Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 555: Thật là có thiên phú?
Cập nhật lúc: 2025-11-25 09:52:27
Lượt xem: 38
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Tưởng Trăn, cô đúng. Lần lái xe tùy tiện nữa.” Tưởng Trăn năng bài bản, Tần Du lập tức nhận sai.
Tưởng Trăn cứ ngỡ Tần Du còn chống chế vài câu, ngờ cô xin nhanh như . Bao nhiêu lời lẽ phê bình mà cô chuẩn sẵn, nhất thời đất dụng võ.
“ lầm kiểm điểm sâu sắc, sai là sai!” Tần Du thái độ như một, tiếp: “ cũng thật sự nỡ quấy rầy cô và chú Chung. Hai ở phòng khách chuyện cả buổi, , chú Chung từ trong nước về, mời cô đến dự tiệc, hy vọng cô và con trai chú trở thành bạn . Tình bạn như , mà thấy hâm mộ, càng nỡ cắt ngang.”
“……” Tưởng Trăn Tần Du , cảm thấy gì đó đúng.
“Đồ ăn xong, cô tìm tài liệu cho con trai chú Chung, nghĩ, tìm tài liệu chắc chắn từ từ, Cố Cẩn đang trong giai đoạn hồi phục, đồ ăn xong, đưa đến ngay, mới mau khỏe . vì quá lo cho , nên mới gây sơ suất . Mẹ, con xin !” Tần Du xong, đầu cúi xuống xin Phan Giai Di.
Phan Giai Di là thông minh cỡ nào, Tần Du xong, bà hiểu đại khái. Tưởng Trăn nhân lúc bà nhà, cho Chung Mới Nhạc nhà. Vào nhà , còn chuyện cả buổi, vô cùng vui vẻ. Tần Du xong đồ ăn, cô những đưa , mà còn tìm thứ gì đó!
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Tưởng Trăn, sự thật đúng như lời chị dâu con ?” Đôi mắt Phan Giai Di lập tức lạnh , nghiêm nghị hỏi.
Tưởng Trăn Phan Giai Di truy vấn, tim lập tức hoảng loạn, cũng hiểu dụng ý của Tần Du, cô đầu Tần Du, tức giận hỏi: “Chị dâu, cô ý gì?!”
“ đang kiểm điểm lầm của mà!” Tần Du ngây thơ trả lời. Muốn dùng cái cớ vớ vẩn để bôi nhọ cô, dùng lý do rẻ tiền để chỉ trích cô , mơ !
Lúc ở biệt thự của Phan Giai Di, Chung Mới Nhạc tỏ mất tự nhiên, ông hỏi Tưởng Trăn nhiều , rằng dì con về giận , Tần Du liền ngay, Phan Giai Di thích đàn ông ! Nếu đoán lầm, bà căn bản chào đón ông . Vừa lúc ông bước , đáy mắt Phan Giai Di hiện lên vẻ lạnh lùng, chứng thực suy đoán của cô.
“Tưởng Trăn, hỏi con, con vẫn trả lời!” Ánh mắt Phan Giai Di khóa chặt Tưởng Trăn, dồn dập truy vấn.
Lưng Tưởng Trăn như kim châm, Phan Giai Di ép đến còn đường lui, đành trả lời thật: “Chú Chung mang ít đặc sản trong nước sang biếu chúng , con thấy vẫn còn đang trong Tết, nên mời chú chơi.” Bởi vì nếu cô trả lời thật, Phan Giai Di cũng sẽ kiểm tra camera trong nhà, cô thoát .
“Tưởng Trăn, xem quy củ với con, con quên hết ! Bắt đầu từ hôm nay, con dọn trường ở , cho phép, về!” Phan Giai Di lạnh lùng quét mắt Tưởng Trăn, giọng cao thấp, nhưng Tưởng Trăn run sợ. Phan Giai Di bao giờ đuổi cô như .
“Dì, con sai !” “Ra ngoài !” Phan Giai Di lạnh lùng .
Giọng chút ấm , Tưởng Trăn sợ phẫn nộ. cô dám phản kháng, cũng dám lời.
Mấy ngày nay Phan Giai Di ở nhà, lúc nấu cơm xào rau trông vụng về. cô , phụ nữ rành việc nhà, vẻ ngoài yếu đuối , tay tàn nhẫn, thủ đoạn còn sắc bén hơn bất cứ ai, tâm cũng cực kỳ nhẫn tâm. Nếu , năm đó Cố Cẩn còn nhỏ như , bà là , Cố Cẩn đuổi theo ngã, đầy máu, bà đầu là đầu, trong xe, bà còn rơi một giọt nước mắt lưu luyến nào.
“Dì, con xin ! Về trường, con sẽ học hành t.ử tế. Dì nếu cần con, thể gọi điện cho con bất cứ lúc nào.” Tưởng Trăn xám xịt ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-555-that-la-co-thien-phu.html.]
