Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 476: Làm ngươi chịu ủy khuất
Cập nhật lúc: 2025-11-24 04:43:01
Lượt xem: 39
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ở khách sạn rẻ, phòng ốc còn thoải mái hơn cả nhà mẫu, nhưng Tần Du ngủ cũng ngon lắm. Sáng sớm thức dậy, chỉ cảm thấy mí mắt trĩu nặng, mà còn thấy mệt. Ở kinh đô mới một buổi tối mà tay chân cô bong da vì khí khô lạnh. Cô gái nuôi dưỡng bằng thổ nhưỡng phương nam, đặc biệt hợp với khí hậu khô hanh phương bắc. Đời , cô ở kinh đô một thời gian lâu, vì để giải quyết vấn đề , cô tự một loại mỹ phẩm độ khóa ẩm siêu cao, xem món đồ , đời cô sớm hơn. Chỉ là, cô hiện tại thời gian cái . Sáng sớm 9 giờ, cô hẹn Lý Vệ Dân, cô tiếp tục nghĩ cách giải quyết vấn đề của Cố Cẩn.
Khách sạn bữa sáng, khi dọn dẹp sạch sẽ, cô chuẩn ăn sáng xong liền chờ Lý Vệ Dân.
“Leng keng……” Chuông cửa phòng vang lên. Sớm như , tới tìm cô? Nhân viên khách sạn, cũng sẽ sớm như tới vệ sinh.
“Ai?” Tần Du đến bên cửa, cảnh giác hỏi.
“Tần Du ơi, đồ vô lương tâm. Tới kinh đô ăn ngon, ở , cũng cho Sầm ca ca của em một tiếng!” Bên ngoài vang lên cái giọng oán trời oán đất đầy đặc trưng.
Tần Du thanh âm lập tức vui vẻ, mở cửa. “Bác sĩ Sầm, tìm đến đây?” Tần Du hỏi.
“Anh thể cảm ứng sự tồn tại của em. Cảm động ? Vui vẻ ?” Sầm Luân cứ chen chúc mặt Tần Du, cố gắng che ảnh của phía . Chỉ là càng che thì càng che . Cố Cẩn nhúc nhích, nhưng cảm giác tồn tại vẫn cực kỳ mạnh mẽ.
“Ai da, Tần Du bé nhỏ của , em thế? Không chỉ là một thằng đàn ông thối, lớn lên còn bằng Sầm ca ca của em, hốc mắt em đỏ lên thế ?”
Tần Du ánh mắt bình tĩnh dừng ở Cố Cẩn, Cố Cẩn vẫn mặc cái áo sơ mi ngày hôm qua, sắc mặt chút tái nhợt, cô, đôi mắt đen nhánh mang , nhưng trong mắt càng ý , cô càng . Không vì , chỉ cần xảy chuyện, tim cô liền hoảng loạn. Cô sợ hãi đột nhiên biến mất. Một buổi tối, mà cô cảm giác như một thế kỷ dài đằng đẵng.
“Trở về . Không việc gì.” Cố Cẩn tới, quẹt nhẹ mũi Tần Du, con ngươi ngập tràn cưng chiều . Chỉ là, chính cũng , lúc lời , trong thanh âm rõ ràng mang theo sự khàn đặc. Cô lo lắng cho , đồng dạng cũng lo lắng cho cô.
Sầm Luân lập tức tiến phòng khách sạn, đ.á.n.h giá một chút, : “Cái khách sạn lớn thật đúng là giống , ban đêm lạnh, ban ngày cũng lạnh.” Vốn còn cùng Tần Du, Cố Cẩn đùa, nhưng thấy bộ dáng hai , cảm giác giờ phút độ sáng quá lớn, liền : “Thôi. Bên ngoài tương đối lạnh, cái bóng đèn của vẫn là nên ngoài sưởi ấm cho nhân loại khác .”
Cố Cẩn cho một cái biểu tình “ cũng điều đấy”. Sầm Luân vô cùng thương mà rời .
“Không thoải mái ở ?” Tần Du đôi mắt dừng Cố Cẩn, quan tâm hỏi. Ở trong phòng ấm áp ngây một hồi lâu, mặt vẫn tái nhợt, mi mắt quầng thâm rõ ràng.
“Không .”
Tần Du nhíu mày, tay đặt lên cổ tay : “Anh lúc sốt ?”
“Hiện tại hạ sốt .”
“Hạ sốt, nhanh như liền khỏi? Nếu là nhiễm virus, một tuần sẽ khỏi .” Tần Du vặn .
