Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 553: Chút mánh khóe nhỏ này
Cập nhật lúc: 2025-11-25 09:52:24
Lượt xem: 36
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong lúc họ chuyện, Tần Du nhanh chóng xong thức ăn cho cả hai bữa. Hơn nữa còn xếp gọn gàng hộp giữ nhiệt và giỏ xách. Lúc cô xách hộp giữ nhiệt từ bếp , ông Chung Mới Nhạc sững sờ, ông vẫn luôn nghĩ vợ Cố Cẩn lùn đen , khắp mùi đất, nhưng khi thấy, ông phát hiện sai. Cô gái vóc thon thả, làn da trắng nõn, ngũ quan đoan chính, toát khí chất ưu nhã.
“Đây là?” Ông Chung Mới Nhạc mắt đầy kinh ngạc hỏi. “Đây là chị dâu cháu.” Tưởng Trăn lên, giới thiệu Tần Du. “Chị dâu, đây là chú Chung, bạn của dì.” Tưởng Trăn giới thiệu ông Chung Mới Nhạc với Tần Du. “Chào chú!” Tần Du chào ông Chung Mới Nhạc. “Chào cháu! Đều là một nhà, chuyện gì cần giúp đỡ, cứ tìm chú! Đây là danh của chú.” Ông Chung Mới Nhạc khách khí với Tần Du. Tần Du nhận lấy danh , cất túi: “Cảm ơn chú ạ!” “Không khách khí.”
“Phải ! Chị dâu, thể chờ em một chút , em nhớ chút tài liệu, đưa cho con trai chú Chung. Chúng bệnh viện muộn vài phút, chị?” Tưởng Trăn tươi roi rói thương lượng với Tần Du.
Ánh mắt Tần Du trầm xuống, nhưng nụ mặt vẫn giảm: “Không . Cô cứ bận việc . .” “Đi bộ đến bệnh viện mất hơn nửa tiếng đấy, chị chờ em một chút .” “Không . Cô cứ bận việc . Chú Chung, chú cứ chơi.” Tần Du xách hộp giữ nhiệt và giỏ cơm, một nữa lễ phép chào tạm biệt ông Chung Mới Nhạc.
“Hay là, cháu chờ chút . Tiểu Trăn chỉ tìm đồ một lát thôi.” Ông Chung Mới Nhạc Tưởng Trăn đang cố tình khó Tần Du. “Hai cứ bận ạ!” Tần Du khóe miệng vẫn giữ nụ lễ phép, khỏi phòng.
Cô cầm chìa khóa xe tiện tay lấy bàn, bấm mở khóa, quen tay ghế lái, thắt dây an , khởi động máy, xe nhanh chóng lao khỏi cổng biệt thự.
Ông Chung Mới Nhạc nhà lâu như , Tưởng Trăn hề giới thiệu cô. Ông hỏi cô bảo mẫu , Tưởng Trăn trả lời, tức là ngầm thừa nhận. Cô và ông Chung Mới Nhạc chuyện hết thời gian cô xào hai món ăn, Tưởng Trăn cũng nghĩ đến việc tìm tài liệu cho con trai ông , cô xong cơm , cô liền đòi tìm tài liệu, còn bắt cô chờ. Cố Cẩn còn đang ở bệnh viện, chờ? Cô chắc chắn sẽ chờ. Càng vì một chiếc xe mà để Tưởng Trăn kiểm soát.
Đã từng trải qua đóa sen đen Hạ Thanh Liên, con xanh Triệu Triều Hà, và vô mưu hèn kế bẩn của đám đàn bà đời , chút mánh khóe nhỏ của Tưởng Trăn, ở mặt cô, thật đúng là đủ tầm!
Vừa nãy Tưởng Trăn giới thiệu ông Chung Mới Nhạc, còn cố ý nhấn mạnh là bạn của Phan Giai Di. Vị là bạn trai của chồng cô ? Bạn trai của bà, trông cũng cả.
Trong phòng khách, Tưởng Trăn vẫn kịp phản ứng, cô là thật sự kinh ngạc. Tần Du thế mà lái xe! Một phụ nữ nhà quê, thế mà lái xe?
Lúc cô đến công xã Linh Khê, phương tiện giao thông "cao cấp" nhất mà cô từng thấy chính là chiếc xe đạp của Cố Cẩn, tình cờ lắm mới thấy một chiếc máy kéo “cà tàng” chạy qua. Chiếc máy kéo đó của công xã Linh Khê, cách khác, Tần Du căn bản cơ hội tiếp xúc với ô tô. Kỹ thuật lái xe của cô là từ ?
