Cổ Thúy Lan một gốc cây to bên con đường nhỏ dẫn ký túc xá công xã, Cố Cẩn tan học và Tần Du ngang qua.
Sự ghen ghét và cam lòng trong lòng khiến đôi mắt cô đỏ ngầu.
Người đàn ông ưu tú thì thèm liếc cô một cái, ngay cả Khổng Lại T.ử cũng coi trọng cô . Cô dọa c.h.ế.t, mà Khổng Lại T.ử mặc kệ cô c.h.ế.t, níu giữ.
Đáng ghét hơn nữa là, trong bụng cô còn một cái "tiểu tạp chủng" mà cách nào cũng rũ bỏ .
Ánh chiều tà gần tắt chiếu rọi mặt đất, những vệt ráng đỏ rực rỡ lọt mắt Cổ Thúy Lan, chỉ còn một màu u ám, bẩn thỉu.
“Không ! Phải giải quyết cái tiểu tạp chủng .”
Cổ Thúy Lan càng nghĩ càng tức, cô tin thứ trong bụng cứng đầu đến !
Cô lang thang mục đích, cứ , mãi, cho đến khi đến bờ suối Linh Khê.
Cô bất ngờ phát hiện Lương Quân đang ở suối vớt cá. Anh cầm một cái vợt nhỏ, liên tục vớt dòng suối, nhưng vớt tới vớt lui, cũng chẳng bao nhiêu cá.
Cô đến công xã cũng một thời gian . Lương Quân đối xử với Quách Quế Trân là chuyện cả công xã đều khen ngợi. Cô cần nghĩ cũng Lương Quân đang vớt cá cho Quách Quế Trân. Tuy kỹ thuật của vụng về, nhưng tấm lòng cũng đủ khác cảm động.
Cho nên, đàn ông ưu tú như Cố Cẩn là của khác.
Người đàn ông khờ khạo như Lương Quân cũng là của khác.
Còn cô thì ?
Chẳng gì cả!
Cổ Thúy Lan chỉ cảm thấy phận thật bất công, cô nhất định cũng tìm một đàn ông khiến tất cả ngưỡng mộ!
Giá mà cách nào đổi vận mệnh thì mấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-610-co-ta-chac-la-sap-chet-that-roi.html.]
mới thể đổi?
Nhìn Lương Quân đang mặc chiếc áo cộc tay màu xám, cơ bắp cuồn cuộn, Cổ Thúy Lan nhảy bổ xuống sông.
Tiếng “Thình thịch” vang lên lớn. Lương Quân đầu thì thấy Cổ Thúy Lan đang ngửa, tay chân dang rộng trong nước.
“...” Lương Quân chút ngẩn . Chỗ Cổ Thúy Lan nhảy xuống nước chỉ sâu đến ngang eo, mà cô chìm thẳng xuống. Đây là đang giở trò gì?
Còn kịp rõ, thấy Cổ Thúy Lan khó nhọc gượng dậy từ nước, c.ắ.n răng, thều thào: “Cứu mạng... cứu ...”
“Nữ thanh niên trí thức Cổ, cô đừng đùa . Nước tí thế mà cũng cần cứu ? Cô cần diễn kịch.” Lần Cổ Thúy Lan trêu chọc một phen, Quách Quế Trân phạt nặng, cảnh tượng đó vẫn còn rõ mồn một. Anh vợ bắt quỳ ván giặt đồ .
“Á, thế ? Sao nhiều m.á.u thế?” Lương Quân đang định mặc kệ cô thì bỗng thấy dòng nước trong vắt đột nhiên loang một mảng m.á.u đỏ.
Cổ Thúy Lan lúc chút hối hận. Cô ngờ cú nhảy đáp ngay trúng một tảng đá lớn. Tảng đá đó thì nhỏ, nhưng đ.â.m cô đau thấu tim gan, cứ như thể nó cắm thẳng bụng cô .
Hiện tại cả trong lẫn ngoài bụng đều đau, đau c.h.ế.t .
“Này, Cổ Thúy Lan, cô đừng dọa ! Cô đang yên đang lành nhảy sông gì? Cô thương ở ?” Lương Quân ném cái vợt cá trong tay, lao vội qua.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Vớt Cổ Thúy Lan từ nước lên, cả cô bê bết máu.
Máu từ bụng cô tuôn xối xả, cô cố sức bịt , cơ thể run lẩy bẩy, sắc mặt tái nhợt.
“Lương Quân, hóa vẫn sẽ ôm .” Được Lương Quân bế, Cổ Thúy Lan ngẩng đầu , thảm: “Anh sẽ nhớ chứ?”
Cô đoán chừng sắp c.h.ế.t thật .
Vận khí thật , chỉ giả vờ tự sát, ai ngờ gặp cơ sự .
Lương Quân cúi đầu Cổ Thúy Lan, ánh mắt cô bắt đầu tan rã, cơ thể mềm nhũn, như sắp lụi tàn đến nơi. Người đàn bà đúng là chút mưu mẹo, nhưng nếu thật sự c.h.ế.t như , cũng chút nỡ, đành : “Nữ thanh niên trí thức Cổ, sắp đến phòng y tế , cô cố gắng lên một chút.”