Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 477: Mua đến vui vẻ vô cùng
Cập nhật lúc: 2025-11-24 04:43:03
Lượt xem: 40
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Bà chủ, mua một phần bữa sáng.” Cố Cẩn mang Tần Du đến quán nhỏ mà mới mua bữa sáng lúc trở về.
Bà chủ thấy hai tay bọn họ đều ở trong một cái túi áo, lập tức hiểu , nở nụ : “Nha, vợ của cháu thật xinh .” Cậu nhóc cũng thật thà, sáng sớm bà xem vợ , liền thật sự mang đến.
Cố Cẩn . Tần Du bà chủ chằm chằm đến chút ngượng ngùng.
“Mang từ phương nam về ?” Bà chủ đem bánh quẩy, bánh bao cùng sữa đậu nành đưa cho Cố Cẩn.
“ .” Cố Cẩn đưa tiền cho bà chủ.
“Thật mơn mởn. Chả trách , núi sông phương nam dưỡng . Cùng cô nương kinh đô thật sự giống , làn da trắng sứ. Thật bắt mắt.” Bà chủ , từ chối nhận tiền Cố Cẩn đưa: “Đã , mời vợ cháu uống. Các cháu như , còn chiếu cố sinh ý. Mới mua nhiều như , giờ tới, như thế nào thể lời mà giữ lời?”
“……” Tần Du đầu Cố Cẩn, mới ở đây mua một lượt bữa sáng?
“Vậy cảm ơn bác.” Cố Cẩn nhận lấy bữa sáng. Anh đưa sữa đậu nành cho Tần Du. Tần Du uống một ngụm. Anh đưa bánh bao cùng bánh quẩy cho cô. Tần Du thói quen đường ăn, nhưng vì sự ân cần của Cố Cẩn, cô cũng ăn.
“Sáng sớm mua bữa sáng ?” Tần Du đầy nghi hoặc hỏi.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Không cẩn thận ném .” Cố Cẩn vân đạm phong khinh .
“Ách……”
“Mấy ngày , chúng liền ở khách sạn, thuận tiện đưa em xem phong cảnh kinh đô. Đại niên mùng một, chúc Tết ông bà nội xong, chúng liền về trấn Linh Khê.” Cố Cẩn một bên phía , một bên thanh âm hề gợn sóng . Anh hẳn là chuyện ngày hôm qua cô đuổi ngoài. Vốn dĩ, khi nhà họ Cố đuổi ngoài, cô cũng ý định trở về.
“Anh xác định cùng em ở khách sạn?” Tần Du hỏi .
“Không ?”
“Anh sợ em đem ăn sạch sẽ ?” Tần Du ăn xong một cái bánh bao, ngón tay cái lướt qua lau khóe miệng .
“……” Cố Cẩn trong lòng xẹt qua từng lớp tê dại, nghĩ tới trêu chọc như , vỗ vỗ đầu cô, nghiêm túc : “Ăn xong bữa sáng .”
Tuyết rơi thật điên . Tiểu nữ nhân cũng thật điên . Cô ở mặt nam nhân, nhất nên dùng phép khích tướng ?
Cửa hàng bách hóa quốc doanh kinh đô, hàng hóa rực rỡ muôn màu, Tần Du xem đến là kinh ngạc. Không ngờ cửa hàng bách hóa niên đại , chủng loại nhiều như , bày biện cũng thật ngay ngắn. Đời cô từng tới nơi , ngờ, hàng hóa nơi phong phú như thế. Khó trách Cố Cẩn thể đem cái nghiệp buôn bán sỉ ở trấn Linh Khê đến hô mưa gọi gió, quả nhiên, mặc kệ cái gì, đều yêu cầu xuất phát điểm, tầm và khuôn khổ.
“Cái bao tay thế nào?” Cố Cẩn tay cầm một đôi bao tay hỏi Tần Du. Bao tay là dùng len lông cừu bện, thấy liền ấm áp. Bên cạnh bao tay thêu nhiều chữ mang đặc sắc niên đại: "Vì nhân dân phục vụ".
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-477-mua-den-vui-ve-vo-cung.html.]
“Rất .” Tần Du . Trở cái niên đại , cô vẫn thích những tiêu chí mang đậm dấu ấn thời đại .
“Cầm lấy.”
“Cái cũng tồi.” Cố Cẩn đến khu mỹ phẩm, chọn một loại kem dưỡng da đắt nhất.
“Đồng chí, cái cũng tồi.” Nhân viên bán hàng đồng chí thấy Cố Cẩn mua đồ đặc biệt sảng khoái, liền liên tục đẩy mạnh tiêu thụ. Cố Cẩn ai đến cũng cự tuyệt, mua đến vui vẻ vô cùng.
