Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 578: Cũng không ngốc đến mức hết thuốc chữa

Cập nhật lúc: 2025-11-26 00:09:42
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chuyện công xã điện nhanh chóng đưa kế hoạch.

 

Ruộng đồng xới , phân bón và phân heo rải xuống, thóc giống đang ươm, một thời gian nữa mới cấy mạ . Khoảng thời gian nhân lực để lo chuyện dây điện.

 

Kéo dây điện là việc của thợ điện bên Cục điện lực, nhưng chuyện dựng cột, xác định vị trí cột, là việc của công xã.

 

Cố Cẩn là thầy giáo, trong mắt , thầy giáo chắc chắn cách bố trí vị trí cột điện. Ý nghĩ tuy khó hiểu, nhưng Cố Cẩn quả thật thất vọng.

 

Về vật lý, mảng điện đóm thật, xác định vị trí các cột điện trong công xã vô cùng chuẩn xác.

 

Sau khi vị trí cột điện xác định, công xã bắt đầu phân công việc dựng cột.

 

Việc cần đàn ông khỏe mạnh, Lương Quân là một trong đó.

 

“Này, mệt ? Tới uống nước !” Cổ Thúy Lan xách một bình nước, cầm theo cái gáo, tới đưa nước cho .

 

Dạo vội việc đồng áng, nhưng công xã vẫn việc , đám phụ nữ lên núi chặt củi, trồng rau. Mấy việc Cổ Thúy Lan đều , ả kêu ca ốm yếu mấy mặt Tần Chấn Bân. Tần Chấn Bân lãng phí thời gian chuyện , nên giao cho Cổ Thúy Lan việc hậu cần, mang nước cho .

 

Cổ Thúy Lan mừng rơn, việc nhẹ nhàng, quan trọng hơn là thể tiếp xúc với mấy đàn ông việc giỏi giang trong công xã. Từ trong đó, ả tìm một thương hương tiếc ngọc, gì cũng đỡ đần, ả sẽ nhàn hơn nhiều.

 

“Lương trí thức, uống nước .” Cổ Thúy Lan đưa cốc nước của cho Lương Quân.

 

Lương Quân hai lời, cầm lấy cốc nước của ả, đang định uống thì Tần Du, mang t.h.u.ố.c đến cho Cố Cẩn, giữ tay Lương Quân . Chị dùng cái cốc Cố Cẩn uống xong, múc một cốc nước đưa cho Lương Quân, : “Lương Quân, uống cái . Quế Trân nhà dặn, chị nấu nước sôi riêng cho đó.”

 

Lương Quân tên vợ, liền toe toét: “Quế Trân thương thật!”

 

“Biết là .” Tần Du liếc mắt Cổ Thúy Lan, nhắc nhở: “Sau uống nước, cứ hỏi Cố của .”

 

Cổ Thúy Lan cho khác uống nước thì dùng gáo chung, cho Lương Quân thì dùng cốc riêng. Ám chỉ rõ ràng như cũng ?

 

Đầu óc đơn giản thật.

 

nay tinh tế, Cổ Thúy Lan ý đồ gì, mới là lạ.

 

Cổ Thúy Lan mặt mày sượng sùng, Tần Du với ánh mắt u oán phẫn nộ. Mụ đàn bà giữ Cố Cẩn thì thôi , ả mới gần Lương Quân một chút mà cũng cho. Lẽ nào, đàn ông trong cái công xã đều là của mụ hết ?

 

“Bác sĩ Tần, chị ý gì? Bình nước của độc ? Cần gì đề phòng như ?” Cổ Thúy Lan tỏ vẻ oan ức và vô tội.

 

“Bình nước của cô độc, nhưng , vợ Lương Quân nấu nước sôi cho , đương nhiên uống nước vợ nấu. Cổ trí thức, cô oan ức cái gì?” Tần Du lạnh lùng .

 

“Nghe chị kìa. chỉ thấy, cách của chị đang cản trở xã viên trong công xã chúng xây dựng mối quan hệ hữu hảo thôi!”

 

“Ha hả! Không uống nước của cô, là phá hỏng quan hệ các xây dựng ? xin hỏi, cô đây là xây dựng quan hệ gì?”

 

Cái tâm tư bẩn thỉu đó, tự giấu thì thôi, còn một cách đường hoàng như , hổ ?

 

Cổ Thúy Lan dạo những gì, Lương Quân thấy rõ, chứ chị thì rành rành.

 

Một mụ đàn bà lười biếng đầy mưu mẹo vặt.

 

Lương Quân cũng đàn ông đầu tiên ả cố tình tiếp cận.

 

thấy chị chính là thấy quan hệ với các xã viên, nên trong lòng ghen tị. Vì thế nên chị mới luôn ngăn cản.” Cổ Thúy Lan khinh bỉ .

