Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 574: Con phải làm chị rồi
Cập nhật lúc: 2025-11-26 00:09:38
Lượt xem: 31
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Du Nha, con ?” Tần Chấn Bân sợ đến hoảng loạn, thấy Tần Du mặt lộ tươi , phân biệt là cô sợ hãi đến , là thật sự , cẩn thận dò hỏi.
Tần Du xoay , nụ càng tươi hơn: “Tần thúc, . Con cũng dọa hết hồn, may quá, mới bắt mạch cho , phát hiện chỉ là vì đột ngột thiếu oxy lên não gây choáng váng té ngã. Giờ một lát, mạch tượng bình thường .”
Những vây xem mặt lập tức nhẹ nhõm, sôi nổi : “ là dọa c.h.ế.t . Sao đột nhiên ngất xỉu?” “Ngồi xổm đột ngột lên, ai cũng sẽ hoa mắt. Mẹ con đây, nghiêm trọng một chút. Cảm ơn quan tâm, việc gì .” Tần Du .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Tần Chấn Bân vẫn tin : “Du Nha, con chắc chứ? Mẹ con thật sự ?” Tần Du mím môi : “Tần thúc, chú tin, chờ con tỉnh , chú đưa bệnh viện xem. Làm kiểm tra xong, chú sẽ an tâm. Hiện tại, chú bế con về nhà .”
“Ờ, ờ, .” Tần Chấn Bân khom lưng, lúc ôm Thẩm Hồng Mai, eo vẫn chút thẳng nổi. Tần Du định hỗ trợ, ông lập tức từ chối: “Du Nha cần giúp, chú bế . Mẹ con nhẹ hều . Một chút là đến nhà.” Tần Du miễn cưỡng, ông ôm Thẩm Hồng Mai về phòng.
Trên giường, Thẩm Hồng Mai bình yên , khí sắc mặt bắt đầu bình thường, hô hấp đều đều. Tần Chấn Bân cẩn thận đắp chăn , hồi lâu, vẫn cảm thấy an tâm: “Du Nha, con ngất là ngất, chú thật sự yên tâm, lát nữa cho chú mượn xe đạp, con tỉnh , chú đưa lên bệnh viện trấn xem một chút.”
Tần Du một bên, ý tràn đầy Tần Chấn Bân. Cô vẫn luôn đại đội trưởng Tần Chấn Bân, một đàn ông cứng rắn, lúc nhu tình như . Chính eo đau mà vẫn nhất quyết ôm cô, cô cho ông , ông vẫn kiên trì đưa bệnh viện. Ông đối với vấn đề của cô thật sự hề qua loa, là thật lòng yêu thương cô.
“Nếu thật sự , thì để tháng hãy . Giờ mà , thì còn sớm.” “? Du Nha, vì để tháng mới ?” “Làm siêu âm, ba tháng trở lên sẽ rõ ràng hơn. Em bé trong bụng con còn hai tháng, rõ lắm .”
“……” Lời Tần Chấn Bân đầu óc trống rỗng, đơ hồi lâu, ông đột nhiên ở trong phòng vòng vòng, hết vòng đến vòng khác, kích động khó tin hỏi: “Du Nha, con , trong bụng con, , em bé?” Tần Du thận trọng gật đầu: “Đại đội trưởng, Tần thúc, chú hiểu sai .” “Có, em bé?”
“Cho nên, Tần thúc, chú còn tiếp tục vòng vòng nữa ? Chú ở trong phòng qua , đầu thấy chóng mặt ?” Tần Du phản ứng của Tần Chấn Bân chọc . “Không ! Du Nha, chú, chú chính là, chú chính là…” Tần Chấn Bân kích động đến năng lộn xộn.
Tiếp theo đó, Tần Du thấy vị đại đội trưởng ở công xã xưa nay luôn sấm rền gió cuốn, bất luận gặp chuyện , chuyện , chuyện khó giải quyết nào đều vững như núi, giờ đây mặt xuất hiện đủ loại biểu tình kinh ngạc, hưng phấn, kích động, hoảng hốt, thậm chí cô còn thấy hốc mắt ông ươn ướt.
“Tần thúc, khi đứa con gái là con, chú sắp cha nữa . Chúc mừng chú! Chú cũng chúc mừng con một chút , con sắp chị !” Tần Du vốn chỉ cảm thấy buồn , nhưng cô càng cảm thấy cảm động. Phản ứng của Tần Chấn Bân, chứng minh cô gả cho ông, là gả đúng .
