Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 587: Cảm xúc rất ổn định
Cập nhật lúc: 2025-11-26 04:24:18
Lượt xem: 24
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Đột nhiên trời mưa. Mặc thêm quần áo , thời tiết mùa xuân, thoắt lạnh thoắt nóng, dễ bệnh.” Sáng sớm, Tần Du khỏi cửa phòng, liền cảm nhận từng cơn gió lạnh, cô phòng, từ trong tủ tìm cho Cố Cẩn một chiếc áo khoác.
“Có vợ thật .” Cố Cẩn chiếc giường ấm áp, Tần Du đưa áo khoác cho , trong lòng ngập tràn hạnh phúc. Bây giờ hiểu cảm giác ưu việt khi Lương Quân khoe khoang vợ mặt , cảm giác thật sự tệ.
Hiện tại, vợ cưng chiều mặt, ngược với cảnh ngộ hôm qua của Lương Quân, Cố Cẩn lập tức cảm thấy càng thêm hãnh diện.
Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, Lương Quân lúc khoe khoang, chắc chắn nghĩ đến ngày hôm qua.
“Vợ ơi, em xem, vợ chồng Lương Quân tối qua lành ? Lương Quân ngủ ngoài sô pha ?” Cố Cẩn hứng thú hỏi.
“Em . em , vợ chồng, phần lớn đều là đầu giường cãi , cuối giường lành.” Tần Du trả lời.
“Nói cũng đúng.” Cố Cẩn nghĩ nghĩ .
“Nếu cảm thấy yên tâm, lát nữa qua nhà họ xem một chút?”
“Không cần. Anh nếu thật sự vợ đ.á.n.h ngoài, tối qua mò sang nhà chúng .” Cố Cẩn , nghĩ, cảm thấy ý tưởng của thật buồn .
Anh việc gì so với Lương Quân?
Chỉ là, so một , trong lòng vẫn thấy khá thoải mái.
“Cũng đúng.” Tần Du : “Sáng sớm, chúng nấu chút mì ăn. Cho tiện.”
“Vợ gì, ăn nấy.”
“Em cho chút hành, chút tỏi, chút hành tây, thế nào?” Tần Du chớp mắt hỏi.
“Em cố ý... Không ăn!” Cố Cẩn từ giường dậy, tức giận : “Em rõ ràng thích ăn mấy thứ đó, còn cố , em ý gì?”
“Em chính là ý đó, thế nào?” Tần Du thẳng, thái độ kiêu ngạo hỏi .
“Anh còn thể thế nào? Chỉ thể ăn thôi!” Cố Cẩn lập tức xìu xuống, hậm hực trả lời.
Tần Du thái độ của cho bật , tâm trạng vui vẻ hai bát mì thịt nạc rau xanh.
Lúc nấu nước, cô ném hai lát gừng , nước dùng thịt nạc xong, trong bát của cô cho một ít hành lá, Cố Cẩn thì .
Nhìn hai bát mì nóng hổi, Tần Du nhớ Cố Cẩn kén ăn của năm ngoái.
Lúc đó cô nghịch ngợm, cố ý nhiều món thích ăn, cho món ăn những gia vị thích. Sau , phát hiện cô trại nuôi heo món vịt muối, để cầu tố giác, cô van nài , yêu cầu gì, cô cũng đáp ứng.
Đến cuối cùng, cô mới , mới là trùm đầu cơ lớn nhất.
Thật nhiều chuyện, bây giờ nhớ , vẫn cảm thấy như mới hôm qua.
Va va đập đập, gập ghềnh trắc trở, hai họ thế mà hòa hợp.
Nghĩ , cũng thấy thú vị.
“Ngửi thật ấm, thật thơm.” Cố Cẩn rửa mặt đ.á.n.h răng xong, ngửi mùi mì vô cùng thỏa mãn .
Trên mặt mùi gừng tỏi hành lá, chút hoài nghi, lấy đũa khuấy trong bát một chút, gừng tỏi hành lá , nhưng hiện một cái trứng ốp la: “Vợ, cái ...”
“Bất ngờ ? Vui vẻ ?”
“Quá bất ngờ, thật là vui. Vô cùng sủng ái. Bữa sáng hôm nay quá tuyệt vời.”
Ăn sáng xong, hai cùng xuống núi.
“Ai da, đau, đau c.h.ế.t mất!” Mới về phía công xã hai bước, thì thấy thím Liên dùng xe đẩy tay đẩy chú Tần Dũng về phía nhà.
“Thím, chú ?” Tần Du chạy tới hỏi.
