn họ đều thể vài lời. Cố Cẩn ở đây, tương đương là ở mí mắt của , thiệt thòi .

 

Cố Liệt tình hình lúc khẩn trương, nhưng chính là thông suốt. Chuyện khác, ông thể mở một mắt nhắm một mắt, duy nhất chỉ đứa cháu trai . Mấu chốt lúc , còn thể sử dụng hồ sơ cơ mật.

 

“Cố Liệt, ông tin . và ông giống . Chỉ cần cửa đột phá, tuyệt đối sẽ cho bọn họ bất kỳ đường sống nào!” Lãnh Nghị giọng đanh thép lạnh lùng: “Người quân lữ, một lời , tứ mã nan truy.”

 

Ông là thật sự tức giận. Vị trí của lão Đỗ hiện tại, là nơi đều ngưỡng vọng. ông nếu điều, thì , ông cũng sẽ nể nang nửa điểm giao tình.

 

Cố Liệt lời hứa của ông, sắc mặt mới dịu một chút.

 

“Báo cáo!” Giọng của một cảnh vệ khác vang lên.

 

“Nói.” Từ cửa đột phá thứ nhất thất bại, tâm tình của hai ông lão vô cùng , lúc trả lời, ngữ khí đều nặng nề.

 

“Điện báo, từ miền Nam gửi tới. Ký tên Hoàng Sâm Tắc.”

 

“Mang đây.” Lão Lãnh dùng giọng điệu công vụ trầm lạnh .

 

Điện báo dài. Nội dung , xem qua, lão Lãnh trong lòng phấn chấn, gương mặt căng thẳng giãn , : “Hoàng Sâm Tắc , thật là năng lực. Thời điểm mấu chốt , truyền cho chúng một phần báo cáo triệt phá tội phạm.”

 

“Không sợ! Không sợ!”

 

“?” Cố Liệt vẻ mặt mờ mịt.

 

“Quên cho ông xem. Tới, cái cho ông!” Lãnh Nghị đưa điện báo cho Cố Liệt.

 

“Đỗ Bình ở trấn Linh Khê cùng những tên vương bát đản cấu kết với , bắt cóc hai vị dân làng. Cố Cẩn phối hợp với bọn họ tiêu diệt một bộ phận thế lực tội ác. Đỗ Bình án trong hồ sơ, tiếp theo chúng thể đường đường chính chính .”

 

Cố Liệt liếc mắt một cái xem qua, thấy trong báo cáo , bắt cóc thôn phụ Tần Du và Hứa Tiểu Cầm, đôi mắt ngẩn , ông nhớ rõ ràng, vợ của Cố Cẩn tên là Tần Du.

 

“Lão Lãnh, lão Cố, hai ông ở bên một hai giờ , tìm biện pháp ?” Bên ngoài giọng của bà nội Cố Cẩn, Hồ Cúc, vang lên.

 

Lãnh Nghị giật một cái, : “Nguy hiểm thật!”

 

May mắn là khi Hồ Cúc tới, tìm cửa đột phá. Bà vợ của lão chiến hữu ông, cũng dễ chọc. Lúc hung dữ lên, giọng như đeo dao. Lúc lên, cũng thật là mạng. Trớ trêu , lão Cố, đặc biệt sợ bà vợ .

 

“Chị dâu, chị yên tâm! Chuyện của Cố Cẩn, chúng nhất định sẽ giải quyết. Nhất định sẽ đem nó vẹn, thiếu một sợi tóc mang về cho chị.” Lãnh Nghị bảo đảm .

 

“Thật sự? Hai lừa chứ?”

 

“Chúng nào dám?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-468-cai-do-troi-danh-nay.html.]

 

“Các dám?” Hồ Cúc lạnh giọng hỏi . Từng là chủ nhiệm của bộ phận thông tin quốc gia, cho dù về hưu, lúc chất vấn, mặt vẫn còn giữ khí thế và uy nghiêm của lãnh đạo.

 

“Chị dâu, chị đừng như . Việc , nhất định thỏa đáng. Làm xong, gặp lão Cố nữa.”

 

“Ông mong là gặp nó thì . Như ông đỡ phiền phức.”

 

“Xem chị kìa. Chị nếu thật sự tin, xem cái . Đây là tự tin của chúng .” Lãnh Nghị đem điện báo Cố Liệt còn xem xong đưa cho Hồ Cúc.

 

Hồ Cúc điều chỉnh kính lão, kỹ lên.

 

“Hay lắm! Cái tên Đỗ Bình thế mà cấu kết với bọn tội phạm! Bắt cóc dân lành!” Điện báo xem đến Hồ Cúc căm phẫn: “Lão Đỗ nuôi thằng con trai như , còn vênh váo cái gì?”