Bọn họ mua đồ vật mua đến cao hứng phấn chấn, thì ở khu tập thể công nhân viên chức, Khương Khởi Lệ đang gấp đến độ như kiến bò chảo nóng. Ở phía bắc, bà nội của Cố Cẩn sáng sớm gọi điện báo tới, bà cùng ông nội Cố Cẩn lát nữa sẽ cùng qua ăn cơm trưa.
Nấu cơm xào rau, việc khó, bảo mẫu sáng sớm trở về; mua đồ ăn cũng việc khó, cách đó xa liền đủ loại nguyên liệu nấu ăn, trời bay, mặt đất bò, trong nước bơi, đều . Làm bà sốt ruột chính là, Cố Cẩn ở nhà. Cố Cẩn sáng sớm trở về, việc của là ai giải quyết, nhưng khẩu khí nhẹ nhàng của bà nội Cố Cẩn, là Cố Cẩn trở về, bọn họ còn báo cho hai ông bà, mà họ , điều chứng tỏ, Cố Cẩn thể từ phòng tạm giam , khẳng định là ông nội bên vận dụng quan hệ.
Tần Du đêm qua , cũng cô thật sự về , là đang lưu lạc đầu đường. Cố Cẩn sáng sớm liền ngoài, thoạt là tìm Tần Du. Bà nội và ông nội Cố Cẩn hớn hở tới, mục đích khẳng định là vì Cố Cẩn và cô con dâu nhà quê , nếu thấy bọn họ, khẳng định sẽ chất vấn bà . Ông lão bà lão đều là tính tình, khẳng định sẽ bỏ qua bà . Khương Khởi Lệ tưởng tượng bộ dáng hai ném mặt cho bà xem, trái tim run rẩy run lên.
“Julie, con bây giờ ga tàu hỏa. Xem thể tìm Tần Du cùng Cố Cẩn .” Khương Khởi Lệ sắp xếp Julie.
“Mẹ, , bọn họ thì thôi . Sao còn tìm?” Bên ngoài băng thiên tuyết địa, lạnh c.h.ế.t , Julie động.
“Con nhãi c.h.ế.t tiệt ! Đây là nhà của bọn họ. Bọn họ hôm qua mới trở về, hôm nay liền thấy. Ông nội Cố và bà nội Cố tới, sẽ nghĩ như thế nào?” Khương Khởi Lệ hận sắt thành thép Julie: “Con lớn như , như thế nào liền một chút cũng đều hiểu rõ quan hệ lợi hại?”
Mày thể ngoài, ở nhà. Cố Cẩn tuyệt đối . Bà vốn chính là kế, con gái con trai của đều ở đây, Cố Cẩn mang vợ mới về nhà, ở nhà, điều đại biểu cái gì? Đại biểu, bà dung Cố Cẩn. Mấy năm nay, hình tượng kế còn hơn ruột mà bà khổ tâm xây dựng liền sẽ sụp đổ.
Cái con Tần Du cũng thật là, chỉ là một nha đầu nông thôn, cái gì cũng , mà tính tình lớn như , là . Ngày hôm qua nếu cô cầu xin bà một chút, bà chừng chỉ cho cô một chút giáo huấn, bắt cô ở phòng khách. Hiện tại chọc phiền toái lớn như .
“Đi! Mau tìm . Trước giữa trưa, nhất định đem mang về đây.”
Julie xoay , chỉ thể đội tuyết lớn ngoài tìm. Đi tìm Cố Cẩn cùng Tần Du? Bọn họ hai còn thể ?
“Ai, chị dâu nhà họ Ôn, hỏi chị chuyện .” Khương Khởi Lệ ngượng ngùng đến cửa nhà họ Ôn, cùng Ôn Tuyết Vi chào hỏi.
Ôn Tuyết Vi thấy Khương Khởi Lệ đây, mặt như hoa, hỏi: “Bà Cố, bà tìm ?”
“ . Cố Cẩn nhà cùng chị quan hệ , hỏi một chút, chị Cố Cẩn cùng vợ nó hiện tại ở ?” Khương Khởi Lệ thái độ cực kỳ cung kính hỏi. Ngày hôm qua khi bà thấy Tần Du ngoài, Ôn Tuyết Vi cũng theo ngoài. Bà cảm giác Ôn Tuyết Vi sẽ Tần Du ở .
“Nha, bà Cố thật là đùa. Cố Cẩn là con trai nhà bà, vợ nó là con dâu nhà bà, bọn họ ở , các bà , thể ? Bà hỏi thế , còn tưởng bọn họ là con trai và con dâu của . cũng mong là thêm một đứa con trai như Cố Cẩn, và một cô con dâu như Tần Du đây.” Ôn Tuyết Vi mỉm chậm rãi trả lời.
Khương Khởi Lệ lời của Ôn Tuyết Vi, mặt liền đen sì.