Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 549: Ca phẫu thuật rất thành công

Cập nhật lúc: 2025-11-25 08:19:24
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ca phẫu thuật của Cố Cẩn kéo dài chừng sáu tiếng đồng hồ, 10 giờ sáng theo giờ địa phương thì phòng mổ, đến 16 giờ chiều mới .

 

“Bác sĩ Smith…”

 

“Ca phẫu thuật của bệnh nhân xem như thành công.” Vị bác sĩ Smith vốn luôn nghiêm cẩn một câu vô cùng mập mờ.

 

Tần Du lập tức dự cảm lành: “Cái gì gọi là xem như thành công?”

 

“Phần gan cắt bỏ vượt quá ngưỡng an , tiếp theo xem khả năng hồi phục của bệnh nhân.” Bác sĩ Smith với Tần Du.

 

“Vậy khi nào sẽ tỉnh ?”

 

“Dự tính là 12 tiếng nữa.”

 

Sau đó, 12 tiếng trôi qua, Cố Cẩn vẫn tỉnh . 24 giờ, Cố Cẩn cũng vẫn tỉnh.

 

Tần Du lo lắng , cô hỏi bác sĩ Smith, ông cũng đang cân nhắc, rằng đây là đầu tiên ông gặp tình huống .

 

Tần Du thật sự sắp phát điên! Trước đây cô cũng từng bác sĩ Smith lúc đáng tin cậy. Hiện tại phẫu thuật xong, cô chỉ thể mỗi ngày mát-xa cơ thể cho Cố Cẩn, dùng châm cứu để thúc đẩy hồi phục.

 

Phan Giai Di cũng sốt ruột, phẫu thuật xong là vấn đề gì ? Sao một mạch thế mà vẫn tỉnh?

 

“Tần Du, con ở đây trông Cố Cẩn, liên hệ bệnh viện khác, tìm bệnh viện nhất.” Phan Giai Di càng nghĩ càng lo. Nếu thật sự , bà sẽ mời tất cả các bác sĩ danh tiếng đến, dù táng gia bại sản cũng chữa.

 

Tần Du cảm động: “Vâng ạ. mà, con tin Cố Cẩn nhất định sẽ tỉnh .”

 

“Ưm…” Ngay khi hai đang thương lượng, giường bệnh phát một tiếng rên rỉ nhỏ và yếu ớt. Tần Du mừng rỡ. Phan Giai Di cũng mừng rỡ. Cả hai đồng thời đầu Cố Cẩn.

 

Cố Cẩn mở mắt, mệt mỏi và yếu ớt hai , : “Anh ngủ lâu ?”

 

“Cũng tạm.” Tần Du thật sâu, nỗi lo lắng bấy lâu lập tức ngưng tụ thành nước mắt, rơi xuống: “Em sẽ tỉnh mà, tuy em rõ hơn ai hết là sẽ tỉnh, nhưng thấy tỉnh , em vẫn chút kích động.”

 

Cố Cẩn nắm lấy tay cô, : “Kích động cái gì? Mũi với mày nhíu hết cả , trông như…”

 

“Anh mới là heo!” Tần Du Cố Cẩn sắp gì, lập tức ngắt lời.

 

Ý của Cố Cẩn càng sâu hơn, chỉ là nụ lập tức động đến vết mổ, đau điếng. “Đã thế mà còn trêu em. Thấy đau, em chẳng đau lòng, chỉ mắng đáng đời.” Cố Cẩn đành đổi từ to sang mỉm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-549-ca-phau-thuat-rat-thanh-cong.html.]

 

Kỳ thực, lúc còn đang hôn mê, thể thấy tiếng của Tần Du, cũng cảm nhận ấm từ tay cô khi nắm lấy tay .

 

Anh tỉnh , nhưng cảm thấy đang trong bóng tối. Anh thấy phòng tân hôn của họ ở nhà Thẩm Hồng Mai tại công xã Linh Khê, Tần Du đang , đến sưng cả mắt. Anh gần, nhưng thế nào cũng đến gần .

 

Anh đưa tay lau nước mắt mặt cô, với cô, vợ ơi đừng , nhưng tài nào chạm , cổ họng khô rát, lời nào.

 

Giấc mơ dường như từng trải qua, khiến tim như nghiền nát. Khi cơn đau vượt quá sức chịu đựng, cuối cùng cũng giãy giụa tỉnh .

 

Phan Giai Di hai đối đáp qua , vui mừng hạnh phúc, tảng đá đè nặng trong lòng bỗng dưng biến mất, bà lập tức khỏi phòng bệnh, gọi bác sĩ Smith.

 

“Được , đau cũng đau , đừng nữa.” Cố Cẩn kéo vợ , cô trông tiều tụy, hốc mắt đỏ hoe, miệng thì hả hê mà vẫn : “Vợ , xin em…”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

“Nói gì mà xin .” Tần Du ngước lên ngăn nước mắt chảy ngược , khóe miệng cong lên: “Em đang vui c.h.ế.t đây .” Cô xoay , rạng rỡ: “Cố Cẩn, chúc mừng , ca phẫu thuật thành công.”

