Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 470: Đủ để cô tiêu xài thoải mái
Cập nhật lúc: 2025-11-24 02:33:43
Lượt xem: 35
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lòng ở thủ đô cũng lạnh như thời tiết . Giống hệt đời . Cố Cẩn hiện tại việc, ở nhà. Khương Khởi Lệ là kế của , Cố Uy và Cố Cẩn gặp mặt là cãi , vả cô và Cố Cẩn kết hôn, phản đối kịch liệt nhất chính là Cố Uy. Ở nơi , quả thực thể tự định đoạt. Càng thể cùng họ chung sống hòa hợp.
Tần Du xách túi hành lý của mặt đất lên, ngẩng đầu, chút lưu luyến ngoài.
“Thật sự đuổi ngoài .”
“Cô gái nông thôn , tuy ăn mặc xinh , nhưng cũng là từ nông thôn đến. Lạ nước lạ cái, bây giờ sắp tối, cô thể ?”
“Sẽ lạc chứ?”
“Cũng cô mang tiền ?”
“Ai, vốn là theo Cố Cẩn về, sống cuộc sống ở thủ đô, ngờ, còn ở một ngày, xảy chuyện . Cũng thật là thê thảm.”
“Ông thấy thê thảm, mang về nhà ông ?”
“Ông đùa cái gì ? Nhà đông như , còn chỗ ở?”
“Để cô bảo mẫu nhà các . Buổi chiều Julie vẫn luôn cô là bảo mẫu ?”
“Ông ý nghĩ đó, ông mà tìm! Thằng nhóc Cố Cẩn hung dữ như , nó nếu trở về, vợ nó các ông đổi thành bảo mẫu, phỏng chừng nhà các ông đều sẽ nó dỡ . Hắn đến con trai cục trưởng Đỗ còn dám đánh, cái loại trời cao đất dày, ai dám chọc?”
“Nhà chỉ hai ba , cần gì bảo mẫu? Ông yên tâm. Cố Cẩn phỏng chừng nhất thời cũng về . , cha nó tìm cục trưởng Đỗ, ăn một cái bế môn canh lớn.”
Tần Du còn khỏi khu sân, phía liền truyền đến vô tiếng xì xào bàn tán. Trước mặt, Triệu Triều Hà cùng một phụ nữ trung niên tới.
“Tần Du.” Triệu Triều Hà cằm khẽ nâng, vênh váo tự đắc cô.
Tần Du bước chân dừng , con ngươi thanh hàn đ.á.n.h giá cô .
“Ngày mai là giao thừa , cũng coi như là ăn Tết. Cô theo Cố Cẩn vội vã lên đây, bây giờ thật xám xịt trở về ?” Triệu Triều Hà châm chọc hỏi.
Tần Du cô , trả lời.
“Cố Cẩn tù . Cô bây giờ ăn ngủ ngoài đường. Nể tình cô ở công xã Linh Khê, chiếu cố như . cho cô một cơ hội ở thủ đô thêm mấy ngày. Nhà thím của hiện tại đang thiếu , cô đến bảo mẫu cho nhà thím . Cô tay chân nhanh nhẹn, việc nhanh. Có thể kiếm miếng cơm ăn. Ở đây ba tháng. Chờ sang năm mùa xuân, bảo thím cho cô vé xe về trấn Linh Khê.” Triệu Triều Hà dùng giọng điệu bố thí, cao cao tại thượng .
“Triệu Triều Hà, thật đúng là cảm ơn cô.” Tần Du ánh mắt sâu kín dừng ở Triệu Triều Hà, đem cô từ xuống xem một lượt.
“Xem bộ dạng của cô, cô cảm thấy bảo mẫu, là ủy khuất?”
“Không .” Tần Du ánh mắt dừng cô dời, : “ chỉ là kỳ quái. Triệu Triều Hà, cô lấy tự tin, mà còn dám dùng giọng điệu đường đường chính chính chuyện với như ?”
“?” Triệu Triều Hà tim lập tức giật thót.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-470-du-de-co-tieu-xai-thoai-mai.html.]
“Cô cái đồ nhà quê, quá . Triều Hà nhà chúng thấy cô quá đáng thương, mới cho cô mưu cái đường sống. Lời của cô là ý gì? Con bé nó nợ cô . Mà thể chuyện với cô ?” Người phụ nữ trung niên bất bình cho Triệu Triều Hà.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Tần Du ý càng lạnh lẽo hơn, quả nhiên khác mấy so với cô nghĩ. Triệu Triều Hà trong nhà chút bối cảnh, những việc dơ bẩn cô ở công xã Linh Khê, hoặc là hủy diệt, hoặc là niêm phong trong hồ sơ, trong cái sân , khẳng định ai chuyện đây của cô .
