Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 708: Không muốn tiếp bệnh nhân

Cập nhật lúc: 2025-11-28 02:57:32
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Công xã Linh Khê.

 

Cố Cẩn và Sầm Luân cùng đạp xe về phòng y tế.

 

“Đêm qua lên núi, tại với ?” Cố Cẩn dắt xe đạp hỏi.

 

cũng một , nửa đêm ngủ , rảnh rỗi thì lượn lờ núi thôi.” Sầm Luân như chuyện gì xảy .

 

“Mục đích lượn lờ của cũng đặc biệt thật đấy.” Cố Cẩn hừ lạnh một tiếng.

 

“Ấy dà, Cố Cẩn, giận ? Đừng giận mà. Lúc đó thực chỉ xem thử thôi, đó nhịn , trực tiếp tay luôn.”

 

“Làm thì , nhưng để dấu vết lớn như . Nếu Tiền Đại Minh ở đó, bây giờ lột da .” Cố Cẩn lạnh lùng liếc một cái.

 

, đúng! Việc quả thực sơ suất, gọn gàng.” Sầm Luân nghiêm túc kiểm điểm, nhưng tâm trạng khá .

 

Cố Cẩn trách báo mà lén lút đ.á.n.h bọn chúng một trận, mà là mắng tại để bằng chứng.

 

Điều chứng tỏ, hành động của cũng .

 

mà, chẳng đây ?” Sầm Luân huých tay Cố Cẩn, “ gì mà sợ chứ, công xã Linh Khê Cố Cẩn, Tần Du, còn ...”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Vốn định Phan Tiểu Mỹ, lời đến bên miệng Sầm Luân nuốt ngược trở .

 

Anh Phan Tiểu Mỹ, một chút cũng .

 

Phan Tiểu Mỹ chỉ là chiến hữu, đồng nghiệp của mà thôi.

 

“Còn ai?”

 

“Còn ? Có lão đội trưởng chú Tần, Lương Quân, nhiều thanh niên trí thức...” Sầm Luân kể lể như đếm ngón tay.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-708-khong-muon-tiep-benh-nhan.html.]

“Ha hả!” Cố Cẩn khẩy một tiếng, lười chuyện tiếp với .

 

“Cậu thế là ý gì?”

 

“Không ý gì cả. cùng vợ lên thị trấn mua đồ đây!” Cố Cẩn nhấc chân dài lên, đạp bàn đạp, xe đạp lao về phía vài chục mét, bỏ Sầm Luân phía một cách vô tình.

 

“Cố Cẩn, quá vô lương tâm. Cậu đạp xe, chở một đoạn ?” Sầm Luân đuổi theo .

 

Đường cái gồ ghề, xóc nảy khiến vết thương của đau điếng.

 

Khi đuổi về đến phòng y tế, Tần Du và Cố Cẩn thị trấn .

 

Trong phòng y tế chỉ một Phan Tiểu Mỹ.

 

Anh bước , Phan Tiểu Mỹ liền ngoài, thẳng tắp ở ngã ba đường, thèm liếc lấy một cái.

 

“...” Sầm Luân cảm thấy vô vị. Sao thái độ của đối với đều lạnh lùng như , cứ như thật sự sai điều gì lớn lắm.

 

“Đồng chí Tiểu Mỹ, mặt trời lên , trời nắng gắt lắm, phòng y tế của cũng bộ phận quan trọng, bên trong cũng thủ trưởng cấp cao nào, cần gác nghiêm trang thế .” Sầm Luân , bên cạnh Phan Tiểu Mỹ, .

 

Phan Tiểu Mỹ mặt đổi sắc, mắt thẳng phía , : “Chức trách nơi . gác một lát. Bất luận khi nào ở , năng lực nghiệp vụ cũng bỏ bê.”

 

“Ha hả.” Sầm Luân gượng, ánh nắng chói chang khiến nheo mắt , “ ! Nếu về Kinh đô mà gác thì phiền toái thật.”

 

Lần Phan Tiểu Mỹ một cái, khóe miệng khẽ nhếch, nở một nụ khổ khó phát hiện, gì nữa.

 

Nói hai câu, Phan Tiểu Mỹ thèm để ý đến nữa. Sầm Luân càng cảm thấy vô vị: “Hôm nay, bác sĩ Sầm tâm trạng , tiếp bệnh nhân. Bất kể là ai đến, cô đều chặn nhé.”

 

Nói xong, ngáp phòng y tế.

 

Vu Kiến Quân và Hứa Vọng thị trấn khám bệnh, một chốc một lát về . Tần Du đó đưa cho một lọ t.h.u.ố.c mỡ tan m.á.u bầm, bôi một chút, đợi bọn họ nhớ điều gì tìm phiền phức thì vết bầm tím cũng tan gần hết .

 

 

Loading...