 

Tần Du kinh ngạc đến ngỡ ngàng. Đã gặp hổ, nhưng thấy ai hổ đến mức .

 

“Cổ Thúy Lan, cô gì, quan tâm. cô dám nhắm Lương Quân!”

 

Quách Quế Trân hiện vẫn còn đang ở cữ, chị cho phép bất cứ chuyện gì xảy lúc .

 

“Chị ý gì? Chị bôi nhọ sự trong sạch của ? đưa cho Lương trí thức chút nước, chị liền bẩn thỉu như !” Cổ Thúy Lan chớp mắt, mũi sụt sịt, hai hàng nước mắt bỗng chốc tuôn rơi.

 

“Du Nha, chỉ là đưa nước thôi mà, em thế? Không cho cô đưa, chẳng lẽ em tới đưa mỗi ngày ?” Người là Tần Đại Đinh, cao lớn, việc tháo vát.

 

Ngày thường chỉ cắm cúi , chẳng năng gì, hôm nay mở miệng, bênh vực Cổ Thúy Lan.

 

“Tần Đại Đinh! Hay lắm! Hóa mày thật sự một chân với con đàn bà ! Tần Du sai ? Mày mà cũng dám thấy nó đúng!” Đột nhiên, một phụ nữ đằng đằng sát khí lao tới, hai lời, túm ngay tóc Cổ Thúy Lan, đá một phát chân ả. Đầu gối Cổ Thúy Lan khuỵu xuống, ngã sõng soài đất, vô cùng thê thảm.

 

Tần Đại Đinh thấy vợ là Hà Anh xông tới, sợ run cả , lập tức lùi một bước.

 

“Con đàn bà c.h.ế.t tiệt, hổ! Cái mùi kem Tuyết Sương chồng tao, đúng là từ mày mà !” Hà Anh cao, phụ nữ nông thôn mét bảy, ngày nào cũng việc đồng áng, thể cường tráng, sức lực lớn. Mùi hương Cổ Thúy Lan khiến chị vô cùng tức giận, chị tát Cổ Thúy Lan một cái bên trái, tát một cái bên .

 

Mặt Cổ Thúy Lan hằn rõ dấu tay, đau rát.

 

định , Hà Anh mắng tiếp: “Dám móc ngón tay với chồng tao! Mày ngứa ngáy đến thế , tìm thằng nào vợ ? Tìm chồng tao gì?”

 

Gò má bỏng rát của Cổ Thúy Lan lúc xanh lúc trắng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-578-cung-khong-ngoc-den-muc-het-thuoc-chua.html.]

 

Phụ nữ nông thôn mà đanh đá c.h.ử.i bới thì lời lẽ khó .

 

“Chị bậy! Chị bôi nhọ !” Cổ Thúy Lan dĩ nhiên đời nào thừa nhận.

 

“Tao bôi nhọ mày! Tao nhân chứng! Tao tìm đội trưởng! Đàn bà con gái thế , tác phong bất chính, trắc nết, nhất là đuổi khỏi công xã!” Hà Anh lôi Cổ Thúy Lan từ đất dậy, kéo ả về phía nhà Thẩm Hồng Mai.

 

Mọi sợ xảy chuyện, lập tức theo.

 

“Chị dâu, chuyện gì ? Cổ trí thức với Đại Đinh một chân thật ?” Lương Quân lúc mới nhận , hỏi.

 

“Cũng ngốc đến mức hết t.h.u.ố.c chữa, còn chuyện .” Tần Du Lương Quân, bất giác thấy vẫn còn dạy dỗ .

 

“Anh Cố, chị dâu đang khen mắng thế?” Lương Quân thấy lời Tần Du cứ kỳ kỳ, mà hiểu ý tứ bên trong.

 

“Cậu thấy thế nào thì là thế đó.” Cố Cẩn đầy ẩn ý.

 

“... Chị dâu chắc chắn đang khen . Anh xem, thèm chuyện với cô .” Lương Quân tự thấy quá giỏi.

 

“...” Tần Du "ha hả" một tiếng.

 

“Đội trưởng, chủ cho !” Hà Anh nhanh chóng kéo đến sân nhà Tần Chấn Bân, tức đến đỏ mặt tía tai.

 

Công xã trí thức về, ban đầu họ tò mò, cũng chào đón, đối xử với nhóm trí thức vô cùng nhiệt tình.

