Trong lòng Sầm Luân bỗng dưng hoảng hốt vô cớ, cảm giác hổ như bắt quả tang đang trêu ghẹo cô gái khác.
nhanh chóng trấn tĩnh , với Phan Tiểu Mỹ, : “Đồng chí Tiểu Mỹ, ăn nho , mời cô.”
Ăn nho?
Phan Tiểu Mỹ cảm thấy trái tim lúc còn chua hơn cả quả nho xanh giàn.
Vừa chua chát.
Lại còn lý do để nổi giận.
Sầm Luân từ chối cô nhiều , rõ ràng, minh bạch, thích cô.
Không cô đến gần , thậm chí còn hy vọng cô rời ngay lập tức.
Tuy đến nhà Tần Du ở mấy ngày, ban ngày cô cũng đến phòng y tế, thỉnh thoảng thấy Sầm Luân cũng coi như thấy. Hôm nay thấy Sầm Luân sân, cô cố ý nhà .
Ngồi nhà lâu, trong lòng hề chút xúc động nào gặp Sầm Luân.
Cô nghĩ, đại khái đây là tâm như nước lặng, thể bình thản đối mặt với Sầm Luân .
Mang tâm trạng thoải mái sân, liếc mắt một cái liền thấy đôi mắt hoa đào lúng liếng của Sầm Luân dán chặt lên mặt Hứa Tiểu Cầm, hái nho cho cô bé, trêu chọc cô bé.
Khoảnh khắc đó, sự chua xót trong lòng cô trào dâng mãnh liệt.
Chung quy cô vẫn quên . Anh rõ ràng ở gần, nhưng cô mãi mãi thể chạm tới.
“Anh giữ mà ăn, cho em gái nhỏ của ăn !” Phan Tiểu Mỹ vốn định thèm để ý đến , cuối cùng nghẹn nửa ngày, nghiến răng nghiến lợi đáp trả.
“Này, đồng chí Tiểu Mỹ, ...” Sầm Luân luống cuống tay chân, vô tội đến cực điểm.
Anh thật sự chẳng gì cả, hốc mắt Phan Tiểu Mỹ đỏ lên ?
Phan Tiểu Mỹ bếp, bếp lò, giả vờ giả vịt giúp nhóm lửa.
Sầm Luân đầu , nhún vai nhướng mày, tìm kiếm đồng minh, giải thích với Cố Cẩn: “Cậu ở đây suốt mà, thật sự chọc cô !”
“...” Cố Cẩn khẽ thở dài, : “ , chọc! Cậu giống hệt Nhị sư (Trư Bát Giới) sườn núi, bản lĩnh thật sự ?”
“? Cậu thế là ý gì?”
“Heo thì chọc giận?” Cố Cẩn bồi thêm một câu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-661-anh-kem-xa-tru-bat-gioi.html.]
Sầm Luân phẫn nộ: “Cậu mắng là heo?”
“Không , nãy sai.” Cố Cẩn nghĩ nghĩ .
Sầm Luân lúc mới tỏ vẻ hài lòng: “Cậu thừa nhận sai là . Sầm Luân cũng loại tính toán chi li, nể tình mời ăn ngon, tha thứ cho .”
“Ý sai là, căn bản còn kém xa Nhị sư . Nhị sư gặp thích, mấy bữa ăn là thấy nhớ, thấy hoảng hốt trong lòng.”
Cố Cẩn lạnh lùng liếc một cái, những lời còn , tin Sầm Luân thể hiểu ý trong lời của .
“...” Sầm Luân nghẹn họng, tức đến thở hổn hển hỏi: “Cậu , bằng heo chó?”
Cố Cẩn dùng đôi mắt sâu thẳm lặng lẽ liếc một cái, tặng cho một ánh mắt “Cậu cũng còn chút tự đấy”.
Sầm Luân thất bại t.h.ả.m hại: “Cậu mời ăn cơm, rốt cuộc thành ý ?”
Cố Cẩn mặc kệ .
“Vậy đây.” Sầm Luân bộ dậy, chuẩn thì đột nhiên ngửi thấy mùi canh gà nồng nàn.
Cái mùi đó, chỉ cần ngửi thôi cũng cảm nhận vị ngọt lành và tươi ngon của nước canh.
Bụng réo lên ùng ục đúng lúc.
Đói quá.
Thời gian và Phan Tiểu Mỹ phân công nấu cơm ở phòng y tế, mỗi một ngày. Phan Tiểu Mỹ nấu cơm bao giờ tiến bộ, bữa nào cơm sống thì cũng là dưa muối mặn chát, đen sì.
Bản nấu thì màu sắc và độ chín khá hơn chút, nhưng cũng chỉ là miễn cưỡng nuốt trôi.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Loại đồ ăn mà chỉ ngửi mùi khiến nhấc nổi chân, sắc hương vị đều đủ cả , lâu thấy, cũng ăn.
Nuốt nước miếng cái ực.
Đi ?
Đi thì ăn đồ Tần Du nấu.
Không thì Cố Cẩn chắc chắn sẽ nhạo , chẳng còn chút mặt mũi nào.
Sầm Luân trong nháy mắt vô cùng mâu thuẫn.