Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 589: Phụ nữ càng ngày càng lợi hại!

Cập nhật lúc: 2025-11-26 04:24:20
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

cá là bà sẽ cầu xin chúng . Và cũng cá là dù chúng cứu con trai bà , bà cũng sẽ ơn.” Tần Du múc một chén nước, với Sầm Luân.

 

cá bà sẽ . Bà già vênh váo thế , sẽ đầu .” Sầm Luân đáp.

 

“Vậy chúng cược một ván nhé? Cược gì nào?”

 

“Nếu thắng, sẽ đến nhà cô ăn ké một tháng cơm.” Sầm Luân nheo đôi mắt đào hoa, rạng rỡ.

 

“Còn nếu thắng... để nghĩ , lát nữa sẽ cho .”

 

sẽ thua .” Sầm Luân khẳng định. Vì , cơm Tần Du nấu, nhất định sẽ ăn.

 

cũng thấy sẽ thua.” Tần Du cũng vô cùng chắc chắn: “Tiểu Mỹ, cô chứng cho chúng .”

 

“Được.” Phan Tiểu Mỹ lập tức đồng ý. Đôi khi, cô thật sự ghen tị với Tần Du. Sầm Luân luôn đối xử với cô , cô chuyện với Sầm Luân cũng hề câu nệ. Sầm Luân đối với Tần Du thật sự , một cách vô tư và thoải mái. Họ cùng việc ở phòng y tế, trông họ vui vẻ, vui đến mức đôi khi cô cảm thấy thừa.

 

“Đồng chí Tiểu Mỹ, thế? Cô nghĩ sẽ thắng, Sầm Luân sẽ thắng?” Tần Du huých nhẹ Phan Tiểu Mỹ đang ngẩn .

 

Phan Tiểu Mỹ gượng : “ cũng . hy vọng cô thắng.”

 

“Cô mong Sầm Luân thắng ?” Tần Du ngạc nhiên.

 

“Vẫn là cô thắng thì hơn.” Phan Tiểu Mỹ tiếp tục.

 

Tần Du liền giẫm mạnh lên chân Sầm Luân một cái. Sầm Luân kêu "ai da" một tiếng, đau đến nhăn mặt: “Tần Du , cô định mưu sát bạn... bạn đấy ?”

 

“Anh gì đồng chí Tiểu Mỹ của chúng ? Một vui vẻ hoạt bát như cho rầu rĩ vui.” Tần Du uống một ngụm nước, tức giận hỏi.

 

“...” Vẻ mặt tức tối của Sầm Luân cứng đờ, một cách mất tự nhiên: “ thể gì cô chứ?”

 

Tần Du liếc Sầm Luân, Phan Tiểu Mỹ, cảm thấy hai chắc chắn chuyện gì đó!

 

Bên ngoài, Tôn Gậy Sắt cau mày, ngạc nhiên khi thấy bỏ dứt khoát như . Người đang thương nặng là đứa con trai út mà bà cưng chiều nhất cơ mà! Trên thị trấn bệnh viện, thể chữa cho Côn Sắt, nhưng tiền của bà Côn Sắt tiêu xài hoang phí, còn một đồng, lấy tiền mà khám.

 

Anh chút do dự. Tôn bà t.ử mặc kệ, nên cầu xin các bác sĩ ở phòng y tế công xã ? Không cầu thì vẻ vô tình vô nghĩa. Nếu cầu xin, họ chữa khỏi cho Côn Sắt, cũng sẽ cảm ơn, mà Côn Sắt khi tiền mua t.h.u.ố.c mà đến uy h.i.ế.p vợ chồng . Tôn Gậy Sắt nghĩ đến bộ dạng hung ác, độc địa, thường xuyên tính kế , khiến Tôn bà t.ử mắng mỏ đây của Côn Sắt, trong lòng liền thấy sợ hãi và phẫn nộ. Anh vung tay, bà già còn mặc kệ con trai út, quản gì?

 

Nào ngờ, còn hai bước, Tôn bà t.ử vội vã chạy ngược . Vừa gào với Tần Du và Sầm Luân: “Bác sĩ Tần, bác sĩ Sầm, cầu xin các cứu con trai . Nó còn đang ở nhà, các tay, sợ kịp đưa nó lên thị trấn, nó mất mạng !”

 

“Bà già hỗn láo, năng lỗ mãng, xin các đừng so đo. Xin hãy cứu con trai !”

 

dập đầu xin các . sai , dám mắng các nữa.” Tôn bà t.ử hai lời, liền dập đầu xuống đất.

 

Trong phòng, Tần Du dậy thu dọn túi y tế của , cô rạng rỡ liếc Sầm Luân, cằm khẽ hất lên, vẻ mặt đầy kiêu ngạo.