“Ngài Chung, ngài mới từ trong nước về. Chắc chắn nhiều việc xử lý, chúng phiền ngài nữa.” Tưởng Trăn , Phan Giai Di lạnh nhạt và xa cách . Lời khách khí, nhưng ai cũng , đây là lệnh đuổi khách.
Mặt ông Chung Mới Nhạc lộ vẻ ngượng ngùng, đành thuận nước đẩy thuyền: “À, . Vậy .”
Cố Cẩn từ đầu đến cuối một câu nào, ký ức tuổi thơ quên nhiều, nhưng đàn ông , ấn tượng. Khi đó, ông theo Phan Giai Di, thường xuyên ở bên cạnh bà, còn từng mua kẹo hồ lô cho . Sau thấy ông nữa, lưng bàn tán, ông nước ngoài. Không bao lâu , Phan Giai Di nằng nặc đòi ly hôn với bố , ly hôn xong cũng lập tức nước ngoài.
Những kẻ ý đó, luôn giả vờ bụng với : “Cố Cẩn, mày chạy , cùng cái chú họ Chung nước ngoài, bà cần mày nữa, bà lấy chồng khác.” Đến nỗi một thời gian dài, thấy kẹo hồ lô là thấy ghét.
“Mẹ và Chung Mới Nhạc quan hệ gì! Mẹ với Tưởng Trăn, nhà chào đón ông , cũng với nó, thấy ông thì nhất nên đường vòng. Rõ ràng, nó bâyTưởng Trăn giờ đây chủ kiến riêng!”
Bà nhấn mạnh nhiều , cho phép Chung Mới Nhạc biệt thự, thấy bà hôm nay ở nhà, nó thế mà cho . Đối với kẻ đụng điểm mấu chốt của , Phan Giai Di xưa nay nương tay.
“Mẹ, ghét chú Chung ?” Tần Du chút chắc chắn, hỏi . “Du Nhi, gọi là họ Chung. Con nếu khách khí, thể gọi là ngài Chung. Đừng vấy bẩn xưng hô ‘chú’!” Phan Giai Di sửa . Tần Du nghiêm mặt, lập tức gật đầu.
Cố Cẩn khẽ chau mày, vốn định khinh bỉ Phan Giai Di, nhưng thấy thái độ căm thù đến tận xương tủy của bà đối với Chung Mới Nhạc, chút hoài nghi phán đoán của . Giữa bà và ông thật sự gì? Bà đến nước M vì Chung Mới Nhạc? Hay là, ban đầu họ quan hệ , vì lý do nào đó mà trở mặt? Mới dẫn đến Phan Giai Di bây giờ kiên quyết tuyệt tình như ?
“Phải , mới nãy Tưởng Trăn , con lái xe đến. Thật sự là con lái xe đến ?” Phan Giai Di hồn, vô cùng kinh ngạc hỏi. Tần Du gật đầu. “Con lái xe?”
“Ở công xã, con từng lái máy kéo. Vốn chỉ thử xem khởi động . Nếu lái , con sẽ lái. Không ngờ, mò mẫm một chút, xe liền chạy. Con đơn giản là lái đến đây luôn.” Tần Du giải thích.
Phan Giai Di như thấy bảo vật, Tần Du: “Không tồi nha! Vừa can đảm thiên phú!” Chỉ lái máy kéo mà cũng dám lái ô tô con.
“Mẹ tìm quan hệ, cho con một cái bằng lái tạm thời. Sau xe , con cứ tùy tiện lái.” Phan Giai Di bất ngờ, cũng vui vẻ, bà đồng hồ, : “Hôm nay cuộc họp quan trọng, đến công ty . Có việc thì gọi điện cho .” “Vâng ạ.”
Trong phòng bệnh cuối cùng cũng yên tĩnh. Cố Cẩn tiếp tục chậm rãi uống cháo, mùi vị quá ngon, chẳng mấy chốc uống hết. Anh thong thả đặt hộp cơm lên tủ đầu giường, Tần Du vẫn đang cúi đầu ăn cá, hứng thú hỏi: “Vợ ơi, em lái máy kéo từ khi nào thế?”
Máy kéo của công xã khác chỉ ghé qua công xã bọn họ hai , một là Lương Quân kết hôn, một là Từ Lan Chi khó sinh xuất huyết nhiều, căn bản từng thấy Tần Du sờ máy kéo bao giờ.
“A? Lúc đến công xã.” Tần Du khựng , ngẩng đầu mặt đỏ tim loạn trả lời, vẻ mặt say mê ảo não: “Làm bây giờ? Vợ của hình như đặc biệt thiên phú với xe cộ.”
“……” Cố Cẩn. Lúc , chiếc xe đạp về đến sân, Tần Du dẫm lên, còn kịp dạy, cô chạy vòng quanh sân mấy vòng, thầy mà tự . Cái ô tô , cô ở Kinh đô, cũng chỉ thấy Cố Uy lái vài , mà mò mẫm là lái ngay, thật là thiên phú?