 

Bác sĩ Smith đến phòng bệnh, thấy Cố Cẩn thể tự dậy cầm ly uống nước, ông đặc biệt kinh ngạc. Vừa tỉnh dậy , còn uống nước, tồi. Ông vội vàng kiểm tra. Kiểm tra một lượt, các chức năng cơ thể đều khá .

 

“Thật thể tin .” Bác sĩ Smith vô cùng kinh ngạc: “Cậu hiện tại cảm thấy thế nào?” “ cảm thấy khá .” Cố Cẩn . “Rất ! Trung y của Trung Quốc các vị thật thần kỳ!” Smith Cố Cẩn: “Cậu thể tỉnh là nhờ thương của ngày đêm chăm sóc, cô còn dùng Trung y châm cứu cho , phối hợp với việc điều trị phẫu thuật. Ta thấy ai tận tâm như cô , cảm ơn cô thật nhiều.”

 

Cố Cẩn về phía Tần Du, trong mắt tràn đầy thâm tình: “ sẽ.” “ vẫn tĩnh dưỡng thật , đừng vội vàng, chú ý sức khỏe.”

 

Tần Du nhẹ nhàng đỡ Cố Cẩn dậy, lấy gối lót lưng , để dựa cho thoải mái. “Bác sĩ, thể tắm rửa ?” Cố Cẩn hỏi. “Không vấn đề gì, nhưng thời gian đừng quá lâu, nước cũng cần quá nóng, cẩn thận thiếu oxy. Còn nữa, để nước dính vết thương.” Bác sĩ Smith . “Vâng.” Cố Cẩn gật đầu. Dặn dò thêm hai câu, bác sĩ Smith liền rời .

 

Phan Giai Di một nữa xác nhận Cố Cẩn thật sự , bà vui đến mức chút luống cuống chân tay: “Hai đứa chắc đói ? Mẹ về nấu cơm cho hai đứa ăn ngay.” Nói xong, bà lập tức mua nguyên liệu.

 

“Vợ ơi, em tắm giúp !” Phòng bệnh yên tĩnh, Cố Cẩn liền mỉm Tần Du. Tần Du ngẩn , cô từng tắm cho đàn ông bao giờ. “Anh tự tắm …” “Anh đây sức ? Em lo ngã ?” Cố Cẩn mỉm cô. “Được , em giúp …” Mặt Tần Du đỏ bừng, tuy sớm là vợ chồng, nhưng một vài hành động mật vẫn từng qua.

 

Tần Du tiên dọn một chiếc ghế phòng vệ sinh, đó chuẩn một thùng nước ấm đặt trong. Cô đỡ Cố Cẩn chậm rãi , lâu cử động nên chân sức, Cố Cẩn loạng choạng suýt khuỵu xuống, Tần Du vội vàng đỡ lấy , cũng kéo suýt ngã, vội vàng vịn tường mới vững. “Vợ, em chứ?” Cố Cẩn vội hỏi. “Không !” Tần Du một nữa dìu , Cố Cẩn cũng tự vịn tường, tay sức hơn chân một chút. Khó khăn lắm mới phòng vệ sinh, cô bắt đầu giúp Cố Cẩn cởi quần áo.

 

Cởi áo thì , đến lúc cởi quần, tai Tần Du đỏ bừng, nhưng mặt vẫn cố tỏ trấn định. Cô là bác sĩ, đương nhiên là từng thấy, nhưng đây là đàn ông của , cảm giác khác. Cố Cẩn vành tai ửng hồng của Tần Du, bật : “Lại thấy bao giờ.” “Đâu …” Tần Du lẩm bẩm, ngày thường mật cũng là ở trong chăn, gì thấy rõ.

 

Tần Du hít một thật sâu, trấn tĩnh , cứ coi như bệnh nhân là . Nói là tắm rửa, kỳ thực cũng chỉ là dùng vòi hoa sen xối nước từ vết thương trở xuống, còn từ vết thương trở lên chỉ thể dùng khăn lau qua. Dù chỉ như , lúc Tần Du lau cho , vẫn cảm thấy vô cùng tuyệt vời.

 

“Tắm rửa một cái thoải mái hơn nhiều.” Cố Cẩn quần áo bệnh nhân , vẻ mặt đắn. Tần Du cũng thoải mái chỗ nào, việc căn bản cũng khác gì lau . Ngược cô từ đầu đến cuối đều vô cùng cẩn thận, lo ngã, lo chạm vết thương của .

 

“Hửm? Vợ, vẫn còn đỏ mặt ?” Cố Cẩn hứng thú hỏi. “……” Tần Du lườm một cái: “Phòng vệ sinh nước nóng quá.” Cô mới thừa nhận. “Ồ… Vậy ?” Cố Cẩn càng tươi.

 

 

Loading...