“Triệu Triều Hà, cần dùng giọng điệu đó chuyện với . Trong lòng , tâm của cô vĩnh viễn đều là dơ bẩn bất kham. Tự chừa cho chút mặt mũi , an phận thủ thường! Có chút đồ vật, là chú định thể phơi ánh mặt trời.”
Tần Du xong, xách theo túi trực tiếp khỏi khu sân. Triệu Triều Hà thẹn bực, cô đương nhiên hiểu ý trong lời của Tần Du, cô đang cảnh cáo và uy h.i.ế.p cô , tay nắm chặt thành quyền, tức giận đến răng c.ắ.n cạc cạc vang. cô dám giơ nắm đấm, càng dám ngăn cản Tần Du. Bởi vì Tần Du võ, cô đ.á.n.h thắng.
“Triều Hà, mấy phụ nữ nông thôn , mà ai cũng ngông cuồng như ?”
“Cô ngông cuồng thì mặc kệ cô ! Nếu bảo mẫu. Cứ để cô ngủ ngoài đường, c.h.ế.t cóng !” Triệu Triều Hà phẫn nộ xoay , về nhà.
……
“Này, thế ? chỉ vệ sinh một lúc, mà vợ của Cố Cẩn thật sự nhà họ Cố đuổi ngoài ? Trời lạnh như , cô ?” Ôn Tuyết Vi trong sân thảo luận chuyện nhà họ Cố, sốt ruột hỏi.
“Mẹ, khi nào thì uống nước biển thế? Quản rộng ?” Ôn Dục Bác hỏi.
“Mày cái thằng con c.h.ế.t dẫm. Mày mau tìm cho ! Con bé nó mới từ bên ngoài băng thiên tuyết địa về, một chút ấm còn . Khẳng định là lạnh cóng. Nhà họ Cố nếu cho con bé ở, hôm nay bảo nó ngủ tạm với em gái con, thể phúc hậu như .”
“Mẹ, cứ nhất định quản con bé đó?”
“Mẹ chính là quản.” Tần Du , lúc cô ở cái sân , mỗi ngày đều sẽ mát xa cho bà một chút. Cái lực đạo và thủ pháp mát xa , quá thoải mái. Bà lúc mới bắt đầu, thể để Tần Du cứ như . Chỉ cần tìm , luôn biện pháp sắp xếp.
“Con giúp ?” Ôn Tuyết Vi hỏi.
“Được . Con giúp, con giúp, ?” Ôn Dục Bác mất kiên nhẫn lên.
“Mang thêm một cái khăn quàng cổ, mang thêm một cái mũ. Lạnh thì mang thêm một chút, ít nhiều cũng ấm áp.” Ôn Tuyết Vi xoay cầm thêm một cái khăn quàng cổ.
“Mẹ, cái vinh dự công dân nhiệt tâm , phường trao cho , thật đúng là sự thất trách của ủy ban phường!”
“Nếu thật sự thể nhận cái giải , cảm thấy cũng tồi. Mẹ còn khen ngợi bao giờ.” Ôn Tuyết Vi cúi đầu .
“……” Ôn Dục Bác. Anh chỉ đùa một chút thôi mà.
……
Tần Du xách theo túi của , quen đường quen lối đến một khách sạn quốc doanh xa nhà Cố Cẩn. Cái khách sạn , cô chút quen thuộc. Đời khi cô cãi với Cố Cẩn, cô một chạy ngoài. Cùng với tình cảnh hiện tại khác mấy, bên ngoài tuyết lớn bay tán loạn, cô ở trong tuyết, khách sạn lớn, cô lạnh, tìm một chỗ nghỉ một chút. cô tiền.
Khách sạn là bộ dạng tráng lệ huy hoàng như hiện đại, nhưng khí thế, mỗi một nơi đều tràn ngập đặc sắc quốc gia. Tần Du dừng chân vài , trực tiếp . Đời cô, ủy khuất, ở khách sạn, tiền. Muốn chạy về nhà, nhưng tiền mua vé. Đời , cô còn là cô gái nghèo khó khi đó nữa. Lần lên thủ đô, các loại đồ đạc mang theo bao nhiêu, nhưng tiền thì cô mang theo nhiều, đủ để cô tiêu xài thoải mái. Nếu tiền tiêu hết, thì cô ở thủ đô mở quán kiếm tiền, vẫn luôn kiếm cho đến khi Cố Cẩn trở về mới thôi.