Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 469: Ngầm thừa nhận đuổi cô ra khỏi cửa
Cập nhật lúc: 2025-11-24 02:33:42
Lượt xem: 35
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Uy cảm giác mặt tát một cái thật đau. Mấy năm nay, ông cần cù chăm chỉ, sự nghiệp thuận buồm xuôi gió, giữ chức vụ quan trọng, tuy chức vị thấp hơn lão Đỗ một chút, nhưng ở bộ phận của ông , chức vị lớn nhất chính là khoa trưởng, những khác thấy ông đều nể mặt vài phần. Hôm nay ở chỗ nhà họ Đỗ, xem như là mặt già mất sạch, tự tôn cũng dẫm nát. Nhìn trái cây ném vương vãi mặt đất, ông bực hận, vung tay áo, bỏ .
“Anh Uy, bây giờ còn đang nổi nóng. Hay là, chúng lát nữa đến.” Khương Khởi Lệ ngượng ngùng cửa phòng bệnh nhà họ Đỗ "rầm" một tiếng đóng , an ủi Cố Uy.
“Đến cái gì mà đến?” Cố Uy tức chỗ xả: “Cố Cẩn và con vợ nhỏ của nó, giỏi như , còn đến gì?”
Khương Khởi Lệ một bên vuốt n.g.ự.c cho Cố Uy, một bên an ủi: “Con nhà , nghịch ngợm thì nghịch ngợm thật. cũng thể từ bỏ.”
“Không từ bỏ thì bà mà lo!”
“Đừng giận, đừng giận, em chị em quen bảo mẫu nhà họ Đỗ, bảo mẫu thể vài lời mặt cục trưởng Đỗ. Lát nữa chúng tìm bà xem.”
“Tìm bảo mẫu giúp chúng ? Bà thấy hổ, thì còn cần mặt mũi!” Cố Uy trong lòng càng tức. Tìm bảo mẫu, mặt mũi của ông là thật sự vứt !
Khương Khởi Lệ cúi đầu, dám nữa. thấy phản ứng của Cố Uy, bà vẫn hài lòng. Cứ như , để Cố Uy vì Cố Cẩn mà mất hết mặt mũi, ông mới thể đối với thằng con trai chuyên gây chuyện thị phi thất vọng.
……
“A! A! A! Tay chân của tao đều gãy hết . Tao g.i.ế.c Cố Cẩn một ngàn !” Trong phòng bệnh, Đỗ Bình tiếp tục rên rỉ.
“Được , , mày gào lên cũng vô dụng.” Lão Đỗ chút kiên nhẫn với Đỗ Bình.
“Ba, ba là ba ruột của con ? Khi nào thì thẩm vấn Cố Cẩn? Ba, con cho ba , cần ai tới, ba đều nhả . Ba vì con mà xả cơn tức !” Đỗ Bình phẫn hận với cha .
“Ta bây giờ là đang vì con xả tức ? Lão Cố nhờ tư lệnh Lãnh tới cầu tình, thèm để ý ?” Lão Đỗ trả lời, việc cần Đỗ Bình , ông tuyệt đối sẽ bỏ qua Cố Cẩn. Thằng nhãi Cố Cẩn quá ngang ngược, quá coi là trung tâm.
“Vậy thì còn tạm . Ai nha, ba ơi, con đau quá. Đau quá.”
“Đừng gào nữa. Ta còn việc, xử lý .” Lão Đỗ sắc mặt nặng nề . Trong thời gian tình hình cực kỳ khẩn trương, ông chỉ trị Cố Cẩn cho trò, mà còn phân biệt rõ địch !
……
Tần Du gọi điện thoại cho Hoàng Sâm Tắc xong. Đầu óc vẫn ngừng suy tư. Dưới chân kinh thành , tùy tiện bắt một , đều thể là nhà quan. Quan hệ rắc rối phức tạp. Đời cô ở thủ đô thời gian thật sự quá ít, hiểu rõ quan hệ phức tạp ở nơi .
“Lý Vệ Dân, cảm thấy còn thể tìm ai?” Tần Du hỏi Lý Vệ Dân.
“Tư lệnh Lãnh. Ông và ông nội Cố quan hệ . Bất quá, lúc bọn họ khẳng định đang dàn xếp . Hôm nay hai xe cả ngày, bôn ba nửa ngày, bây giờ trời cũng sắp tối , là chị về nghỉ ngơi ?” Lý Vệ Dân thấy mặt Tần Du đều đỏ bừng, giọng trầm thấp khuyên nhủ: “Ông nội Cố và cục cảnh sát quan hệ tồi, Cố ở bên trong, hẳn là sẽ quá tệ.”
Tần Du xem sắc trời, gật gật đầu, : “Được. Vậy về .”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-469-ngam-thua-nhan-duoi-co-ra-khoi-cua.html.]