“Anh thể .”
“Đừng với em là thể ! Thân thể , liền thể ngang nhiên đ.á.n.h ?”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Cố Cẩn thật sâu cô, trong mắt xẹt qua thời gian, xẹt qua vui buồn, xẹt qua sương mù: “Làm em chịu ủy khuất.”
“……” Hốc mắt Tần Du nữa đỏ hồng. Người từng chịu ủy khuất, nhất sợ hãi khác dỗ dành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-476-lam-nguoi-chiu-uy-khuat.html.]
“Anh trở . Là .”
“Anh là trở , nhưng vì cái gì thể yên một chút. Động một chút là bắt , ở trấn Linh Khê còn .” Quanh đều là quen, đều là che chở cô. “Ở kinh đô…” Cô một chút biện pháp đều .
Cố Cẩn tim hung hăng đập một cái. Ở trấn Linh Khê, mặc kệ thế nào, Tần Du còn và bà nội cô, còn Tần Chấn Bân. Ở kinh đô, cô cái gì đều , còn con Khương Khởi Lệ khi dễ. Trong mắt đều là áy náy Tần Du, hứa hẹn, nhưng một câu đều nên lời. Tần Du vẫn luôn , cô thậm chí tới kinh đô, vẫn luôn . Anh thực xin cô, hy vọng xa vời đều thể mang theo cô. Giờ phút đến bộ dáng lo lắng ủy khuất của cô, đột nhiên ý thức , giống như sai . Anh nên mang cô tới. Anh thậm chí dám đối diện với ánh sáng rực rỡ trong mắt cô.
“Nếu tới, liền an tâm chơi mấy ngày.” Cố Cẩn bỗng nhiên , vẻ nhẹ nhàng : “Giữa trưa, chúng cùng ăn món vịt ngon nhất kinh đô.”
“……” Anh đây là đang sang chuyện khác.
“Hay là thôi , đưa em xem học viện y học. Đó là học phủ y học nổi tiếng nhất cả nước, quy tụ những nhân tài cao cấp nhất, Lý Vệ Dân cũng đang học ở đó.”
“Cái thì .” Tần Du nở nụ .
Cố Cẩn trong mắt hiện lên ý , tiểu nữ nhân thật dễ dỗ a.
“Ngày hôm qua, khi mang , Lý Vệ Dân bồi em tìm nhiều quen mà . Chúng còn hẹn, hôm nay 9 giờ sáng gặp mặt, tiếp tục suy nghĩ biện pháp.” Tần Du nhớ tới chuyện hẹn Lý Vệ Dân.
“Anh bồi em ?” Cố Cẩn trong mắt chút kinh ngạc hỏi.
“ .”
Ở trấn Linh Khê, Lý Vệ Dân mỗi Tần Du, trong mắt đều là tình cảm áp chế rõ ràng, hình ảnh đó bỗng nhiên xuất hiện ở trong đầu Cố Cẩn.
“Như thế nào?”
Cố Cẩn đem sở hữu ý tưởng đè xuống, : “Không gì, lát nữa tìm báo tin cho . Buổi sáng chúng mua ít đồ. Giữa trưa chúng tìm , mời ăn cơm, thuận tiện cảm ơn!”
“Được.”
“Trước đưa em ăn bữa sáng.” Cố Cẩn đem khăn quàng cổ của quàng lên cổ Tần Du.
“Khách sạn bữa sáng.”
“Anh đưa em ăn chỗ , ngon hơn.”
“Nga. Được.”
Đi khách sạn, bên ngoài bắt đầu rơi tuyết nhỏ, bông tuyết bay lả tả, Tần Du duỗi tay hứng bông tuyết, ngày hôm qua cảm giác kinh đô thực lạnh băng, hôm nay , lạnh như . Kinh đô thời tiết rét lạnh, tay mới vươn , liền lập tức đông đến đỏ hồng. Cố Cẩn nhíu mày, ngày hôm qua thấy cô bao tay, mua cho cô, nhưng vẫn luôn mua . Anh đem tay Tần Du nắm lòng bàn tay, cùng nhét túi áo của . Trong túi áo đều là nhiệt độ cơ thể của , đầu ngón tay chạm , từng đầu dây thần kinh nhỏ đều tê dại khác thường, Tần Du trong lòng nai con chạy loạn. Cô đột nhiên loại cảm giác mập mờ cùng Cố Cẩn. Ngứa, khó nhịn, chờ mong, thực rõ ràng. Làm ngừng mà , càng phát điên.