 

“Đây, đây... Bọn họ bắt cóc thế mà là Tần Du! Cháu dâu của !” Hồ Cúc càng xem càng phẫn nộ, nước mắt nháy mắt rơi xuống: “Cháu dâu của , trong bắt cóc , sảy thai!”

 

Sảy thai? Lãnh Nghị sững sờ một chút. Ông vẫn luôn xem sự việc trải qua như thế nào, chú ý đến vai trò của Đỗ Bình trong đám , cùng với việc , những tin tức khác lướt qua, cho nên chú ý tới. Cố Liệt cũng sững sờ một chút, ông là bà lão nhà cướp mất điện báo, còn kịp thấy nội dung phía .

 

“Cố Cẩn đứa nhỏ , xảy chuyện lớn như , với chúng ? Cháu dâu m.a.n.g t.h.a.i đầu, đầu giữ !” Hồ Cúc tức giận đến run rẩy: “Mấy cái tên tuyệt nhân tính , thật đáng thiên đao vạn quả!”

 

. ! Thiên đao vạn quả!” Cố Liệt thấy vợ đến dừng , lập tức an ủi.

 

Việc quá ngoài dự đoán của họ. Bà lão nhỏ bé, suốt ngày nhắc khi nào thể ôm chắt. Chắt trai ngoan ngoãn, cứ như . Bà khẳng định là nuốt trôi cục tức .

 

ngay mà, Cẩn Nhi nhà bậy, nó đ.á.n.h khẳng định là nguyên nhân! Đỗ Bình cái đồ trời đ.á.n.h , bây giờ cháu trai đánh, cái gọi là lưới trời lồng lộng! Lão Lãnh, ông thể giải quyết . ?”

 

.” Lãnh Nghị cho một câu trả lời khẳng định, : “Cố lão ca, chị dâu, hai cứ từ từ, bây giờ lập tức xử lý.”

 

……

 

Bệnh viện. Đỗ Bình hai tay bó thạch cao, hai chân bó thạch cao, cả bọc đến như cái bánh chưng trắng.

 

“A! A! Cố Cẩn, tao g.i.ế.c Cố Cẩn!” Đỗ Bình giường, lớn tiếng gào thét.

 

Hắn như thế nào cũng ngờ, Cố Cẩn dám ngang nhiên đ.á.n.h ở trong hẻm nhỏ. Đánh xong, còn chút sợ hãi mà nghênh ngang bỏ . Vừa bác sĩ tới kiểm tra cho , cánh tay xuất hiện gãy xương dập nát, loại gãy xương , lúc khá hơn một chút, để xương cốt dính thịt, ngừng kéo giãn, cái loại đau đớn cứ lặp lặp . Lúc gần khỏi hẳn, còn đem đinh thép gõ xương lấy . Hắn đây là đang chữa bệnh, mà là đang chịu tra tấn.

 

“Tiểu thiếu gia họ Đỗ, ngài khá hơn chút nào ?” Cửa phòng bệnh mở , Cố Uy và Khương Khởi Lệ xách theo một túi hoa quả .

 

Đỗ Bình thấy Cố Uy dung mạo gần giống Cố Cẩn, lập tức hét lên: “Đi ngoài! Cút ngoài cho tao! Ai cũng đừng nghĩ cầu tình cho Cố Cẩn. Nó nếu tù, thì để tao tìm đ.á.n.h cho nó tàn phế!”

 

Giống như , chỉ thể giường. Hắn đem tứ chi của đều đ.á.n.h cho gãy nát! Để cảm thụ một chút, cái gì gọi là xuống địa ngục.

 

“Cục trưởng Đỗ……” Cố Uy cúi đầu khom lưng với lão Đỗ đang ở mép giường Đỗ Bình.

 

Lão Đỗ tay cầm một tờ báo, từ lúc Cố Uy , ông từ đầu đến cuối đều ngẩng đầu, thấy giọng của Cố Uy, ông chậm rãi ngẩng đầu, trong ánh mắt vẩn đục là sự phẫn nộ và lạnh lẽo như t.h.u.ố.c độc, giọng cực kỳ rét lạnh, mang theo uy nghiêm áp bức lạnh : “Khoa trưởng Cố, ông nuôi thằng con trai thật!”

 

“Cục trưởng Đỗ, con trai hiểu chuyện, gây họa. Ngài đại nhân đại lượng, thể giơ cao đ.á.n.h khẽ ?” Nói xong, ông cẩn thận đặt giỏ trái cây lên bàn của Đỗ Bình.

 

“Bang!” Lão Đỗ xách lấy giỏ trái cây Cố Uy mang đến, ánh mắt hung ác, lạnh lùng, trực tiếp ném xuống đất, mắng to: “Cút!”

 

 

Loading...