Tại phòng y tế.
Tần Du còn bước tới cửa ngửi thấy một mùi khét lẹt nồng nặc.
Vừa bước , cô liền thấy Sầm Luân đang cầm một cái bát, trong bát là cơm cháy đen thui. Anh ăn vắt chân chéo, : "Hương vị tệ, đặc biệt khác thường!"
Nồi cơm cháy chỉ thể dùng từ "thê thảm" để hình dung, thức ăn thì càng khỏi , cũng đen như than. Tần Du kinh ngạc là vẫn nấu ăn dở hơn cả Cố Cẩn.
điều khiến cô kinh ngạc hơn nữa là Sầm Luân mà cũng thể "thưởng thức" !
Phan Tiểu Mỹ lườm một cái, gắp một đũa lớn thức ăn cháy đen bỏ bát , tủm tỉm: "Ngon thì ăn nhiều ."
Sầm Luân khẽ run lên, nhếch mép : "Cô khách sáo quá! Đồ ăn xào bao giờ cũng là thơm nhất, là cô ăn nhiều !"
"Không, , ăn !" Phan Tiểu Mỹ gắp thức ăn ném bát Sầm Luân.
Ngay khi Sầm Luân chuẩn vùng lên phản kháng, Phan Tiểu Mỹ ném mạnh đôi đũa xuống bàn, lạnh mặt, hung dữ hỏi: "Anh ăn ăn?"
Bộ dạng đó như thể giây tiếp theo sẽ xách cổ ném ngoài .
Sầm Luân dùng đôi mắt hoa đào xinh Phan Tiểu Mỹ, tủi : "Cô, cô đây là đang bắt nạt !"
Phan Tiểu Mỹ sững sờ, suýt nữa thì mềm lòng.
nghĩ , cô thể cái tên đàn ông vô tâm vô phế, chuyên trêu chọc khác mà tự ảnh hưởng .
"Anh ăn ăn? vất vả nấu nướng như , bắt buộc ăn hết cho !"
Sầm Luân nuốt nước mắt nhục nhã trong. Tại đ.á.n.h cô , tại chạy cũng cô cơ chứ?
Tần Du bên ngoài khoái trá.
May mà cô đợi cho hai họ "cơm nước" xong xuôi mới thản nhiên bước .
Sầm Luân lập tức sang cô bằng ánh mắt đầy tủi , khiến Tần Du càng thêm buồn .
Ngay khi định mở miệng "tố cáo" Phan Tiểu Mỹ, một ánh mắt lạnh như băng của cô liếc qua, Sầm Luân lập tức im thin thít.
Buổi chiều, Sầm Luân dám nhắc gì đến chuyện nấu cơm nữa, chỉ dám rụt rè hỏi: "Tần Du , cô mời ăn cơm còn tính ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-600-chay.html.]
"Có chứ, nhưng hôm nay. Chị Quế Trân đang chăm hai đứa nhỏ, tối nay qua nhà họ giúp một tay."
"Tần Du , cô đúng lắm? Nhà Lương Quân vợ chăm hai đứa con, tốn kém lắm, cứ sang ăn cơm nhà họ hoài ?"
" nghĩ đến chuyện , nên tối nay sẽ mang thức ăn qua."
Sầm Luân , lời bật nhanh hơn cả suy nghĩ: " cũng lâu đến nhà họ. Đứa con nhà họ còn là do đỡ đẻ. cũng qua thăm thằng bé."
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
"Vậy cũng . Đồ ăn trưa nấu dở mang qua đó luôn. Chúng với Lương Quân đều là Kinh đô, thường xuyên liên lạc tình cảm chứ." Phan Tiểu Mỹ nhanh nhảu tiếp lời.
Hai cứ thế ồn ào náo nhiệt, cuối cùng buổi tối cũng ăn một bữa cơm t.ử tế ở nhà Quách Quế Trân.
Lúc ăn cơm, hai họ vẫn tiếp tục chí chóe, cãi ngừng.
Lương Quân mà ngơ ngác hiểu gì.
Quách Quế Trân chỉ mà .
Tần Du phát hiện hai họ trông còn náo nhiệt hơn cả vợ chồng Lương Quân.
"Cố Cẩn, xem, Sầm Luân và Phan Tiểu Mỹ thành đôi ?" Trên đường về nhà, Tần Du hỏi Cố Cẩn.
"Đây chuyện chúng cần bận tâm. Thành thì thành, thành thì cũng đành chịu."
"Cũng đúng."
"Đứa bé , chúng thể nhận nuôi." Giữa con đường núi yên tĩnh, giọng trầm thấp của Cố Cẩn đột nhiên vang lên.
"Hả?" Tần Du kinh ngạc sững sờ Cố Cẩn, "Tại ?"
Cô đề cập chuyện với , nhưng cứ đắn đo mãi mà . Anh hiện tại đang nỗ lực, hai còn trẻ, việc nhận con nuôi thể sẽ khiến khác dị nghị về khả năng của họ.
"Bởi vì thấy... trong mắt vợ tràn đầy sự yêu thích dành cho đứa bé đó!"
"Thật sự thể ?"
"Có thể! Chỉ cần thủ tục là . Anh cảm thấy Hắc Hắc chúng còn nuôi , thì thêm nó cũng thể nuôi ."
"Anh so sánh kiểu gì ! mà em vui lắm!" Thực sự vui.
"Chị Tần Du, em ? Công xã bên cạnh chỗ Tôn bà t.ử cháy , mấy bỏng, Sầm Luân chạy qua đó !" Giữa núi rừng, giọng của Phan Tiểu Mỹ đột ngột vang lên, vô cùng gấp gáp.