“Du Nha… Chú, chú…” Ông thật sự kích động, thật sự hưng phấn, cũng thật sự cao hứng đến gì. Sau khi vợ đầu mất sớm, ông nghĩ tới sẽ tái hôn, năm ngoái kết hôn, ông cảm thấy quá may mắn. Ông và Thẩm Hồng Mai tuổi đều lớn, chuyện con cái, căn bản dám nghĩ tới. Đột nhiên, con cái đến là đến, đây là trúng giải độc đắc, là bánh từ trời rơi xuống.
“Tần thúc, cần kích động. Mẹ con mới mang thai, chú chăm sóc thật !” “Ừ! Được.” Tần Chấn Bân vẫn gì hơn, chỉ gật đầu thật mạnh.
“Hai đang gì ? Du Nha, con cái gì?” Nằm giường Thẩm Hồng Mai chậm rãi tỉnh , lúc ngất , bà loáng thoáng mấy chữ "em bé": “Em bé gì?” “Mẹ, mang thai. Con sắp chị .” Tần Du dịu dàng với Thẩm Hồng Mai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-574-con-phai-lam-chi-roi.html.]
Thẩm Hồng Mai đầu tiên là sửng sốt, đó là một trận hổ, ngượng ngùng : “Có thai? Không cần! Mẹ từng tuổi , còn sinh con cái gì? Mẹ sắp lên chức bà ngoại …” Phản ứng của bà Tần Chấn Bân đang vui sướng lập tức đơ . Tần Du cũng ngờ cô phản ứng như .
“Du Nha, mới nãy cũng quên mất, con tuổi còn trẻ. Sinh con, quá nguy hiểm!” Tần Chấn Bân gian nan kéo kéo khóe miệng, thuận theo ý Thẩm Hồng Mai.
“Mẹ, bao nhiêu tuổi? Mới 40 tuổi, già? Mẹ ngoài, đều tưởng là chị của con. Có thêm em trai em gái, ? Vả chuyện thì gì xung đột với việc bà ngoại?” Tần Du hỏi vặn Thẩm Hồng Mai.
“……” Thẩm Hồng Mai cả tự nhiên, bà nghĩ tới sẽ mang thai, trong mắt bà, sinh con là chuyện của đám trẻ Tần Du. Con gái xuất giá, bà còn m.a.n.g t.h.a.i sinh con, truyền ngoài, chê thế nào.
“Mẹ, con với Cố Cẩn kết hôn. Sau thêm em trai em gái, ở bên cạnh hai , con vui. Con từ nhỏ đến lớn, đều hy vọng chị em, lỡ đ.á.n.h với ai còn giúp sức. Mẹ cần đứa nhỏ , con là đầu tiên đáp ứng!” Tần Du nghiêm mặt .
“Mẹ, xem con bé Tần Du .” Thẩm Hồng Mai sang cầu cứu La Hồng Diệp phòng. La Hồng Diệp tin Thẩm Hồng Mai mang thai, đầu tiên là kinh ngạc, đó trong lòng chút mất mát, dù bà cũng là chồng cũ, nhưng nhanh, bà liền nghĩ thông suốt, Thẩm Hồng Mai và Tần Chấn Bân kết hôn, hai con là chuyện đương nhiên.
“Hồng Mai, con bé Du Nha đúng đấy. Đã thai, khẳng định sinh . Hai đứa là chỉ tiêu sinh sản, tổ quốc xây dựng cần nối nghiệp, chúng đều già , con cái quá ít, ai tới xây dựng tổ quốc?” “……” Thẩm Hồng Mai. “Tần Du em trai em gái, cũng một đứa cháu. Thêm một đứa cháu trai cháu gái thật . Nhiều cháu trai, liền ai nhà lão Tần chúng nối dõi! Nhiều cháu gái, giống Du Nha ngoan đảm, cũng đặc biệt .”
“……” Thẩm Hồng Mai hốc mắt phiếm hồng: “Chính là, , con thấy hổ! Con 40 tuổi .” “40 tuổi cũng vẫn là trẻ con, là con của nhà . Không lớn, một chút cũng lớn!” La Hồng Diệp nghiêm túc . Thẩm Hồng Mai đỏ hốc mắt. Tần Chấn Bân một bên, cũng đỏ hốc mắt. “Để con suy nghĩ thêm.” Thẩm Hồng Mai đem trùm trong chăn, thật cảm giác còn mặt mũi nào gặp .
