Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 523: Thật sự kéo ông cụ trở về!
Cập nhật lúc: 2025-11-25 01:10:50
Lượt xem: 41
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“ đùa với bác.” Tần Du nghiêm túc . Cố Hàng cứ nằng nặc đòi bác sĩ của ông cụ Đỗ, còn dùng đủ loại phép khích tướng kích động ông nội Cố, thực mục đích đơn giản: Đỗ Bình. Có cô ở đây, cô sẽ để giao dịch trở thành điểm yếu uy h.i.ế.p bọn họ!
“ nghĩ nhà họ Cố, nên điều tra kỹ mục đích của bác và thím!” Tần Du mắt lạnh lùng tiếp.
Cố Hàng cả xù lông, “Cô ý gì? Cô là ngoài, cô rõ cho ! Bác Hai, ý của các là gì? Ông vẫn luôn coi trọng các , nên các thể một tay che trời, chịu trách nhiệm với ông ?”
Tần Du đầu Cố Cẩn, lạnh lùng , “Cố Cẩn, đẩy ông ngoài! Đừng để ông ảnh hưởng đến em!” Cố Cẩn gật đầu, trực tiếp chắn mặt Cố Hàng, cho ông đến gần phòng ông cụ nửa bước.
Lúc Cố Hàng ồn ào bên ngoài, Tần Du hỏi bác sĩ Trần mấy vấn đề, bác sĩ Trần đều trả lời thật. Sau khi hiểu rõ tình hình cơ bản của ông cụ, Tần Du mới yên tâm. Ông cụ tuy chút bệnh nền, nhưng đều nghiêm trọng. Điều giúp giảm bớt ít khó khăn cho việc cấp cứu.
“Vợ Cố Cẩn, cô chắc ?” Lúc Tần Du bên giường ông cụ, bác sĩ Trần chắc chắn, hỏi nữa. Tần Du gật đầu, tự tin và trấn định , “Vâng, cháu mười phần chắc chắn!”
Bác sĩ Trần đầu Cố Sách, Cố Sách dùng ánh mắt bán tín bán nghi Tần Du. Anh nhớ , Tần Du , cô là sư phụ từ Nam Quốc Đệ Nhất Châm. Cố Sách gật đầu, đáp bác sĩ Trần, “Vậy thì thử xem.” Nếu châm pháp của Tần Du , và bác sĩ Trần đều ở đây, sẽ để bệnh tình của ông cụ . Quan trọng hơn là, xem, lời của Tần Du, là thật, là lừa .
Tần Du từ trong túi của , lấy bộ kim châm cứu. Những cây kim châm lẳng lặng ở vị trí riêng, tỏa ánh sáng lạnh lẽo.
***
Bên ngoài, giọng Cố Hàng càng lúc càng to. “Vợ Cố Cẩn, cô bao nhiêu tuổi? Cô tưởng là ai? Dám động đến nhà họ Cố chúng ?” “Nếu ông cụ mệnh hệ gì, cô đền nổi ?” “ và tất cả nhà họ Cố, đều sẽ truy cứu trách nhiệm của cô và Cố Cẩn, các đây là bá đạo, là độc tài! cho các tù!” “Còn bác sĩ Trần, nếu ông cụ vấn đề gì, cũng sẽ truy cứu trách nhiệm của ông.” “Cố Sách, mày là tiểu bối, lời chú, tin tưởng con thầy lang nhà quê . Tao cũng sẽ truy cứu trách nhiệm của mày!” “Mọi xem , bọn họ coi trọng tính mạng của ông cụ!” Cố Hàng rống xong, liền sang với các hữu khác, lôi kéo thêm nhiều liên minh của .
Cố Liệt cho quá nhiều xem ông cụ, Tần Du nhất quyết đòi châm cứu, nếu là bác sĩ già thì còn đỡ, đằng Tần Du chỉ là một bác sĩ nhà quê. Mọi Cố Hàng , cũng cảm thấy vài phần đúng. Ríu rít , “ thật. Nếu thật sự chậm trễ bệnh tình, thì bây giờ?”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Bên ngoài ồn ào, Tần Du cẩn thận kéo áo ông cụ , thần sắc thản nhiên, hoảng loạn.
Cố Sách những lời phê bình bên ngoài, ánh mắt lạnh lùng Tần Du, , “Cho cô thử thì , nhưng , nếu ông cụ vấn đề gì, cả gia tộc chúng sẽ tha cho cô!”