“Chú Chung, chú thấy gì ?” Tưởng Trăn tin mắt , sang hỏi ông Chung Mới Nhạc. Ông Chung Mới Nhạc cũng khó tin nổi: “Chị dâu cháu lái xe ?” Thời đại , ô tô ở trong nước chỉ đếm đầu ngón tay. Ông phấn đấu bao nhiêu năm mới mua một chiếc, nhưng hiện tại vẫn thi bằng lái, nên dám lái. Con trai ông cũng lái.
“Cháu chắc, chị dâu cháu thật sự là nhà quê ?” “Thật sự là nhà quê.” Tưởng Trăn khẳng định. “Điều thật khó tin! Cô khi lái một đoạn là gặp vấn đề. Hay là, Tiểu Trăn, chúng theo xem .” Ông Chung Mới Nhạc cũng tin. “Vâng.” “Đi nhà chú, lái xe nhà chú.”
Nhà ông Chung Mới Nhạc và nhà Phan Giai Di chỉ cách mấy căn, vì xa nên ông bộ tới. Hai vội vã khỏi biệt thự của Phan Giai Di, biệt thự của ông Chung Mới Nhạc, Tưởng Trăn nhanh chóng lái chiếc xe mới của ông đuổi theo Tần Du. Tần Du, cái đồ tự lượng sức ! Cô chút mong chờ Tần Du gặp sự cố giữa đường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-553-chut-manh-khoe-nho-nay.html.]
***
Bệnh viện. Trong phòng bệnh. Cố Cẩn giường bệnh, dịch truyền từng chút một chảy cơ thể . Phan Giai Di chiếc ghế bên cạnh giường bệnh, theo yêu cầu của Tần Du, rời nửa bước. Bà thích yêu cầu của Tần Du, nó cho bà một lý do để ở bên rời.
Cố Cẩn giường, phẫu thuật mấy ngày, ăn uống bao nhiêu, khuôn mặt tuấn tú gầy rộc , trông chút sắc bén. Anh vẫn luôn nhắm mắt, với bà một câu nào. Cũng chính vì luôn nhắm mắt, bà mới thể kiêng dè mà ngắm . Con trai bà thật sự trưởng thành.
Mũi của giống Cố Uy, đôi mắt chút giống bà, môi cũng chút giống , là sự kết hợp hảo những ưu điểm khuôn mặt của bà và Cố Uy, đặc biệt tuấn tú. Chỉ là vẻ tuấn tú chút thiện nào, lông mày rậm, đôi mắt sâu, mang cảm giác nghiêm nghị, cái vẻ uy nghiêm khiến dám đến gần , giống ông nội Cố Liệt của .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Phan Giai Di phát hiện, bà bao giờ cảm thấy thỏa mãn như lúc . Bà cũng bao giờ nghĩ thể cùng Cố Cẩn ở chung một cách hòa bình như . Ngay lúc bà đang đến quên trời đất, Cố Cẩn chợt mở bừng mắt.
“……” Phan Giai Di ánh mắt lạnh nhạt của cho giật , vội vàng mặt . Cố Cẩn chậm rãi thu hồi ánh mắt, rũ mi, vẫn thèm để ý đến Phan Giai Di.
Phan Giai Di buồn , Cố Cẩn phát hiện bà đang trộm , bà cảm giác như kẻ trộm bắt quả tang. Đây khác, đây là con trai bà đẻ mà.
“Khát con?” Phan Giai Di thu dọn tâm trạng, hỏi Cố Cẩn. “Không khát.” Giọng Cố Cẩn bất cứ d.a.o động nào. “Mệt ?” “Không mệt.” “Có dậy một lát ?” “Không cần!”
Phan Giai Di hỏi han càng lúc càng dịu dàng, giọng Cố Cẩn trả lời càng lúc càng lạnh. Thái độ lạnh băng , Phan Giai Di cảm thấy như dội hết gáo nước lạnh đến gáo nước khác.
“Mẹ nâng giường lên nhé. Nằm lâu quá, cơ thể thoải mái.” Phan Giai Di mặc kệ câu trả lời của Cố Cẩn, tự nâng giường bệnh lên.
Cố Cẩn ở tư thế nửa , lườm Phan Giai Di một cái, một chút cảm kích. Cái gai mà Phan Giai Di gieo trong lòng , khiến chỉ cần thấy bà là thấy mất kiên nhẫn.
Trước đây, khi còn giữ cách với Phan Giai Di, ở giữa Tần Du hòa giải, Phan Giai Di cảm giác gì. Giờ phút , chỉ hai con ở riêng với , ký ức Phan Giai Di vô tình bỏ rơi lúc nhỏ mãnh liệt ùa về, liền phát hiện, và bà vĩnh viễn thể hòa hợp chung sống.
“Cẩn Nhi, thế nào... con mới thể giận nữa?” Phan Giai Di thái độ hờ hững của Cố Cẩn tổn thương, hai mắt đỏ hoe, giọng nghẹn ngào hỏi.