“Sáng sớm thức dậy ông kêu đau bụng, bưng cho chút nước ấm, ông vẫn đau. đẩy ông phòng y tế, phòng y tế ai, thấy ông đau chịu nổi, tính đẩy ông lên thị trấn xem.” Thím Liên sốt ruột .
“Hay là, để cháu xem cho chú ?” Tần Du thấy Tần Dũng trong thời tiết lạnh như , đau đến trán và cổ đều lấm tấm mồ hôi, liền thử .
“Ai, Du Nha, cháu mau giúp chú xem.” Thím Liên đập đầu một cái, chút ảo não : “ đây cũng là lo lắng quá, nhớ cháu. Cứ cảm giác cháu vẫn về.”
Tần Du thần sắc trấn định, nhẹ nhàng ấn bụng Tần Dũng: “Chỗ đau ?”
“Đau.”
“Chỗ thì ?”
“Cũng đau. Chỉ là ấn đau bằng.”
“Có thể là co thắt ruột.” Tần Du chẩn đoán: “Hay là, về phòng khám của cháu xử lý . Uống t.h.u.ố.c xong, nếu vẫn đau, thì hãy lên thị trấn?”
“Vậy thì quá.”
Mấy đến phòng y tế, thứ trong phòng y tế vẫn y như hôm qua họ , xem , Sầm Luân và Phan Tiểu Mỹ vẫn về.
“Du Nha, chú cháu gì nghiêm trọng chứ?” Thím Liên khẩn trương hỏi.
“Không gì nghiêm trọng. Chú đây là do thời tiết đổi đột ngột, kích thích mạch m.á.u trong cơ thể, gây co thắt, đột nhiên đau bụng. Về nhà, chú ý giữ ấm, đừng để lạnh.” Tần Du mỉm trả lời.
“Hôm nay thật sự cảm ơn cháu.”
“Thím, khách sáo quá. Cháu kê cho chú ít thuốc, thím về nhà nấu cho chú ít cháo, để nguội ấm hẵng ăn, quá lạnh cũng quá nóng.” Tần Du dặn dò.
Thím Liên bao lâu, Sầm Luân và Phan Tiểu Mỹ trở về, trông như xa về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-587-cam-xuc-rat-on-dinh.html.]
“Chuyện khó giải quyết ? Hôm nay mới về?” Tần Du hỏi.
“Sao cô còn học?” Sầm Luân thấy Cố Cẩn cũng ở đây, chút ngạc nhiên hỏi.
Cố Cẩn đồng hồ, : “Còn sớm. Lát nữa qua.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Khai . Tôn Côn Sắt khai , năm ngoái ngoài lêu lổng, gặp một đám , đám đó là chạy vận chuyển. Chạy vận chuyển là cái cớ, thực tế là cầu nối cho đoạn từ huyện Xuyên Nam đến thị trấn Linh Khê, vòng vèo để vận chuyển ma túy.”
“ bên cũng nắm nhiều thứ mấu chốt, hàng lấy ở nơi chỉ định, đó đặt ở nơi chỉ định. Nhiệm vụ thành, đến nơi chỉ định lấy thù lao.”
“Những , hành động bí mật, qua huấn luyện, đầu đuôi.”
“Đội trưởng Hoàng cũng hết cách với , đành tống tù.”
“Hắn là nhân vật tầm ảnh hưởng lớn, cũng dẫn nhân vật mấu chốt nào khác.”
Sầm Luân cau mày, đôi mắt đào hoa tức giận mà bất lực .
“Nhốt , là một việc cấp bách. Tôn Côn Sắt nếu đưa công lý, chỉ hại vợ , mà còn hại cả xã viên trong công xã.” Tần Du .
“Cái thì đúng. Bất quá, chúng chỉ Tôn Côn Sắt lừa, mà còn vợ lừa. Vợ hôm năng đáng thương ủy khuất như , hôm qua thẩm vấn một chút mới , cô cũng vô tội. Lúc cô tự nguyện cùng Côn Sắt ngoài, hai sống tiền, cô tự nguyện nghề sạch sẽ, bán đổi tiền. Thuốc đó, là cô thấy Côn Sắt hút như sương như khói, cảm thấy sướng, mới nghiện. Còn đứa bé, chính cô cũng là của ai.” Sầm Luân khinh thường .
Tần Du xong một trận thổn thức.
Hai vợ chồng Côn Sắt và Đào Hồng, đây đúng là giải thích hảo cho câu tục ngữ nông thôn, ngưu tầm ngưu, mã tầm mã!
Uổng công hôm qua cô còn vì Đào Hồng mà bất bình.
Còn lo lắng cô Côn Sắt trả thù, bụng với cô , ở đồn cảnh sát mới là an nhất.