Chỉ là, Cố Cẩn hiện tại ở nhà họ Cố, cô ngoài, giờ về nhà họ Cố, cảm giác kỳ kỳ.
“ đưa chị về.”
Tần Du vốn định cự tuyệt, Lý Vệ Dân kiên trì đưa cô, cô ở thủ đô lạ nước lạ cái, đưa cô về đến nhà, Cố Cẩn cũng yên tâm.
Tần Du trở khu sân, trong nhà họ Cố đèn đuốc sáng trưng. Cố Uy nhớ tới hạ thấp thể diện tìm lão Đỗ, lão Đỗ đuổi khỏi cửa. Muốn thông qua một bảo mẫu mới thể chuyện với lão Đỗ, trong lòng phẫn uất. Thằng con trai ông nuôi! Thà nuôi còn hơn.
“Nha, Cố Cẩn bắt , chị dâu lúc mới về . Phong cảnh thủ đô của chúng lắm đúng ?” Tần Du nhà, giọng điệu âm dương quái khí của Julie vang lên.
Vừa cô và Cố Uy trở về, sắc mặt Cố Uy đặc biệt khó coi. Mẹ cô sắc mặt một tia u ám. Do đó thể suy đoán, chuyện của Cố Cẩn, tuyệt đối giải quyết . Khẳng định là Cố Uy đặc biệt mất mặt. Cô trong sân qua với cục trưởng Đỗ , cục trưởng Đỗ đặc biệt... cưng... chiều thằng con trai , con trai ông lúc bó thạch cao, bọc như cái bánh chưng, luôn miệng tìm Cố Cẩn báo thù. Cục trưởng Đỗ trong lòng một bụng lửa giận, đem tất cả những hòa giải chuyện đều chặn ở ngoài cửa. Cục trưởng Đỗ hiện tại là trợ thủ đắc lực của lãnh đạo trong tình hình mới, ai cũng dám đắc tội. Cố Cẩn là đá tấm sắt , xui xẻo , mười năm tám năm, thật sự .
Tần Du lạnh lùng Julie, chuyện.
“Cô dùng ánh mắt đó ?” Julie chán ghét thần sắc thanh lãnh của Tần Du, cứ như đây là nhà của cô , mà cô là khách đến nhà cô : “Cô tư cách gì mà như ? Anh Cố Cẩn bắt , là cô xúi giục, đúng ?”
Tần Du lười chuyện tiếp với Julie.
“Này, cô đấy. Cô dựa cái gì mà mắt cao hơn trán ? Cô tưởng cô là ai? Cô cửa, gọi cha, gọi . Cô coi đây là ? Cô thể đến tự nhiên . Vừa cô là giỏi lắm , trực tiếp lao ngoài? Bây giờ bản lĩnh, cô đừng về!” Julie ánh mắt hung ác Tần Du.
Cố Cẩn nếu mười năm tám năm , chẳng lẽ để phụ nữ nông thôn ở nhà họ mười năm tám năm ? Phòng ở nhà họ Cố nhiều, nhưng vẫn luôn giữ một gian cho Cố Cẩn, dù ai ở. Cô tháng chạp mới về, thiếu chỗ ở, mấy ngày nay chỉ thể chen chúc với bảo mẫu trong căn phòng chứa đồ chỉ một cái cửa sổ nhỏ, ánh sáng tối tăm. Dựa cái gì, Tần Du thể cùng Cố Cẩn ở trong căn phòng to sáng sủa?
“Đây là nhà của Cố Cẩn.” Tần Du giọng nhanh chậm.
“Anh sắp tù .”
“Anh sẽ trở về.” Tần Du cùng cô cãi vã.
“Ha hả. Cô còn mặt mũi mà ! Đều là do phụ nữ nông thôn như cô hại. Loại như cô, còn ở nhà chúng , cút , về thì về! Cô chính là đồ chổi hại !” Julie đẩy Tần Du khỏi phòng.
Tần Du duỗi tay, đẩy n.g.ự.c Julie, Julie ngã nhào.
“Cô dám đ.á.n.h ?” Julie kinh ngạc Tần Du.
“Là cô đẩy !” Tần Du thanh sắc trầm lạnh .
“Mẹ, xem, xem! Loại phụ nữ nông thôn , chính là đến gây chuyện thị phi, chị đến, Cố Cẩn bắt . Quả thực chính là chổi, con đuổi chị khỏi nhà!” Julie từ mặt đất bò dậy, phòng Cố Cẩn, đem túi hành lý của Tần Du, trực tiếp ném ngoài cửa.
Tần Du trong phòng, lạnh một tiếng. Khương Khởi Lệ cầm giẻ lau ở cửa phòng bếp, thở dài một tiếng. Không ngăn cản, cũng nửa câu. Xe của Cố Uy ở trong sân, ông cũng ở nhà, trong phòng khách Julie ầm ĩ động tĩnh lớn như , ông cũng . Đây là ngầm thừa nhận Julie đuổi cô khỏi cửa.