 

năm ngoái xảy chuyện Hạ Thanh Liên vì suất sinh viên mà ngủ với Vệ Đại Khang, hại c.h.ế.t Úc Lệ Ba; chuyện Triệu Triều Hà vì chia rẽ Tần Du và Cố Cẩn mà cố tình giả mạo nét chữ Tần Du để liên lạc với Thẩm Triết, suýt nữa Tần Du, Cố Cẩn ly hôn vẫn còn sờ sờ đó. Sau những chuyện , phụ nữ trong công xã cực kỳ đề phòng nữ trí thức. Lần thêm hai nữ trí thức về, đều cảnh giác cao độ, bật chế độ “phòng cháy, phòng trộm, phòng nữ trí thức”.

 

Hà Anh rõ, Tần Đại Đinh và Cổ Thúy Lan hiện giờ chắc chắn quá xa, nhưng mầm mống nếu bóp c.h.ế.t từ trong trứng nước, hậu họa khôn lường. Chị trở thành Úc Lệ Ba tiếp theo.

 

Rất nhanh, nhân chứng chị tìm cũng tới, là Khổng Lại Tử, kẻ chuyên lêu lổng chơi bời trong công xã.

 

. thấy . Họ móc ngón tay , Tần Đại Đinh còn cho cô bánh dày ăn.”

 

Cổ Thúy Lan hét toáng lên, tức đến trợn trừng mắt: “Khổng Lại Tử, mày bậy!”

 

“Tao bậy. Tao thấy mà.” Khổng Lại T.ử khẳng định.

 

“Đội trưởng, đừng nó. Em gì cả!”

 

Tần Chấn Bân đám vây kín sân, trán nổi gân xanh, thật khó xử.

 

Bốn trí thức về, ai là dạng .

 

Chuyện công xã, ai cho t.ử tế, nào cũng đầu cơ trục lợi.

 

Đến nỗi đôi khi ông còn nhớ mấy năm ngoái. Lý Vệ Dân thì gì, việc nhanh , chịu thương chịu khó. Hạ Thanh Liên tuy tâm tư lệch lạc, nhưng việc cũng là tay giỏi.

 

“Tần Đại Đinh, , rốt cuộc là thế nào?” Tần Chấn Bân thẳng đương sự.

 

Tần Đại Đinh vốn chột , ở nhà sợ vợ, ở công xã thì Tần Chấn Bân nấy, từng ý phản kháng. Lần chút tâm lý may rủi, nếm thử cái "mùi vị vụng trộm" mà . Nào ngờ, còn kịp bắt đầu bắt quả tang.

 

Dưới uy áp của Tần Chấn Bân, khai ngay: “ thấy Cổ trí thức đói, nên bẻ nửa cái bánh dày cho cô . Cô chỉ chạm tay một chút, ngoài chúng gì cả!”

 

“Đồ c.h.ế.t bầm! Hay lắm! Bánh nếp để dành từ Tết, tao cất kỹ, ngày nào cũng lo mày việc nặng gì ăn sẽ đuối sức, tao chiên dầu, tẩm đường, thế mà mày đem cho con đàn bà ăn!” Hà Anh tức giận đ.ấ.m thùm thụp vai Tần Đại Đinh.

 

Tần Đại Đinh đau, nhưng dám đ.á.n.h .

 

Cổ Thúy Lan Tần Đại Đinh khai , tim như tro tàn.

 

Mới thế mà Tần Đại Đinh khai hết, Tần Chấn Bân cũng định hỏi Cổ Thúy Lan nữa, ông : “Vợ Đại Đinh , gia đình hòa thuận là cơ sở để công xã hòa thuận. Chị vì giữ gìn gia đình mà thể xa trông rộng, phòng ngừa từ sớm, vui. chuyện , Đại Đinh lẽ thật sự chỉ giúp đỡ Cổ trí thức thôi, tâm là . Cổ trí thức chuyện , nhất định sẽ giữ cách với các nam xã viên gia đình.”

 

Lời của ông, tinh ý , đây là đang giảng hòa.

 

Hà Anh cũng , nhưng chị định ầm ĩ thêm. Mục đích chị đến tìm Tần Chấn Bân đơn giản: đập núi doạ hổ. Mục đích đạt, chị xách tai Tần Đại Đinh lôi về.

 

“Đội trưởng, xử án như ? Chị đ.á.n.h ! vô cớ sỉ nhục!” Cổ Thúy Lan mắt đỏ hoe hỏi.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

“Cổ trí thức, chuyện xí xóa cho qua là .” Tần Chấn Bân ánh mắt lạnh lùng: “Công xã Linh Khê chúng , coi trọng nhất là danh dự. Chuyện to chuyện, nhưng cũng là cho cô thôi.”

 

Cổ Thúy Lan nữa, nhưng trong lòng phẫn hận vô cùng.

 

Cái nơi khỉ ho cò gáy , đúng là dân bẫy.

 

Tần Du coi ả là tình địch, thấy ả lên. Tần Chấn Bân thì hai lời định tội ả!

 

Công xã Linh Khê đáng c.h.ế.t!

 

 

Loading...