 

Sầm Luân cụp mi, thầm. Thật sự Tần Du trúng phóc.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-589-phu-nu-cang-ngay-cang-loi-hai.html.]

“Cầu các cứu mạng. Cầu xin các .” Tôn bà t.ử cầu, than t.h.ả.m thiết. Chỉ là bộ dạng của bà hề khiến đồng tình, những xem náo nhiệt ở phòng y tế chỉ cảm thấy bà đúng là thần kinh.

 

Tôn bà t.ử sẽ xem thường, nhưng bà quản nhiều như . Nếu Côn Sắt c.h.ế.t thật, thật sự "hỏng" , là dòng dõi con trai út của bà coi như tuyệt tự. So với việc tuyệt tự, cái mặt mũi của bà chẳng đáng một đồng.

 

dập đầu lia lịa xuống đất, da đầu rách, m.á.u chảy , đau đến nghiến răng, nhưng vẫn nhận nửa điểm phản ứng từ Tần Du và Sầm Luân.

 

“……” Tôn bà t.ử ngẩng đầu lên, phát hiện phòng y tế động tĩnh gì, cũng ai đáp lời, bà lập tức cảm thấy sỉ nhục nặng nề, tức đến xanh mặt, mắng to: “Bà già cầu xin chúng mày như ai thèm lên tiếng. Cho mặt hổ ? Chúng mày chẳng qua chỉ là bác sĩ quèn! Tao mà cầu chúng mày ? Đầu gối của bà già , chúng mày nhận nổi ? Để già quỳ lạy, chúng mày sợ trời đ.á.n.h sét đ.á.n.h ?”

 

“……” Đám đông vẫn giải tán.

 

“Bà già, bà đủ đấy! Cầu mà chỉ chút thành tâm đó thôi ? Sớm bà vong ân bội nghĩa như , Du Nha và bác sĩ Sầm đến nhà bà khám gì?”

 

“Hả?” Tôn bà t.ử đầu mấy vòng mới hiểu . Lúc bà đang dập đầu, Tần Du và Sầm Luân đến nhà bà .

 

... mới đùa.”

 

“Xì!” Mọi đồng loạt ném cho bà một tràng xem thường.

 

“Sầm Luân, thắng nhé. Tôn bà t.ử chỉ mà còn c.h.ử.i bới chúng .” Lương Quân phòng y tế dùng xe nhiều, nên khi thị trấn giao tương vịt muối về, liền để xe đạp công xã. Ba họ khám bệnh tại nhà. Tần Du chở Phan Tiểu Mỹ, Sầm Luân đạp xe một .

 

Xe bao xa, Tần Du văng vẳng tiếng Tôn bà t.ử mắng c.h.ử.i họ. Vốn dĩ đây là chuyện bực , nhưng vì thắng cược với Sầm Luân, tâm trạng cô trở nên tệ chút nào.

 

“Đã cược thì chịu thua nha.” Tần Du cao giọng nhắc nhở.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

“Chịu thua thì chịu thua. Nói , cô chuyện gì về đàn ông của cô ?” Sầm Luân hỏi.

 

Tần Du ngẩn , cô ngờ Sầm Luân đề cập đến Cố Cẩn. Chuyện quá khứ của Cố Cẩn, cô thật sự , nhưng vụ cá cược là về chuyện đó.

 

“Chuyện của Cố Cẩn, lúc nào , tự sẽ với . Vụ cược hôm nay của là: nếu thắng, dạy đồng chí Tiểu Mỹ xe đạp. Phải thật kiên nhẫn, mỉm , kiểu cầm tay chỉ việc . Không đổi ý.”

 

“……” Mặt Sầm Luân xị xuống ngay lập tức.

 

Phan Tiểu Mỹ thì vui mừng khôn xiết Tần Du, hai tay sung sướng ôm chầm lấy eo Tần Du.

 

“Tần Du, chị thật sự là nhất đời. Em thích chị!”

 

“Đồng chí Tiểu Mỹ, cũng thích cô.”

 

“…… Hai thật là thiết quá đấy.” Sầm Luân ha hả.

 

“Đừng nghĩ đến việc trốn tránh. Anh nhất định dạy cho bằng .” Tần Du chậm rãi .

 

“……” Tâm tư thấu ngay lập tức, Sầm Luân cảm thấy chẳng thêm câu nào. Thời buổi , phụ nữ càng ngày càng lợi hại! Hoàn là đối thủ.

 

Khoảng cách giữa các công xã xa lắm, xe đạp một loáng là đến nhà Tôn Côn Sắt. Trong sân vẫn bẩn thỉu và bừa bộn như khi. Tôn Côn Sắt đang chống hai tay xuống đất, gào khan mái hiên. Xung quanh m.á.u me loang lổ, mùi m.á.u tanh nồng nặc. Trên quần còn cắm một cây kéo, trông vô cùng thê thảm.

 

 

Loading...