***
Ngoài sân, cây cối đ.â.m chồi, lá non xanh mơn mởn, hoa đào nở rộ, hoa lê trắng như tuyết nở từng chùm. Trong sân nhà, đám hoa cỏ c.h.ế.t héo năm ngoái, mọc lá xanh tươi . Cây sơn chi dời từ núi về năm ngoái, một nửa còn là nụ, một nửa nở, đóa hoa trắng tinh như ngọc ẩn trong lá xanh, cánh hoa mềm mại trong suốt, tinh xảo, thanh nhã, thuần khiết, tỏa từng trận hương thơm. Bình thủy tinh nhỏ đặt cửa sổ, chú rùa đen nhỏ nhặt về năm ngoái đang ngủ gật. Sân trong sân ngoài sạch sẽ, nhà cửa gọn gàng. Ngửi hương thơm trong sân, sân sạch sẽ ngăn nắp, tâm trạng Tần Du thoải mái vui sướng. Không cần , lúc bọn họ ở nhà, cô và bà nội thường xuyên qua đây quét dọn nhà cửa, chăm sóc hoa cỏ, nuôi nấng chú rùa đen nhỏ của cô.
“Anh về phòng nghỉ một chút ?” Tần Du đầu với Cố Cẩn. “Không cần. Ngồi ở sân một lát.” Cố Cẩn xuống ghế đá, cả sân tràn đầy sức sống, tâm trạng cũng vô cùng , : “Đi máy bay xe tuyến cả một chặng đường, bụi.” “Em lập tức nấu nước.” Cố Cẩn tên ưa sạch sẽ. Cố Cẩn gật đầu: “Nấu nhiều một chút.” “Được.”
Tần Du từ giếng nước ngoài sân gánh hai thùng nước về, bắt đầu nhóm lửa, nấu nước. Không bao lâu, nước trong nồi liền nóng hổi, Tần Du nhanh chóng dùng thùng múc , xách nước ấm nhà tắm: “Nước xong , em tìm quần áo cho .” “Quần áo tự lấy.” Cố Cẩn tay cầm sẵn áo và quần. “Ừm. Ngoan ghê. Biết tự tìm quần áo.” Tần Du trêu chọc. “Nhà tắm ở nhà, khí lưu thông lắm. Anh thể sẽ ngất.” Cố Cẩn nhíu mày, chút ưu sầu . “……” Tần Du chớp chớp mắt, nhịn : “Em giúp mở cửa sổ.” “Em chắc là chỉ mở cửa sổ cho ? Lỡ ngã thì ?” Tần Du tủm tỉm , từ bên ngoài chuyển một cái ghế: “Anh nếu cảm thấy ngất, thì lên ghế.” “……” Cố Cẩn khóe miệng giật giật, nghiến răng nghiến lợi: “Vợ thật chu đáo!” “Vì nhân dân phục vụ.” Tần Du tươi như hoa.
Cố Cẩn nhà tắm, Tần Du tiếp tục nấu nước. Chút tâm tư nhỏ của Cố Cẩn, cô tự nhiên . Ở nước M, tuy thường xuyên tắm cho , tắm nhiều , nhưng cô vẫn cảm thấy ngượng ngùng, chỉ cần thấy cơ thể , cô liền cảm thấy mặt nóng rát. Cố Cẩn cho dù là phẫu thuật, dáng vẫn . Cơ bụng sáu múi rắn chắc, đường nhân ngư mỹ… Ách, giờ cũng thấy nóng rát thế , Tần Du che mặt , nóng quá nóng quá. Đây là chột , khẳng định chột , chỉ là lửa nướng nóng thôi.
Cửa nhà tắm mở . “Thật sự ngất ?” Cửa nhà tắm mở , Cố Cẩn chút choáng váng, vịn cửa bước , Tần Du vội vàng chạy tới. “Ngột ngạt quá.” Cố Cẩn nhíu mày trả lời. Nói lời thời điểm, cơ thể chút run rẩy, bọt nước theo tóc rơi xuống, vẻ mệt mỏi của trông chút chật vật. Bộ dạng đáng thương Tần Du trong lòng đặc biệt khó chịu, chính trong lòng nghĩ nhiều quá, đem sự tình nghĩ đến thuần khiết… Cố Cẩn đây là thật sự cần giúp đỡ.
“Không . Vợ đỡ lên giường. Nằm một lát là khỏe.” Tần Du dìu về phòng. “Thoải mái hơn chút nào ?” Cố Cẩn thanh âm suy yếu, sắc mặt trắng, thần sắc mệt mỏi. Bộ dạng xem đến Tần Du áy náy thôi, cô lấy gối lót cho , dùng khăn lau tóc cho . “Khỏe hơn .” Cố Cẩn đáp. “Không lừa em?? Nhanh như khỏe?” Tần Du chút tin. “Vậy chứng minh một chút.” “Ngô……” Tần Du còn phản ứng , một cái xoay , đè ở . Cố Cẩn còn bộ dạng bệnh tật mới nãy, giờ phút đè cô, ánh mắt nóng rực, thiêu đốt đến tim đập gia tốc, vô cùng kiểm soát .