Sầm Luân khựng , theo thói quen vuốt tóc , kiêu ngạo : “Là của thì mãi là của , bất kể lúc nào cũng là của . Nếu mất , thì chứng tỏ họ từng thuộc về .”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Ha hả.” Cố Cẩn khẽ một tiếng, “Cậu nghĩ thoáng như cũng .”
Sầm Luân thể ẩn ý trong lời của Cố Cẩn. Thời gian gần đây, Tần Du và Cố Cẩn luôn vô tình cố ý nhắc đến chuyện của và Phan Tiểu Mỹ, ẩn ý, nhưng chuyện mà, thật sự một chút cũng đến.
Đồng chí Phan Tiểu Mỹ quá cảm tính, trở mặt là trở mặt ngay, quá khó kiểm soát.
Tuy , chỉ cần đưa yêu cầu, Phan Tiểu Mỹ nhất định sẽ đổi, nhưng sự đổi đó chắc chắn gượng ép, hy vọng cô thể giữ vững bản chất của hơn.
Cho đến bữa tối, Sầm Luân vẫn lúng túng, chút sợ hãi khi cùng bàn ăn, sợ Phan Tiểu Mỹ ngứa mắt, ném đũa là ném đũa ngay.
điều khiến bất ngờ là, Phan Tiểu Mỹ chọn ngay cạnh .
“Vừa nãy tâm trạng lắm, xin nhé.” Phan Tiểu Mỹ gắp một miếng thịt gà lớn bỏ bát Sầm Luân.
“Uống chút canh .”
Thịt gà ngâm trong nước canh vàng óng, mùi thơm thanh mát của canh gà nồng nàn. Trong lòng Sầm Luân ngũ vị tạp trần, bỗng thấy tủi . Phan Tiểu Mỹ, cái cô nàng đáng ghét , chiến tranh lạnh với , mắng suốt thời gian dài như . Anh ngẩng đầu Phan Tiểu Mỹ, hỏi: “Cô giận nữa ?”
“Không giận.”
“Cô hòa với ?” Sầm Luân hỏi tiếp.
“Sầm Luân, thấy gượng gạo thế? Cái gì mà hòa hòa? Chúng vốn dĩ mâu thuẫn, chỉ là đạo bất đồng, khó lòng hợp tác thôi. Quan hệ đồng chí và chiến hữu thì vẫn luôn còn đó mà, ?” Phan Tiểu Mỹ Sầm Luân .
Sầm Luân cảm thấy cả nhẹ nhõm hẳn, bao giờ thấy Phan Tiểu Mỹ đáng yêu như . Anh cầm cốc chạm cốc mặt Phan Tiểu Mỹ, : “Đồng chí Tiểu Mỹ, lấy rượu, cảm ơn cô hôm nay vì mà đ.á.n.h đuổi Vu Kiến Quân!”
“Không gì.” Phan Tiểu Mỹ cầm cốc lên, trịnh trọng chạm cốc với , : “Chuyện nhỏ thôi mà. Sau việc cẩn thận chút nhé.”
“...” Tim Sầm Luân đập thình thịch. Chuyện tối qua cô ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-715-khong-khi-hoa-hop.html.]
“Công xã Linh Khê gần biên giới, thành phần xã hội phức tạp. Có thời gian chơi với Lý Chấn Vũ nhiều . Lý Chấn Vũ tuy nhỏ nhưng chăm chỉ, học thêm chút kỹ năng tự vệ cũng thừa .” Phan Tiểu Mỹ uống .
“Được.”
Không khí hòa hợp giữa hai khiến khí cả bàn ăn cũng vô cùng vui vẻ.
Ngày mai lên đường, ăn cơm xong, ai nấy về phòng chuẩn .
“Bé Thẳng Thụ, con ngoan nhé. Ba và Kiến Dương tỉnh. Con ở nhà lời ông bà ngoại và ba Lương Quách nhé. Anh Tiểu Hổ T.ử nếu cáu kỉnh thì con đừng chấp nhé. Được ?”
“A a... a a... ưm, ưm...” Thẳng Thụ ê a đáp .
Ánh mắt Tần Du dịu dàng, trong lòng ngọt ngào, : “Cố Cẩn xem, thằng bé hiểu em gì đấy. Đáng yêu quá.”
“Cũng xem ai nuôi chứ.” Cố Cẩn trả lời.
Tần Du : “Ừ ừ, đúng , nuôi nên mới đáng yêu thế đấy.”
Cố Cẩn nhướng mày, đắc ý.
“Phải xa mấy ngày, thực sự chút nỡ xa tiểu gia hỏa .” Tần Du bịn rịn .
Nuôi lâu , tình cảm sâu đậm.
“Tiểu gia hỏa, một cái , cho con đỡ lưu luyến.” Cố Cẩn phồng má, tạo âm thanh lách cách vui tai để trêu bé.
Tần Du nhíu mày. Có ai ba như ? Không chọc con mà trêu cho con .
Nào ngờ giây tiếp theo, Thẳng Thụ phát tiếng khanh khách vui vẻ dứt.