“ .” Tần Du đáp, cầm kim châm, từng cây một cắm các huyệt vị đầu, n.g.ự.c của ông cụ. Động tác của cô, như nước chảy mây trôi, một sự thành thạo điêu luyện. Mặt mày sáng ngời, ánh mắt điềm nhiên, nét mặt ngưng tụ cảm thấy yên tâm, trấn định. Bên ngoài tiếng Cố Hàng vẫn còn, hết đợt đến đợt khác, nhưng cô như thấy, thủ pháp chuẩn.
Cố Cẩn nhà chính, trái tim treo lơ lửng. Một là ông cụ mà yêu thương nhất, một là vợ . Không thể xảy bất cứ sai sót nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-523-that-su-keo-ong-cu-tro-ve.html.]
Bác sĩ Trần một bên, tiếng nghi ngờ bên ngoài, đặc biệt là lời Cố Hàng truy cứu trách nhiệm của ông, trong miệng đắng ngắt, mồ hôi đầm đìa.
***
Đỗ Chấn Hoành một bên vững như bàn thạch, Cố Hàng ồn ào như , gây áp lực lớn như thế, nếu tâm lý vững, chẩn trị ắt sẽ sai lầm. Chỉ cần trong phòng động tĩnh, ông liền cơ hội. Bác sĩ ông mang đến, lập tức chẩn trị, ông sẽ tư cách đàm phán, thể chuyện ân tình. nếu bây giờ cho bác sĩ của ông chữa, chờ Tần Du gây chuyện mới mời bác sĩ của ông tới, thì đó là cầu xin ông , ông sẽ nhiều quyền chủ động hơn. Bây giờ ông chỉ cần lẳng lặng chờ bọn họ cứu , đó cầu xin ông .
Bên ngoài ồn ào, sóng ngầm cuộn trào. So với sự lo lắng, những đến dự tiệc càng thêm căng thẳng. Còn trong phòng ông cụ, thì chứng kiến một màn khó tin.
Sau khi Tần Du châm cứu hơn mười lăm phút, sắc mặt ông cụ Cố hồng hào lên trông thấy, hô hấp cũng trở nên dài và đều đặn hơn.
“Ông cụ qua cơn nguy kịch !” Người vui mừng đầu tiên là bác sĩ Trần. Ông gặp vô bệnh nhân, xem qua vô sinh tử. Sắc mặt ông cụ Cố từ tái xanh chuyển sang hồng hào, hô hấp đều đặn, đúng là cứu về .
“Vâng, qua ạ.” Tần Du thản nhiên . Cô bắt đầu rút kim châm ông cụ . Cố Sách kinh ngạc Tần Du, cô thật sự cứu ông cụ về. Vừa tình huống tuy cấp bách, nhưng cũng vô cùng nguy hiểm. Mấy cây kim châm của cô, thật sự tác dụng. Hay là cô thật sự dối? Thật sự bản lĩnh?
“Khụ khụ… khụ khụ… Ta cảm thấy đỡ nhiều , cũng nhẹ nhõm ít.” Ông cụ mở miệng chuyện, dậy. Tần Du hiệu cho Cố Sách, Cố Sách cài áo cho ông cụ, dìu ông dậy.
“Vợ Cẩn Nhi, cháu cứu ? Lão già nãy rõ ràng đến quỷ môn quan, nơi đó lạnh lẽo…”
“Cụ cố, cụ thọ lâu mà. Diêm Vương cần cụ , cụ khỏe ạ!” Tần Du .
Cố Cẩn và Cố Liệt thấy tiếng ông cụ trong phòng, liền đẩy cửa . Ông cụ Cố thấy Cố Cẩn , nở nụ , giọng rõ ràng sức lực hơn, còn yếu ớt, “Thằng nhóc Cố Cẩn, đúng là nhặt bảo bối.”
Tảng đá đè nặng trong tim Cố Cẩn chậm rãi buông xuống, đến bên cạnh Tần Du, xoa đầu cô, đáp lời ông cụ, “Vâng. Là bảo bối.”
Cố Liệt cũng vui mừng. Cháu dâu của ông, thật sự y thuật? Vừa ông cũng căng thẳng, nhưng thể biểu hiện ngoài. Nhìn Tần Du thu kim xong vẫn bình thản, kiêu ngạo kể công, ông thêm vài phần tán thưởng. Ánh mắt dừng Cố Cẩn, sự tán thưởng càng nhiều, vẻ hài lòng hiện rõ mặt, thằng nhóc thối , ngày thường thì hư đốn, duy chỉ con mắt tìm vợ là tệ.
Cố Hàng khó tin, tin Tần Du, một con nhóc thối, thể châm cứu. Mặt ông cụ Đỗ thì đen kịt như đ.í.t nồi, ông còn kịp tay, mà chuyện kết thúc ?