“Tần Du , lời của những , nửa chữ cũng thể tin.” Sầm Luân thấy Tần Du vẻ mặt bất đắc dĩ, an ủi .
“Được, .” Tần Du gật đầu.
Người tuy thể tin, nhưng thầy thuốc, cứu , trị bệnh vẫn là thiên chức.
“Tiếp theo, thị trấn sẽ tiến hành một cuộc tuyên truyền lớn. Thông báo cho , cũng cảnh báo .” Sầm Luân .
“ và Cố Cẩn lúc về cũng nghĩ, chuyện nhất định tuyên truyền, để tâm lý sợ hãi, tâm lý phòng , thị trấn sắp xếp , thật sự là quá .”
“Phòng bệnh hơn chữa bệnh. Vị trí của thị trấn Linh Khê, quá đặc thù.”
“Chúng non xanh nước biếc, phong cảnh tuyệt , khai thác khu du lịch đều tiềm năng, ngờ bọn ác ma chiếm căn cứ. Nhất định đuổi chúng .”
“Sẽ đuổi . Nơi sạch sẽ như , cũng sẽ sạch sẽ.” Cố Cẩn, nãy giờ một bên với vẻ mặt lạnh lùng, đột nhiên mở miệng.
Tần Du hướng Cố Cẩn , Cố Cẩn cũng , nhưng trong đáy mắt sâu thẳm lưu động những gợn sóng mà cô hiểu, sự âm độc và kiên quyết thấy đáy đó, cô cảm thấy an tâm, ngược cô chút sợ hãi, bởi vì ánh mắt đó dường như còn sự liều lĩnh sợ gì cả.
Cô sợ hãi sự liều lĩnh trong mắt Cố Cẩn.
Nó cô cảm thấy Cố Cẩn đang căm hận tất cả thứ.
Cô thậm chí lo lắng, những sẽ vấn đề tâm lý vốn hồi phục cơ bản của Cố Cẩn tái phát.
“Bệnh đến như núi đổ, bệnh như kéo tơ. Trị an xã hội cũng , cần một chút thời gian, chúng từ từ .” Tần Du nắm tay Cố Cẩn, mỉm an ủi.
“Được. Anh đến trường đây.” Cố Cẩn cầm giáo án, trở về trường học.
“Sầm Luân, cảm thấy Cố Cẩn chút .” Nhìn bóng lưng Cố Cẩn xa, Tần Du chút bất an .
“ phát hiện.” Sầm Luân nhếch miệng , với Tần Du: “Hay là, cô theo , quan sát một chút?”
Tần Du cảm thấy kiến nghị tồi, lập tức theo.
Cô tưởng Cố Cẩn sẽ d.a.o động cảm xúc gì đó, nhưng suốt đường đến trường, thẳng đến khi lên bục giảng, cô phát hiện nghĩ nhiều, Cố Cẩn suốt đường , cảm xúc định.
Có lẽ thật sự là cô nghĩ nhiều.
Tiếp theo, thị trấn dấy lên một phong trào phòng chống ma túy từng .
Mỗi công xã, đều biểu ngữ.
Phòng chống ma túy, là trách nhiệm của mỗi .
Bốn cấm đồng thời phát triển, phòng ngừa là chính, chấp pháp nghiêm minh, quản lý tổng hợp.
Núi vàng núi bạc, dính ma túy cũng hết, dính tệ nạn, cửa nát nhà tan!
Sáng tạo “cộng đồng ma túy”, thanh lọc môi trường công xã!
Đài phát thanh của chính phủ, mỗi ngày đều phát thông báo về những vụ án cửa nát nhà tan do dính ma túy.
Những tuyên truyền , ai nấy đều cảm thấy bất an, đối với những kẻ phạm tội thông báo và nhà của họ đều tránh như tránh tà.
Những kẻ tội phạm đó, giống như chuột chạy qua đường, ai cũng đánh.
“Thằng họ Sầm, con họ Tần, chúng mày đây cho tao! Tao già kiếp gì với chúng mày ? Chúng mày hại tao như ?” Ba ngày khi chiến dịch bắt đầu, công xã Linh Khê một vị khách mời mà đến.
Tôn bà t.ử tay xách một thùng dầu hỏa, ôm một bó củi, phòng y tế của công xã, c.h.ử.i ầm lên.
“Chúng mày bức c.h.ế.t tao ? Bắt con tao , bắt con tao . Bây giờ trong công xã, thấy tao là trốn, một thích bạn bè nào chịu gặp tao! Là chúng mày gọi cảnh sát bắt con tao , chúng mày gọi cảnh sát thả con tao , trả danh dự cho nó, tao với chúng mày để yên!!”